Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Trang
Thi–Văn
Chủ đề:
Tâm sự...
Tác giả:
nhất hùng
Lắm
khi mệt mỏi cái tình đời,
Mà thật cô đơn lúc rối bời.
Đâu kẻ
tri âm trao mấy ý,
Nào ai đồng điệu sẻ đôi lời.
Loay hoay sửa
ảnh buồn không ngớt,
Hí hoáy mần thơ nản chẳng vơi.
Cứ muốn
làm gì mong nhẹ não,
Tự dưng lại khẽ gọi “hùng ơi!”
Tản
Mạn – Nhất Hùng:
Hầu hết người viết văn, làm thơ
đều chọn cho mình một cái tên, ta gọi là “Bút Hiệu”, tây gọi là
“Pen Name”. Những bài thơ đầu tay tôi viết tếu và chỉ để cho vợ
đọc, sau này anh bạn muốn đăng những bài thơ ấy trong một Đặc San
và khuyên tôi nên chọn một bút hiệu. Có người lấy tên mình, có
người chọn cái tên khác. Dù “bút hiệu” thế nào thì cũng có một ý
nghĩa nào đó với tác giả. Tôi lại rất đơn giản, đã không lấy tên
mình thì lấy tên vợ vậy.
Vợ tôi tên Hùng, nghe nam tính
quá phải không. Cô ấy là gái Nha Mân, Đồng Tháp, cha người Hoa,
nói tiếng Việt không sõi. Ngày ra làm khai sinh, thư ký hỏi tên
con, ông ấy nói, phát âm thế nào mà cô thư ký lại ghi vào khai
sanh là Sâu Hùng. Sau này được biết, có lẽ cha vợ tôi muốn nói là
Siêu Hồng.
Từ ngày có bút hiệu, tự dưng tên thật dần biến
mất, trong sinh hoạt, các bạn bè cũ dù thân đã lâu, nhưng lúc gọi
hoặc xưng hô với nhau lại không còn dùng tên cúng cơm của tôi
nữa. Có lần ra tranh cử một trách vụ trong Cộng Đồng. Trưởng Ban
Bầu Cử yêu cầu phải lấy đúng tên khai sanh – Mỹ nó gọi là tên
“Driver’s License”. Lúc đó, nhiều cử tri thắc mắc – ông ấy là ông
nào? Ban Bầu Cử phải chua thêm “bút danh” của tôi sau cái tên,
thế là mọi người biết ngay.
Dạo sau này, những lúc một
mình, thỉnh thoảng, bất chợt tôi gọi tên tôi, dĩ nhiên là bút
hiệu.
Vợ tôi bảo:
“Ông có thể bị bịnh vì cứ gọi tên
tôi vô cớ”.
Tôi nhận là có và tự tìm hiểu nguyên do.
Nghiệm lại thì thấy, tôi thường réo tên khi buồn quá, có khi nhớ
quá, cũng có khi thương quá và nhất là khi bị trầm cảm một vấn đề
nào đó trong cuộc sống. Không biết như thế có phải là bệnh không?
Qua kinh nghiệm, bây giờ mới hiểu được ý nghĩa câu thơ “Tôi
gọi tên tôi cho đỡ nhớ” trong bài thơ Phục Sinh của Thanh Tâm
Tuyền.
Có lần, Sâu Hùng phàn nàn, đừng gọi tên vợ “vô cớ”
như thế... lúc có chuyện gì bất trắc xảy ra lại hiểu lầm mà dửng
dưng, khó xử lắm và kể, ngay lúc ngủ mớ, ông cũng gọi tên...
Tôi hiểu điều ấy nhưng không tự chữa được và xạo sự với vợ:
“Thì bệnh của anh cũng giống như Trường Sa trong nhạc phẩm
Xin Còn Gọi Tên Nhau đó mà”.
Sâu Hùng nói:
“Thương
thương – nhớ nhớ hay cần nhau người ta khẽ gọi thầm tên nhau, còn
ông kêu cái gì mà tôi cứ nghe cái âm ‘lùng bùng... lùng bùng’”.
Vợ tôi không nhớ là tại cái tên đã có cái “âm” ấy rồi.
Kể bạn nghe một chuyện:
Trong
một buổi tiệc, vợ chồng tôi gặp một anh bạn là bác sĩ. Sâu Hùng
tranh thủ hỏi:
– Ông xã tôi, ngủ mà cũng cứ gọi tên ai ấy.
– Chị yên tâm. Tôi cho chị một toa thuốc. Uống xong, ổng sẽ
ngủ say, chẳng gọi tên ai nữa.
– Không, xin anh cho thuốc
nào mà uống xong, ổng gọi cái tên đó to và rõ hơn, chứ chẳng nghe
được cái gì cả. Tôi chỉ muốn biết ổng gọi tên con nào.
Nhất Hùng
Mời Nghe: XIN CÒN GỌI TÊN NHAU
https://youtu.be/ey61YOTerEQ
nhất hùng
Trang Thơ nhất hùng
THIÊN SỨ MICAE – BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by nhất hùng chuyển
Đăng ngày Thứ Hai, March 6, 2023
Cập nhật ngày Thứ Bảy, August 19, 2023 –
Thay hình và thêm phần tâm sự của tác giả
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang