Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Trang Sưu tầm
Chủ đề: Khoá 28 VBQGVN
Tác giả: Nguyễn Sanh
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Tết
Mậu Thân, tháng Hai năm 1968, ngay phút Giao Thừa, sau mật lệnh tấn
công
bằng bài thơ chúc tết của Hồ Chí Minh, cộng quân bất chấp những
giờ phút thiêng liêng nhất của ngày đầu năm, đã tấn công vào hầu hết
các thành phố, thị trấn, làng mạc của VNCH. Người dân miền Nam tận
mắt chứng kiến và kinh nghiệm những tàn khốc, đau thương của chiến
tranh: nhà cháy, người chết, phố xá tan hoang, người thân yêu gục
ngã vì súng đạn, vì giao tranh. Họ mục kích những hành động dã man
của cộng quân: xả súng bắn vào khu dân cư, vào những nơi tôn nghiêm,
vào người dân vô tội. Họ đau đớn, tuyệt vọng khi cộng quân đến bắt
người thân yêu của họ đem đi biệt tích không có ngày về.
Trước những đau thương tột cùng đó, người
lính VNCH xuất hiện như những anh hùng trong lửa đạn. Họ đánh đuổi
cộng quân ra khỏi làng mạc, phố xá, họ đưa đồng bào đến chỗ an toàn,
họ dùng thân xác và lòng dũng cảm để che chở cho đồng bào trước lằn
đạn vô nhân của cộng quân. Họ đổ máu, họ gục chết để đồng bào được
sống trong bình yên.
Những hình ảnh cao đẹp và oai hùng của
người lính VNCH đã để lại sự quý mến và ngưỡng mộ trong lòng người
dân miền Nam; đặc biệt với lớp thanh thiếu niên đang học những năm
cuối của bậc trung học. Những tình cảm này đã tác động lên quyết
định của họ khi đến lúc phải chọn một hướng đi cho tương lai, một lý
tưởng cho cuộc đời. (Xem Hình 2/Phụ Lục)
Cuộc hành quân Lam Sơn 719 Hạ Lào khai
diễn vào tháng 2 năm 1971 và kết thúc hai tháng sau đó, nhằm mục
đích phá hủy những căn cứ yểm trợ của cộng quân trên đất Lào. Cuộc
hành quân đã đạt được những mục tiêu đề ra, nhưng cũng mang lại tổn
thất nặng nề cho những đơn vị tham chiến của Quân Lực VNCH. Tin tức
và hình ảnh về những ngọn đồi đẫm máu, về những cái chết bi hùng của
Đại úy Nguyễn Văn Đương, Trung tá Lê Huấn và rất nhiều chiến sĩ vô
danh khác, đã làm xúc động biết bao trái tim của người dân miền Nam,
đặc biệt với những thanh niên đến tuổi trưởng thành. Họ là những
người mà ba năm về trước, trong mùa Xuân Mậu Thân, đã chứng kiến và
ngưỡng mộ những hy sinh cao đẹp của người lính VNCH. Nay đã đến lúc
họ phải nhập cuộc. Họ phải gánh lấy trách nhiệm “Bảo Quốc An Dân”
của người trai trong thời loạn, phải bảo vệ miền Nam tự do; chống
lại sự xâm lăng cuồng bạo của cộng quân từ miền Bắc với sự chỉ đạo
và hỗ trợ của toàn khối cộng sản. Họ nay là những người vừa hoàn tất
bậc trung học với mảnh bằng Tú Tài toàn phần, hay đang là những sinh
viên của những năm đầu bậc đại học. Sự hấp dẫn của kiến thức, của sự
nghiệp, của ngành nghề chuyên môn tuy thật mạnh mẽ, nhưng ý thức
trách nhiệm của người thanh niên khi nước nhà gặp cơn nguy biến còn
mạnh mẽ hơn; vì thế, họ đã không ngần ngại, “xếp bút nghiên theo
việc đao cung”; và hàng ngàn người trong số đó, đã nộp đơn xin gia
nhập vào Khoá 28 Sinh Viên Sĩ Quan Hiện Dịch của Trường Võ Bị Quốc
Gia Việt Nam. Họ xem đó như một chọn lựa dứt khoát, lấy binh nghiệp
làm con đường để phục vụ Tổ Quốc và Dân Tộc, lấy phương châm “Tự
Thắng để Chỉ Huy” mà hành động và thăng tiến trên đường võ nghiệp.
Và Đà Lạt, với Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam, một quân trường nổi
tiếng bậc nhất của vùng Đông Nam Á về quy mô và lịch sử, tọa lạc
trên ngọn đồi 1515, sẽ là nơi đón nhận những thanh niên được tuyển
chọn vào Khoá 28 Sinh Viên Sĩ Quan Hiện Dịch, và đào luyện họ trở
thành những sĩ quan ưu tú cho Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. (Xem Hình
3/Phụ Lục)
I –
Tuyển mộ và nhập ngũ:
Mùa Xuân năm 1971, TVBQGVN gởi những toán
cổ động do các SVSQ Khoá 24 đảm trách, đến các thành phố lớn để phổ
biến thông báo tuyển mộ ứng viên cho Khoá 28/SVSQ/HD/TVBQGVN với
những điều kiện như sau:
• Nam công dân nước Việt nam Cộng Hòa tuổi
từ 17 đến 22.
•
Độc thân và cam kết không kết hôn trong thời gian thụ huấn 4 năm.
• Có văn bằng Tú Tài toàn phần trở lên, và
phải qua một kỳ thi tuyển văn hóa.
• Có đầy đủ sức khỏe theo tiêu chuẩn đòi
hỏi của TVBQGVN.
Các toán cổ động đã mời gọi các nam học sinh đang học lớp 12 và các
nam sinh viên của các trường Đại học đến nghe giới thiệu về trường
Võ Bị và chương trình học bốn năm. Khi tốt nghiệp sẽ được mang cấp
bậc thiếu úy và được cấp phát văn bằng “Cử Nhân Khoa Học Ứng Dụng”.
Ngoài ra để mô tả những sinh hoạt của một SVSQ Võ Bị trong thời gian
thụ huấn, họ chiếu bộ phim “Tự Thắng Để Chỉ Huy” và “Một Trang Nhật
Ký Quân Trường” với những ngày xuất phố cuối tuần ở thành phố Đà
Lạt, trong khung cảnh thơ mộng và quyến rũ. (Xem Hình 4/Phụ Lục)
Hình ảnh oai hùng của người SVSQ Võ Bị với
lý tưởng cao đẹp; quân trường Võ Bị uy nghi danh tiếng và khung trời
Đà Lạt thơ mộng, hữu tình đã chiếm được cảm tình của nhiều thanh
niên tràn trề nhựa sống, đang tìm một hướng đi cho tương lai.
(Xem
Hình 5/Phụ Lục)
Đã có hàng ngàn thanh niên từ khắp các thành phố, làng mạc, thị trấn
của miền Nam nộp đơn, xin gia nhập Khoá 28 TVBQGVN.
Tháng 8 năm 1971, một cuộc thi văn hóa để
tuyển chọn các ứng viên cho Khoá 28 đã được tổ chức tại các thành
phố lớn của VNCH: Cần Thơ, Sài Gòn, Đà Lạt, Qui Nhơn, Nha Trang và
Đà Nẵng.
Tháng 11
năm 1971, giấy thông báo trúng tuyển và lịch trình tập trung, di
chuyển lên Đà Lạt được gửi đến cho các ứng viên. Hầu hết 340 ứng
viên được đưa lên Đà Lạt bằng đường hàng không từ bốn quân khu.
Trong số này, ngoài thành phần dân chính còn có 11 SVSQ Khoá 3/71
Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, một ứng viên đến từ trường Thiếu
Sinh Quân, và một ứng viên đến từ binh chủng Biệt Động Quân.
Tất cả các ứng viên Khoá 28 được tạm trú
tại khu Quang Trung (doanh trại của Liên Đoàn Yểm Trợ), gần trường
Võ Bị để khảo sát sức khỏe, làm thủ tục nhập học và chờ ngày nhập
trường. (Xem Hình 6/Phụ Lục)
Sau đợt khảo sát sức khỏe, một số người
không hội đủ điều kiện, đã âm thầm rời Đà lạt, để lại sau lưng một
kỷ niệm buồn, một ước mơ không thành.
Ngày 24 tháng 12 năm 1971 là một ngày lịch
sử của Khoá 28, tất cả 291 ứng viên của Khoá 28 được di chuyển bằng
xe GMC từ khu tạm trú Quang Trung đến hội quán Huỳnh Kim Quang trước
cổng Nam Quan. Tại đây, các ứng viên K28 được các SVSQ Khoá 25 niềm
nở đón tiếp và chuẩn bị cho giây phút nhập trường. Đến giờ ấn định,
các ứng viên Khoá 28 với mớ hành trang lỉnh kỉnh, được xếp thành
hàng ngũ theo tám đại đội, đứng đối diện với cổng Nam Quan; rồi từ
sau cổng Nam Quan, một đoàn cán bộ Khoá 25 với quân phục ka–ki vàng,
thắt lưng và găng tay trắng, nón nhựa và giày MAP bóng láng, tiến ra
xếp thành hàng ngang đối diện với các ứng viên, trông họ uy nghi, bí
ẩn như những pho tượng. Sau cùng, SVSQ cán bộ Tiểu Đoàn Trưởng tiểu
đoàn Tân Khoá Sinh bước lên bục, ngỏ lời chào đón các ứng viên Khoá
28/TVBQGVN. Tiếp đến, các SVSQ cán bộ Khoá 25 hướng dẫn các ứng viên
Khoá 28 bước vào cổng Nam Quan trong tiếng nhạc quân hành hùng
tráng.
Vừa qua
khỏi cổng Nam Quan, các SVSQ/CB lớn tiếng, gằn giọng hối thúc các
ứng viên chạy thật nhanh, hướng về phía sân cỏ trung đoàn; những
chào hỏi ân cần, lịch sự, cùng với những nụ cười hiền hòa, cởi mở
của các SVSQ Khoá 25 trong phòng tiếp tân của hội quán Huỳnh Kim
Quang đã biến mất; thay vào đó là cái nhìn nghiêm khắc, thái độ dứt
khoát, giọng nói khô khốc, gầm gừ khi ra lệnh của các SVSQ/CB. Giờ
đây tất cả các ứng viên Khoá 28 đã phải bỏ hết hành trang mang theo
để chạy, lăn, bò, nhúng dấm, hít đất, nhảy xổm... theo lệnh của
SVSQ/CB Khoá 25; không phải chỉ có SVSQ cán bộ, mà hầu hết SVSQ của
Khoá 25 đều có mặt tại sân cỏ Trung Đoàn để “hành xác” các ứng viên
Khoá 28. Đến khi tiếng kèn thu quân được trổi lên, khoảng 2/3 quân
số của các ứng viên Khoá 28 đã nằm la liệt trên sân cỏ, kết thúc
ngày “hành xác nhập trường” của Khoá 28. Giờ đây các chàng trai trẻ
ôm mộng hải hồ khi nộp đơn vào Khoá 28/TVBQGVN mới thấm hiểu rằng:
“khởi đi từ hôm nay, cuộc đời sẽ không nhiều an lạc dễ dàng, nhưng
đầy gió mưa cùng nguy khổ”. (Xem Hình 7/Phụ Lục)
II – Mùa Tân Khoá Sinh:
Kết thúc ngày “hành xác nhập trường” (Xem
Hình 8/Phụ Lục), các ứng viên Khoá 28 được đưa trở lại khu Quang
Trung để lãnh quân trang. Mỗi người nhận một túi xách nhà binh với
đầy đủ quần áo, mũ nón, giày vớ... và các trang bị cho một người
lính; kể từ hôm nay, các ứng viên lột bỏ quần áo dân sự để khoác lên
mình bộ quân phục còn thơm mùi vải mới. Tiếp theo là màn “xuống
tóc”, từng đại đội được hướng dẫn xuống phòng hớt tóc gần bệnh xá để
cắt tóc theo đúng hình ảnh của một tân binh “trắng chung quanh,
trước ba phân”. Mọi di chuyển đều phải chạy, và mọi vi phạm dù nhỏ,
cũng bị phạt hàng trăm hít đất, hàng chục nhảy xổm, hay bò, lăn, đi
vịt, v.v. Hình phạt có thể đến ở mọi lúc: sáng, trưa, chiều, tối; ở
mọi nơi: bãi tập, phạn xá, lớp học, phòng ngủ, phòng vệ sinh... và
có lúc dù không có lỗi gì, vẫn có thể bị phạt, hoặc người khác làm,
mình vẫn “được” phạt lây.
Sau một tuần lễ thử thách, một buổi lễ
được tổ chức tại phòng chiếu bóng Lê Lợi, để toàn thể ứng viên Khoá
28 trình diện Đại tá Quân Sự Vụ Trưởng Nguyễn Văn Sử, và được chấp
nhận trở thành tân khoá sinh của Khoá 28/TVBQGVN. Danh xưng chính
thức kể từ hôm nay: “Tiểu Đoàn Tân Khoá Sinh Khoá 28/TVBQGVN”, với
Sĩ Quan Cán Bộ Tiểu Đoàn Trưởng là Thiếu tá Cao Yết xuất thân từ
Khoá 16 Võ Bị. (Xem Hình 9/Phụ Lục)
Mùa Tân Khoá Sinh hay 8 tuần huấn nhục, là
một truyền thống của trường Võ Bị, nhằm huấn luyện cho người thanh
niên gia nhập Trường Võ Bị quen dần với nếp sống kỷ luật, tinh thần
tự giác, thói quen tuân lệnh vô điều kiện; đồng thời rèn sức chịu
đựng về thể chất và tinh thần, để họ trở nên những chiến binh dũng
mãnh, chịu đựng được những khắc nghiệt của chiến trường trong tương
lai. Bên cạnh đó, mùa tân khoá sinh cũng hun đúc tình đồng đội và
cách làm việc tập thể, là những yếu tố tạo nên sức mạnh của quân
đội; và mùa tân khoá sinh cũng là mùa quân sự đầu tiên dạy kỷ thuật
cá nhân chiến đấu và chiến thuật cấp tiểu đội. (Xem Hình 10/Phụ Lục)
Mùa tân khoá sinh của Khoá 28 đã làm nảy
sinh vô số kỷ niệm “để đời” giữa Khoá huấn luyện là Khoá 25 và Khoá
được huấn luyện là Khoá 28, giữa các tân khoá sinh với nhau, nhất là
những người cùng chung đại đội. Những ngu ngơ, lờ quờ, tiểu xảo...
Của những ngày đầu đời lính, những nhọc nhằn, gian khổ, ưu tư... khi
trải qua 8 tuần huấn nhục đẫm mồ hôi và có khi cả nước mắt, hay
những trận cười không thể nín nhịn; đã tạo nên một sợi dây vô hình
nhưng bền bỉ, liên kết các tân khoá sinh Khoá 28 lại với nhau bằng
kỷ niệm, bằng những chuyện “nói hoài không hết” mỗi khi gặp nhau,
bất chấp thời gian, không gian, thời cuộc hay hoàn cảnh. (Xem Hình
11/Phụ Lục)
Mùa
Tân Khoá Sinh của Khoá 28 được chia làm hai đợt, mỗi đợt bốn tuần
lễ. Đợt 1 có kỷ niệm nổi bật nhất là “đi phố đêm”. Đây là một màn
kịch nhằm thử thách tinh thần của tân khoá sinh, màn kịch được các
cán bộ Khoá 25 dàn dựng khéo đến nỗi, các tân khoá sinh đều tin là
thật. Một đoàn xe GMC cơ hữu của Trường Võ Bị nổ máy chờ đợi ở khu
văn hóa, trong khi Tiểu Đoàn TKS Khoá 28 tập họp lác đác như “lá
rụng mùa Thu” trên sân cỏ Trung Đoàn. Và lẽ tất nhiên, “đi phố đêm”,
kết thúc bằng hình phạt dã chiến đẫm mồ hôi, vì tiểu đoàn tân khoá
sinh Khoá 28 “quá chậm chạp, xe của trường không chờ được đã về hết
rồi”. (Xem Hình 12/Phụ Lục)
Sau bốn tuần lễ đợt 1, thể lực của tân
khoá sinh Khoá 28 đã tiến bộ nhiều, nhờ những màn tấn công bở hơi
tai ở dốc Nhữ Văn Hải, miếu Tiên Sư, đồi Bắc, dốc B52, đài Tử Sĩ...
nhờ những chiều “không thấy mặt trời” với màn “tấn công 5 giai đoạn”
được kết thúc ở phạn xá, mà phần thưởng “cao quý” dành cho những
người chạy nhanh nhất, là được: “đứng trên thềm phạn xá, đối diện
với tiểu đoàn tân khoá sinh, gỡ nón sắt ra thở thoải mái”. (Xem Hình
13/Phụ Lục)
Đợt 1
cũng tạo ra một số tân khoá sinh không chạy trong đội hình, không
mang giày mà mang dép, lúc nào cũng “đi bộ tà tà”, đó là những tân
khoá sinh đau chân vì không quen mang giày “Bốt Đờ Sô” hoặc bị
thương khi thi hành lệnh phạt; họ được gọi là “phái đoàn thiện chí”.
Đợt 1 đã có một tân khoá sinh tử nạn khi thi hành lệnh phạt, anh Hồ
Thái Trung H/28.
Đợt 2, Tân Khoá Sinh Khoá 28 được bàn giao cho các SVSQ/CB/Khoá 25
vừa thực tập chỉ huy ở Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia Vạn Kiếp ở Bà
Rịa trở về, những hung thần với màu da sạm nắng thao trường, và
những kinh nghiệm chỉ huy vừa gặt hái được; đã làm tăng thêm uy lực
cho người cán bộ huấn luyện tân khoá sinh. Trong đợt 2 này, tiểu
đoàn tân khoá sinh ăn Tết Nguyên Đán đầu tiên của đời lính, đến lúc
này, toàn thể tân khoá sinh Khoá 28 đã hầu như “lột xác” từ những
thư sinh yếu đuối trở nên những người lính thực sự, có sức chịu đựng
bền bỉ về tinh thần cũng như thể chất. (Xem Hình 14/Phụ Lục)
Mùa Tân Khoá Sinh của Khoá 28 kết thúc vào
ngày 26 tháng 2 năm 1972 bằng việc “chinh phục Lâm Viên”; một truyền
thống của trường Võ Bị. Dưới sự hướng dẫn của SVSQ/CB/Khoá 25, Tiểu
Đoàn Tân Khoá Sinh Khoá 28 đã leo tới nơi cao nhất của Lâm Viên là
đỉnh Trinh Nữ, thả khói màu để báo cho cư dân Đà Lạt biết: “một Khoá
mới của Trường Võ Bị đã hoàn tất tám tuần lễ huấn nhục, và ngày mai
sẽ là ngày đi phố đầu tiên”.
Sau khi để lại một tấm bảng lưu niệm trên
đỉnh Lâm Viên, tiểu đoàn tân khoá sinh Khoá 28 trở về trường để
chuẩn bị cho một đêm quan trọng của người Sinh Viên Sĩ Quan Võ Bị:
“lễ gắn Alpha”. (Xem Hình 15/Phụ Lục)
Trước khi ra Vũ Đình Trường Lê Lợi để được
gắn Alpha, các tân khoá sinh Khoá 28 quỳ tại phòng, với quân phục
Blouson, và trong ánh nến lung linh, các Sinh Viên Sĩ Quan cán Bộ
Khoá 25 trao đến từng tân khoá sinh găng tay, mũ và thắt lưng cổ
truyền của trường Võ Bị với lời nhắn nhủ: “Hãy giữ gìn uy danh
Trường Mẹ”. (Xem Hình 16/Phụ Lục)
Trung tướng Lâm Quang Thi, Chỉ Huy Trưởng
Trường Võ Bị Quốc Gia Việt nam chủ tọa lễ gắn Alpha cho các Tân Khoá
Sinh Khoá 28, và gắn Alpha cho Đại Diện Khoá, TKS Lưu Văn Lượng; các
Sinh Viên Sĩ Quan cán bộ Khoá 25 gắn Alpha lên cầu vai của các Tân
Khoá Sinh. Sau khẩu lệnh: “đứng lên, Sinh Viên Sĩ Quan”, toàn thể
Tân Khoá Sinh Khoá 28 đã chính thức trở thành các Sinh Viên Sĩ Quan
Hiện Dịch của Khoá 28, Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam. Buổi lễ có sự
hiện diện của một số thân nhân Khoá 28, và sau đó là buổi tiếp tân
tại phạn xá.
Tám
tuần huấn nhục đã qua đi, nhìn lại những ngày tháng đó, người Sinh
Viên Sĩ Quan rất đỗi tự hào vì đã vượt qua những khó khăn, gian khổ
để trở nên một chiến binh oai hùng; với lý tưởng phục vụ Tổ Quốc,
Dân Tộc và bảo vệ Tự Do, đẹp rực rỡ như màu Alpha trên vai áo. (Xem
Hình 17/Phụ Lục)
Qua ngày hôm sau, các Tân Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28 được đi phố lần
đầu tiên với quân phục làm việc mùa Đông, dây biểu chương và bê–rê
màu tím than. Đối với nhiều Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28, đây là lần
đầu tiên được bước đi trên đường phố Đà Lạt, thành phố thơ mộng nhất
nước. Từ nay những tên gọi: Trường Võ Bị, Đồi 1515, Đà Lạt sẽ trở
thành mãi mãi thân thương trong cuộc đời của người Sinh Viên Sĩ Quan
Võ Bị Khoá 28.
III – Đời Sinh Viên Sĩ Quan:
Chương trình huấn luyện 4 năm của Trường
Võ Bị chú trọng vào 3 lãnh vực: văn hóa, quân sự và lãnh đạo chỉ
huy. Một năm học được chia làm hai mùa: mùa quân sự 3 tháng và mùa
văn hóa 9 tháng; bên cạnh đó là chương trình rèn luyện thể chất, gồm
có võ thuật và các môn điền kinh; ngoài ra còn có: tập cơ bản thao
diễn, học nhảy dù, học rừng núi sình lầy, được xếp xen kẽ vào chương
trình huấn luyện nhằm tăng thêm khả năng đa hiệu, bản lãnh chỉ huy
và niềm tự hào của người Sinh Viên Sĩ Quan Võ Bị khi ra đơn vị.
Sau lễ gắn Alpha, Khoá 28 còn học tiếp hai
tuần quân sự để “trả nợ” cho mùa quân sự năm thứ nhất, kỹ thuật cá
nhân chiến đấu và chiến thuật cấp tiểu đội. Vào thời điểm này bộ chỉ
huy trường Võ Bị có:
–Chỉ Huy Trưởng: Trung tướng Lâm Quang
Thi.
–Chỉ Huy Phó: Đại tá Phạm Tất Thông.
–Quân Sự Vụ Trưởng: Đại tá Nguyễn Văn Sử.
Nhưng đến gần giữa năm thứ nhất, thì Trung
tướng Lâm Quang Thi bàn giao chức vụ chỉ huy trưởng cho Thiếu tướng
Lâm Quang Thơ, và bộ chỉ huy trường Võ Bị có:
–Chỉ Huy Trưởng: Thiếu tướng Lâm Quang
Thơ.
–Chỉ Huy Phó: Chuẩn tướng Lê Văn Thân.
–Quân Sự Vụ Trưởng: Trung tá Nguyễn Thúc Hùng.
(Xem Hình 18-19/Phụ Lục)
Trong thời gian Khoá 28 thụ huấn tại
TVBQGVN, Văn Hóa Vụ Trưởng lần lượt được bàn giao qua các vị: Đại tá
Nguyễn Văn Huệ, Trung tá Nguyễn Phước Ưng Hiến.
A – Năm thứ nhất:
Tháng 3 năm 1972, Khoá 28 bước vào mùa văn
hóa của năm thứ nhất, ngày hai buổi đến lớp. Chương trình học nặng
về Toán và Khoa Học Thực Nghiệm theo đúng mục tiêu của văn bằng khi
tốt nghiệp là “Cử Nhân Khoa Học Ứng Dụng”. Bên cạnh đó, những môn
Khoa Học Nhân Văn như: Anh Văn, Luật, Quản Trị, Lịch Sử, Văn
Chương... Cũng được giảng dạy để người Sinh Viên Sĩ Quan có một kiến
thức tổng quát trên mọi lãnh vực, cần thiết cho một cấp chỉ huy
tương lai của quân đội, hay một cán bộ quốc gia trong thời bình.
Ngoài ra, trong phần huấn luyện thể chất, người Sinh Viên Sĩ Quan
còn phải học võ thuật, Thái Cực Đạo hay Nhu Đạo tùy theo sở thích,
với mục tiêu là đạt được trình độ tối thiểu đai đen sau bốn năm; các
môn điền kinh thì có chạy trường lực, chạy tốc lực, nhảy xa, nhảy
cao, bơi lội... và các môn thể thao đồng đội như bóng tròn, bóng
chuyền, bóng rổ...
Ưu điểm của việc học văn hóa tại Trường Võ
Bị là có được những phương tiện giảng huấn và thực tập đầy đủ hơn so
với các trường đại học của Việt Nam cùng thời: nhà thí nghiệm nặng
với những trang thiết bị phong phú và hiện đại, nhiều phòng thí
nghiệm về Vật Lý, Hóa Học, Điện Tử để thực tập sau phần lý thuyết,
phòng thính thị để học sinh ngữ... và một đội ngũ giáo sư đông đảo,
đa dạng. Trở ngại lớn cho người Sinh Viên Sĩ Quan là song song với
việc học văn hóa thì vẫn phải lo canh gác, phòng thủ, tạp dịch doanh
trại... Cho nên họ không dồn được hết thời gian và sức lực cho việc
trau dồi văn hóa.
19 Tháng 10 năm 1972, Hiệp định Paris
chuẩn bị ký kết, Việt Nam Cộng Hòa đứng trước một tình huống nguy
hiểm về chính trị lẫn quân sự khi đồng minh Hoa Kỳ, với những toan
tính chiến lược trên bàn cờ quốc tế, muốn rút chân ra khỏi vũng lầy
chiến tranh Việt Nam. Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
tung tất cả Sinh Viên Sĩ Quan tại các quân trường đến các quân khu
trong một chiến dịch “tràn ngập lãnh thổ” trước ngày Hiệp Định Paris
có hiệu lực. Trường Võ Bị nhận trách nhiệm các tỉnh Quân Khu I, gồm
có: Quảng Trị, Thừa Thiên, Quảng Nam, Quảng Tín; riêng tỉnh Quảng
Ngãi được giao cho trường Đại Học Chiến Tranh Chính Trị Đà Lạt đảm
trách.
Hai Khoá
27 và 28 chuẩn bị cho công tác Chiến Tranh Chính trị tại Quân Khu I,
việc học văn hóa tạm ngưng, thay vào đó là tìm hiểu về Hiệp Định
Paris và những sinh hoạt chiến tranh chính trị.
Tháng 12 năm 1972, hai Khoá 27 và 28 được
không vận ra Quân Khu I, và các toán Sinh Viên Sĩ Quan được gởi đến
tận các chi khu. Công tác thực hiện là: thuyết trình về Hiệp Định
Paris và tranh thủ nhân tâm trước những tuyên truyền của cộng sản.
(Xem Hình 21/Phụ Lục)
Vì phải thực hiện công tác Chiến Tranh
Chính Trị tại Quân Khu I, nên Khoá 28 không tham dự được lễ mãn Khoá
của Khoá 25(sư phụ của Khoá 28), diễn ra vào ngày 15 tháng 12 năm
1972 tại Vũ Đình Trường Lê Lợi của TVBQGVN.
Cuộc đời Sinh Viên Sĩ Quan năm thứ nhất
của Khoá 28 được kết thúc bằng những ngày công tác Chiến Tranh Chính
Trị tại Quân Khu I.
B – Năm thứ hai:
Hiệp Định Paris được ký kết vào ngày 27
tháng 1 năm 1973, hai Khoá 27 và 28 trở về trường sau 2 hai tháng
công tác Chiến Tranh Chính Trị tại Quân khu I. Sinh Viên Sĩ Quan
Huỳnh Thiện Vàng đại đội F, đã tử nạn khi đi công tác.
Mùa Quân sự năm thứ hai của Khoá 28 với
chiến thuật cấp trung đội và vũ khí cộng đồng. Sau ba tuần lễ trở về
từ Quân Khu I, vì nhu cầu đấu tranh chính trị, hai Khoá 27 và 28
được điều động trở lại Quân Khu I cho công tác Chiến Tranh Chính Trị
gần hai tháng nữa, sau đó hai Khoá 26 và 29 ra thay thế, để Khoá 27
và 28 trở về trường tiếp tục học văn hóa.
Mùa văn hóa năm thứ hai của Khoá 28 bắt
đầu vào tháng 3 năm 1973.
Tháng 6 năm 1973, hai Khoá 26 và 27 về Sài
Gòn diễn hành Ngày Quân Lực. Khoá 28 lãnh trách nhiệm điều hành
Trung Đoàn Sinh Viên Sĩ Quan trong hai tuần lễ, một cơ hội để thực
tập lãnh đạo chỉ huy. (Xem Hình 22/Phụ Lục)
Tháng 8 năm 1973, “Trắc Nghiệm Tâm Lý” để
chọn quân chủng Hải Quân, bộ Tổng Tham Mưu gởi một toán chuyên viên
đến trắc nghiệm tâm lý toàn thể Khoá 28, để chọn 1/8 quân số về quân
chủng Hải Quân.
Tháng 9 năm 1973, toàn thể Khoá 28 về khám sức khỏe phi hành tại bộ
chỉ huy Không Quân ở Tân Sơn Nhất. Sau đó có 1/8 quân số của Khoá
được chọn về quân chủng Không Quân. (Xem Hình 23/Phụ Lục)
Vì đã mất thời gian cho công tác Chiến
Tranh Chính Trị tại Quân Khu I, nên chương trình du hành thăm viếng
các quân binh chủng và các trung tâm huấn luyện bị hủy bỏ, phép
thường niên cũng không được cấp, Khoá 28 phải dành thời gian này để
học bù chương trình quân sự và văn hóa của năm thứ hai.
C – Năm thứ ba:
Bắt đầu năm thứ ba bằng mùa Quân sự, với
chương trình huấn luyện: “Liên Quân Chủng” Khoá 28 được chia thành
10 đại đội: 8 đại đội Lục Quân, 1 đại đội Không Quân và 1 đại đội
Hải Quân. Có 22 Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28 vì không đủ điểm văn hóa,
đã phải rời trường về Trường Bộ Binh Thủ Đức, hoặc ở lại Khoá 29.
Các Sinh Viên Sĩ Quan Lục Quân học quân sự
tại trường, với chiến thuật cấp đại đội, vũ khí nặng, trực thăng vận
và bộ binh tùng thiết. (Xem Hình 24/Phụ Lục)
Các Sinh Viên Sĩ Quan Không Quân và Hải
Quân, học quân sự tại các trung tâm huấn luyện Không quân và Hải
quân ở Nha Trang.
Tháng 4 năm 1974, mùa văn hóa khai giảng
và kéo dài đến cuối năm.
Tháng 10 năm 1974, lễ trao nhẫn của Khoá
28 được tổ chức một cách trang trọng tại phạn xá, đánh dấu cho sự
trưởng thành của người SVSQ Võ Bị, một biểu tượng cho quyền chỉ huy,
một cam kết với đời binh nghiệp, một chỉ dấu từ nơi chốn xuất thân.
(Xem Hình 25/Phụ Lục)
Năm thứ ba kết thúc với việc Khoá 28 nhận
lãnh trách nhiệm điều hành Hệ Thống Tự Chỉ Huy, sau khi Khoá 27 ra
trường, và chuẩn bị đón tiếp Khoá 31 bước vào mùa Tân Khoá Sinh.
Tiếp nối một truyền thống của trường Võ
Bị, và như một vòng tròn khép kín, Khoá 28 đem hết lòng nhiệt thành
và kinh nghiệm, huấn luyện các tân khoá sinh Khoá 31, trở nên những
Sinh Viên Sĩ Quan có lý tưởng và phong cách, để Trường Võ Bị Quốc
Gia Việt Nam xứng đáng là: “nơi quy tụ những chàng trai Việt có lý
tưởng Quốc Gia”.
D – Năm thứ tư:
Mở đầu bằng mùa Quân sự:
• Đại đội Hải Quân Khoá 28 về trung tâm
huấn luyện Hải Quân Nha Trang tiếp tục chương trình hải nghiệp, với
phần thực tập trên các chiến hạm và thăm viếng các hải đảo, hải cảng
của Việt Nam Cộng Hòa.
• Tiểu đoàn 1 Lục Quân Khoá 28 và Đại đội
Không Quân, huấn luyện tân khoá sinh Khoá 31 đợt 1.
• Tiểu đoàn 2 Lục Quân Khoá 28 về học nhảy
dù ở Trung Tâm Huấn luyện Nhảy Dù Hoàng Hoa Thám; sau 3 tuần lễ huấn
luyện và nhảy được 4 “saut”, họ tốt nghiệp Khoá 356 nhảy dù, và được
đi phép một tuần lễ vào dịp tết Nguyên Đán của năm 1975. Sau khi hết
phép, họ trở về trường đảm trách phần vụ huấn luyện tân khoá sinh
Khoá 31 đợt 2, để cho tiểu đoàn 1 Lục Quân và đại đội Không Quân về
Trại Hoàng Hoa Thám, học nhảy dù Khoá 361. (Xem Hình 26/Phụ Lục)
• Khoá 31 nhập trường ngày 10/1/1975 với
243 ứng viên, sau 8 tuần huấn nhục, Khoá 31 chinh phục Lâm Viên ngày
15/3/1975. Đã có một TKS Khoá 31 tử nạn trong 8 tuần huấn nhục, anh
Lê Dân Thanh đại đội F Khoá 31. Sinh Viên Sĩ Quan cán bộ Khoá 28 đã
trao găng tay, mũ, thắt lưng cổ truyền và gắn Alpha cho Khoá 31,
hoàn tất chương trình huấn luyện tân khoá sinh Khoá 31. Lập lại lần
cuối cùng trong lịch sử của TVBQGVN một “chu trình khép kín”, theo
truyền thống của TVBQGVN.
• Tình hình chiến sự thay đổi nhanh chóng,
càng ngày càng bất lợi cho Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Sau khi Buôn
Mê Thuột thất thủ vào ngày 10/3/1975, Quân Đoàn II triệt thoái để
tái phối trí, gánh chịu những tổn thất rất lớn trên Tỉnh lộ 7, thì
Đà Lạt và tiểu khu Tuyên Đức trực diện với những áp lực nặng nề của
cộng quân.
• Ngày
18/3/1975 Việt cộng pháo kích hỏa tiễn lọt vào vòng đai phòng thủ
của trường Võ Bị gần “chân tiền đồn”.
• Đại đội Hải Quân sau kỳ phép tốt nghiệp
hải hành, và tiểu đoàn 1 Lục Quân phải bỏ dở Khoá học nhảy dù để trở
về trường.
•
Trung đoàn Sinh Viên Sĩ Quan tu bổ hệ thống phòng thủ, tăng cường
canh gác, nâng cấp số đạn, trang bị thêm vũ khí cộng đồng, hoả tiễn
chống chiến xa, lương khô và được đặt trong tình trạng ứng chiến
100%.
IV – Trường
Võ Bị di tản:
Sau
khi Quân đoàn II triệt thoái trong hoảng loạn từ Pleiku, Komtum,
Buôn Mê Thuột... và Quân đoàn I tan rã tại Đà Nẵng vào ngày
29/3/1975; tỉnh Tuyên Đức và thành phố Đà Lạt lâm vào tình thế hết
sức nguy hiểm, tại thời điểm này, Thiếu tướng Lâm Quang Thơ, Chỉ huy
trưởng Trường Võ Bị, là cấp chỉ huy quân sự cao nhất của tỉnh Tuyên
Đức và thành phố Đà lạt. Bộ Chỉ Huy Trường Võ Bị lập kế hoạch di tản
Trung đoàn SVSQ về huấn khu Long Thành, để tránh bị bao vây và bảo
toàn lực lượng. Vào lúc này Trung đoàn SVSQ với quân số của bốn Khoá
được gần một ngàn tay súng, chia thành tám đại đội tác chiến từ A
đến H. (Xem Hình 27/Phụ Lục)
• Ngày chủ nhật 30/3/1975, liên đội G–H
rời trường vào buổi sáng, di chuyển đến trấn giữ Cầu Đất, cây cầu
quan trọng nằm trên con đường từ Đà Lạt dẫn xuống đèo Sông Pha. Buổi
chiều, liên đội E–F di chuyển xuống Đơn Dương thám sát địa hình, đến
tối rút về đài Kiểm báo Pr’line. Như vậy, toàn bộ Tiểu đoàn 2 của
Trung Đoàn Sinh Viên Sĩ Quan đã rời trường mà không hề biết, đó là
lần chia tay cuối cùng với trường Võ Bị.
• 9 giờ tối cùng ngày, liên đội C–D rời
trường đến trấn giữ cầu Đơn Dương và những cây cầu nhỏ hơn trên con
đường dẫn đến đèo Sông Pha. Có thể nói, con đường từ Đà Lạt đổ xuống
đèo Sông Pha đã được Trung đoàn Sinh Viên Sĩ Quan Võ Bị trấn giữ an
ninh ở những điểm trọng yếu.
• 9 giờ tối ngày Thứ Hai, 31/3/1975, liên
đội A–B di chuyển theo đội hình một hàng dọc rời trường qua cổng Tôn
Thất Lễ (phía sau phạn xá). Họ là những Sinh Viên Sĩ Quan cuối cùng
rời bỏ trường Võ Bị.
TVBQGVN, ngôi trường đã đào tạo nên hàng
ngàn sĩ quan ưu tú, anh dũng cho QLVNCH, ngôi trường đã từng là một
biểu tượng cho quyết tâm chiến đấu, bảo vệ tự do, dân chủ của dân
tộc Việt Nam, giờ đây trở thành vô chủ, khi người SVSQ cuối cùng của
liên đội A–B bước qua khỏi cổng Tôn Thất Lễ. Đến lúc này, hầu như
toàn bộ quân dân Đà Lạt cùng lũ lượt di tản theo Trường Võ Bị qua
ngã đèo Sông Pha.
• Trung đoàn Sinh Viên Sĩ Quan di chuyển
qua đèo Sông Pha và tập trung tại Chi khu Sông Pha vào khoảng 6 giờ
sáng ngày thứ Ba 1/4/1975, Trung đoàn tiếp tục di tản về Phan Thiết
và ở lại qua đêm tại đây.
• 8 giờ sáng ngày 2 tháng 4, Việt cộng
pháo kích vào điểm tập trung của Trung đoàn Sinh Viên Sĩ Quan, tất
cả được lệnh phân tán mỏng và tiếp tục di tản về Bình Tuy. Theo lệnh
của Thiếu tướng Lâm Quang Thơ, kể từ lúc này, đoàn di tản của Trường
Võ Bị có thêm sự hỗ trợ của tiểu đoàn 34 Biệt Động Quân, với Tiểu
Đoàn Trưởng là Thiếu tá Trịnh Trân Khoá 20 Võ Bị.
• Thứ Năm ngày 3 tháng 4, Trung đoàn Sinh
Viên Sĩ Quan đến và được vào Bình Tuy với đầy đủ vũ khí, trong khi
quân nhân của các đơn vị khác, phải để lại vũ khí tại trạm kiểm
soát, trước khi di chuyển vào thị xã Bình Tuy.
• Thứ Sáu ngày 4 tháng 4, Trung đoàn Sinh
Viên Sĩ Quan được không vận bằng phi cơ C130 và trực thăng Chinook
về Huấn Khu Long Thành, và tạm trú tại Trường Bộ Binh Long Thành.
(Xem Hình 28/Phụ Lục)
Cuộc di tản của trường Võ Bị kết thúc tại
đây, Khoá 28 với trách nhiệm điều hành Hệ Thống Tự Chỉ Huy, đã tận
tụy hướng dẫn 3 Khoá: 29, 30, và 31 trên đường di tản. Khi mà sự hỗn
loạn đã phá vỡ hệ thống chỉ huy của nhiều đơn vị quân đội, thì Trung
Đoàn Sinh Viên Sĩ Quan vẫn duy trì được tinh thần kỷ luật và sự hữu
hiệu của hệ thống chỉ huy. Điểm son này đã được Hệ thống Tự Chỉ Huy
của Khoá 28 gìn giữ cho đến ngày cuối cùng của Khoá 28 với trường Võ
Bị, ngày 21 tháng 4 năm 1975, là ngày Khoá 28 “ra trường”.
V – Khoá 28 ra trường:
Tháng 4 năm 1975 cứ một ngày trôi qua,
tình hình chính trị và quân sự của Việt Nam Cộng Hòa càng thêm bi
đát: lãnh thổ thu hẹp dần, quân đội tan rã thêm, và ý đồ bỏ rơi đồng
minh của Hoa Kỳ càng lộ rõ.
Trung tuần tháng 4 năm 1975, cộng quân tấn
công thị xã Xuân Lộc, thuộc tỉnh Long Khánh, một cửa ngõ quan trọng
của Sài Gòn về phía Đông; nếu mất Xuân Lộc, Sài Gòn sẽ bị tấn công
trực tiếp.
Như
một cố gắng cuối cùng trong tuyệt vọng, Bộ Tổng Tham Mưu Quân lực
Việt Nam Cộng Hòa tung những Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28 và Khoá 29
của Trường Võ Bị, cùng Khoá 4 của Trường Đại Học Chiến Tranh Chính
Trị ra chiến trường, vào giờ thứ hai mươi lăm của cuộc chiến. (Xem
Hình 29/Phụ Lục)
Ngày 21 tháng 4 năm 1975, Sinh Viên Sĩ Quan hai Khoá 28 và 29 được
gắn lon thiếu úy tại vũ đình trường của Trường Bộ Binh Long Thành.
Buổi lễ mãn Khoá độc nhất vô nhị trong
lịch sử của trường Võ Bị: tất cả tân Sĩ Quan trong quân phục tác
chiến với nón sắt hai lớp có vải ngụy trang, không nghi lễ truyền
thống, không diễn văn trang trọng, không thân nhân, không diễn hành.
Xa xa vọng lại, tiếng đại pháo của Bắc quân đang tấn công vào những
đơn vị cô thế của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
Tất cả 255 tân thiếu úy của Khoá 28, được
phân phối về các đơn vị tác chiến của lực lượng tổng trừ bị và các
sư đoàn bộ binh, không có Hải quân và Không quân; xe của các đơn vị
tổng trừ bị như Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến, Biệt Cách Dù, Biệt
Động Quân... đã chờ sẵn trước cổng trường Bộ Binh Long Thành, để chở
các tân Thiếu úy về ngay đơn vị, và có trường hợp ra thẳng chiến
tuyến để nhận trách nhiệm.
Lễ ra trường của hai Khoá 28 và 29 được
chủ tọa bởi Trung tướng Nguyễn Bảo Trị, Tổng Cục Trưởng Tổng Cục
Quân Huấn. Thủ Khoa Khoá 28 là Thiếu úy Hồ Thanh Sơn, tên Khoá được
đặt: “Đại tá Nguyễn Đình Bảo”, để tưởng nhớ tới Người Tiểu Đoàn
Trưởng Tiểu đoàn 11 Nhảy Dù, xuất thân từ Khoá 14 Võ Bị, đã anh dũng
hy sinh tại căn cứ Charlie vào mùa hè đỏ lửa năm 1972.
Các tân Thiếu úy của Khoá 28 ra trường khi
miền Nam tự do đang hấp hối, sắp lọt vào tay cộng sản. Các đơn vị
của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã tan rã từng phần hoặc có nơi tan
rã toàn diện; nhưng với tinh thần trách nhiệm của một sĩ quan xuất
thân từ trường Võ Bị, với lòng yêu Nước và bầu nhiệt huyết của tuổi
trẻ, toàn thể tân sĩ quan Khoá 28 đã hăng hái ra đơn vị, nhận lãnh
trách nhiệm được giao phó và chiến đấu hết mình cho lý tưởng tự do.
Chỉ với 9 ngày ngắn ngủi, hầu hết các tân
sĩ quan Khoá 28 đều ở tuyến đầu lửa đạn; nhiều người đã anh dũng hy
sinh, và máu của họ đã hòa chung với máu của hằng trăm ngàn chiến sĩ
và đồng bào, đã đổ ra trong suốt 21 năm chiến đấu chống lại sự xâm
lăng của cộng sản miền Bắc, để bảo vệ nền dân chủ còn non trẻ của
Việt nam:
Thiếu
úy Nguyễn Hữu Thành, binh chủng Thủy Quân Lục Chiến,
Thiếu úy Phạm Ngọc Châu, binh chủng Nhảy Dù,
Thiếu úy Lê Khán Chiến, sư đoàn 22 Bộ Binh,
Thiếu úy Nguyễn Ngọc Lợi, hy sinh tại Thủ Đức.
Nhiều người bị thương trong cảnh cùng quẫn
của đơn vị, và phải tự “thoát hiểm” để sống còn.
VI – Khoá 28 sau ngày 30 tháng 4 năm 1975:
(Xem Hình 30/Phụ Lục)
Sau lệnh đầu hàng của Tổng Thống Dương Văn
Minh, các Thiếu úy Khoá 28 đau đớn từ giã đồng đội, buông súng trở
về với gia đình, đối diện với một tương lai bất định và đen tối đang
phủ chụp xuống số phận của quân dân miền Nam.
Cũng như hàng trăm ngàn sĩ quan, quân,
cán, chính của Việt Nam Cộng Hòa, hầu hết các Thiếu úy Khoá 28 bị
đưa vào các trại cải tạo, mà thực chất là các trại tù khổ sai, được
cộng sản dựng lên sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 suốt từ Nam chí Bắc.
Có người bị tra tấn đến chết như: Thiếu úy
Trần Hữu Sơn ở trại Bình Điền, Huế. Có người bị chết khi trốn trại
như: Thiếu úy Lưu Đức Sơn. Có người chết trong trại tù như Thiếu úy
Trần Duy Hiến. Có những người tổ chức hoặc tham gia trốn trại và đã
biệt tích từ hàng chục năm nay, ai cũng tin chắc rằng, họ đã chết
như:
Thiếu úy
Trần Văn Danh,
Thiếu úy Trần Hữu Dược,
Thiếu úy Ngô Xuân,
Thiếu úy Phạm Văn Bê,
Thiếu úy Lương Đình Phong,
Thiếu úy Nguyễn
văn Sáng,
Thiếu úy Lê Chí Thành,
Thiếu úy Nguyễn Trần Bảo,
Thiếu úy Dương
Hợp,
Thiếu úy Nguyễn Gia Lê,
Thiếu úy Nguyễn Văn Chọn,
Thiếu úy Trần
Quang Tâm.
Một số rất ít cựu Sinh Viên Sĩ Quan Khoá
28 thoát được ra khỏi Việt Nam vào ngày 30 tháng 4 năm 1975. Rất
nhiều người sau đó đã tìm mọi cách để vượt biên, có những người đã
bỏ mạng trên đường tìm Tự Do như Thiếu úy Nguyễn Quốc Việt, Thiếu úy
Trương Như Phục, Thiếu úy Trần Văn Phương, và có người đã phải mang
thương tật suốt đời chỉ vì hai chữ TỰ DO.
Bắt đầu từ thập niên 90, chương trình HO
(Humanitarian Operation) và đoàn tụ gia đình (Orderly Departure
Program) đã mang thêm nhiều Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28 ra hải
ngoại, và cho đến nay, có hơn 100 Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28 cùng
gia đình cư ngụ rải rác tại nhiều nước trên thế giới.
Dù ở đâu, trong hay ngoài đất nước, các
Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28 vẫn tìm đến với nhau bằng tình đồng
môn và sự tương trợ. Những hoài bão của một thời trai trẻ, những kỷ
niệm của mùa tân khoá sinh, những năm tháng dưới mái trường Võ Bị,
trong tù cải tạo... đã gắn kết các Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Khoá 28 lại
với nhau trong mọi hoàn cảnh, vui, buồn hay hoạn nạn.
Hơn bốn mươi năm đã trôi qua, kể từ một
buổi sáng trời se lạnh của Đà Lạt, thành phố cao nguyên; gặp nhau
trước cổng Nam Quan như một tình cờ của định mệnh, gần 300 thanh
niên tràn đầy nhựa sống đã trở thành những người bạn cùng chung chí
hướng, để rồi trải qua bao dâu bể của cuộc đời, bao thăng trầm của
thế sự, tình bạn đó vẫn keo sơn gắn bó, tồn tại với thời gian và sẽ
kéo dài cho đến khi những người lính già
(*)
của Khoá 28/TVBQGVN “mờ dần” cùng năm tháng.
Tổng hợp từ Khoá 28/TVBQGVN
Mùa
hè năm 2013
Cựu SVSQ/K28: Nguyễn Sanh
(*) “Old Soldiers never die, they just fade away.” General Douglas McArthur famously said during his 1951 farewell address to the US congress.
Phụ
Lục
Hình ảnh sinh
hoạt Khoá 28VBQGVN
Hình 2
Hình 3
Hình 4
Hình 5
Hình 6
Hình 7
Hình 8
Hình 9
Hình 10
Hình 11
Hình 12
Hình 13
Hình 14
Hình 15
Hình 16
Hình 17
Hình 18-19
Hình 20
Hình 21
Hình 22
Hình 23
Hình 24
Hình 25
Hình 26
Hình 27
Hình 28
Hình 29
Hình 30
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
THIÊN SỨ MICAE - BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: Phong cảnh tiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by BĐQ Đỗ Như Quyên chuyển
Đăng ngày Chúa Nhật Phục Sinh,
April 12, 2020
Ban kỹ thuật
Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang