Bắc đẩu tinh

 

Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Phiếm luận
Chủ đề: Tết con TRÂU
Tác giả: Nguyên Trần

NĂM SỬU NÓI CHUYỆN TRÂU
(Chuyện phiếm đầu Xuân)

 

Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)

 

Tiễn Chuột đi, gia đình Hành Chánh hết còn lo
diệt ổ Chuột, đón cuộc sống an bình
Rước Trâu về, cộng đồng Công Bộc cứ luôn mừng
dũa sừng Trâu, chờ cảnh đời thanh thản

Xuân về đóa mai vàng khoe sắc
Tết đến nụ đào đỏ phô màu.


Theo thông lệ hàng năm, cứ Tết con nào nói chuyện con đó, năm nay Xuân Tân Sửu 2021 nên bần bút xin tán hươu tán vượn cùng quý bạn về loài trâu.

Đặc biệt gần suốt trong năm nay, đa số chúng ta đều cố gắng tránh ra ngoài đường, vì sợ đụng phải ôn dịch Chệt Cộng Vũ Hán Covid–19 của bè lũ mafia con cháu thằng lựu đạn sét Mao Xếnh Xáng nên khỏi bị gặp mặt bọn Ngưu Đầu Mã Diện, gọi nôm na là Đầu Trâu Mặt Ngựa pro thằng tổng thống Mỹ thân Cộng Joe Biden và thằng TNS bất lương gian manh John Kerry là hai thằng đại tử thù của chế độ VNCH tự do nhân bản và người Việt TNCS vào năm 1975.

 


Trâu cày ruộng ở Indonesia

 

Trâu đứng hàng thứ hai trong thập nhị địa chi tức là đường đường nhị ca, xem ra cũng có thớ lắm chớ bộ. Thế nhưng kinh nghiệm cho thấy hầu hết những ai sinh vào năm Sửu thì nói thiệt là giàu nghèo gì hổng biết chớ cực thấy ông bà ông vãi luôn. Chẳng thế mà ông bà ta thường nói là “số cực như trâu” hay “làm trân trâu ngựa đền nghì trúc mai”.

Trích –Tái sinh chưa dứt hương thề– Làm thân trâu ngựa đền bù trúc mai.

(Kiều gởi nỗi lòng uẩn khúc tới người yêu Kim Trọng trước khi bán mình cho Mã Giám Sinh) Đọc mấy tài liệu động vật học thì thấy là họ hàng nhà trâu sống nhiều nhất ở Á Châu và Nam Mỹ. Lẽ dĩ nhiên rồi còn phải nói, vì trâu là giống thú vật cày bừa thì chỉ có ở mấy cái xứ nông nghiệp thô sơ đỉnh cao trí tuệ loài người như Việt Cộng, Chệt Cộng, Miên Cộng... chớ ở xứ cơ giới hóa nông nghiệp như Mỹ, Nhật, Tây Phương... thì trâu có nước đem vô lò fourrière mà thui thôi chớ để làm gì bi giờ.


Trâu cày ruộng ở đồng quê Việt Nam

 

Trâu ăn uống giản dị và là loại động vật nhai lại có nghĩa là ăn xong một lúc lâu, sau lại đưa rơm cỏ từ bao tử lên miệng để nhai lại. Trâu có móng rất cứng. Cân nặng từ 300 tới 600kg, cao lối 1.8m và dài tới 2.9m. Sừng trâu dài trung bình 5 tấc. Trâu có màu đen mun hay xám sậm. Cũng tương tự như loài người, trâu cái mang thai 9 tháng mới sinh con nghé. Trâu cái cho sữa từ 4 lít tới 18 lít/ngày. Trâu rất dễ nuôi chỉ ăn cỏ mà thôi. Trâu thích ngâm mình dưới nước nên người ta thường nói là trâu nằm vũng. Trâu cũng rất mạnh khoẻ nên khi ám chỉ ai có sức mạnh hơn người, thiên hạ bảo rằng “mạnh như trâu”. Da trâu thường dùng làm trống, thịt trâu dai lắm nuốt khó vô mà lại tối kỵ cho những ai vô bùa lỗ bang hay thờ Đức Quan Thánh. Bởi vậy, những ai thờ Đức Quan Công hoặc vô bùa ngải mà ăn thịt trâu sẽ bị hành muốn điên luôn. Trái lại, sữa trâu ngon và bổ hơn sữa bò nhưng ít thông dụng hơn có lẽ vì không có nhiều.

 


Phong tục truyền thống Chọi Trâu vào dịp Tết ở Việt Nam

 

Vì trâu là phương tiện chính yếu giúp loài người làm ra hạt cơm nên nó rất gần gũi với nông dân. Có thể nói trâu là con thú được người đời nhắc nhở nhiều nhất qua các câu ca dao, bài hát. Thuở còn mài đũng quần ở nhà trường, chắc không ai trong chúng ta mà không nhớ bài học thuộc lòng trong sách Quốc Văn Giáo Khoa Thư lớp Dự Bị ghi lại những lời tâm tình mộc mạc của người nông dân nói với trâu:

Trâu ơi! Ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta
Cái cày vốn nghiệp nông gia
Ta đây trâu đấy ai mà quản công
Bao giờ cây lúa còn bông
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn
.

Hoặc là tả nếp sinh hoạt hiền hòa trên ruộng đồng:

Rủ nhau đi cấy đi cày
Bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa.


Người nông phu yêu mến trâu và coi nó như một thành viên của gia đình. Cho nên ngay cả việc lùa trâu vô chuồng cũng có câu vè:

Ầu ơ... Ví dầu ví dẫu ví dâu
Ví qua ví lại ví trâu vô chuồng.

 


Ai bảo chăn trâu là khổ, chăn trâu sướng lắm chứ!

 

Nhạc sĩ Phạm Duy với bản nhạc nổi tiếng “Em bé quê” đã ca ngợi kiếp sống mục đồng:

Ai bảo chăn trâu là khổ, chăn trâu sướng lắm chứ
Ngồi mình trâu phất ngọn cờ lau và miệng hát nghêu ngao.
..

Và trong bản “Ngày trở về”:

Ngày trở về có anh thương binh chống nạng cày bừa, vì thương yêu anh
Nên ngày trở về có con trâu xanh hết lòng giúp đỡ.
..

Có lẽ thấm nhuần truyền thống nông nghiệp bất khuất này mà sau năm 1975, những cuộc bầu cử đại biểu nhân dân của Việt Cộng mặc dù kết quả đã được Bộ Chính Trị chuẩn phê trước rồi nhưng tôi vẫn đọc thấy những lý lịch “vận động” tranh cử của các ứng cử viên ghi là “20 năm đi chăn trâu” hoặc “15 năm cày ruộng” hay “cả đời là tá điền”. Không lẽ khi đắc cử rồi, các thằng đại biểu kính mến này sẽ đem kiến thức cày bừa và kinh nghiệm chăn trâu vào tòa nhà Quốc Hội để làm quốc sách? Bộ dân chúng là trâu bò hết hay sao mà để cho lũ chúng mầy thí nghiệm?

Tổ tiên ta ngày xưa cũng rất cận kề nhà họ ngưu lắm như vua Đinh Tiên Hoàng thuở nhỏ đã từng cỡi trâu tay cầm cờ lau tập trận. Bên Tàu thời Xuân Thu, độc cước chân nhân Tôn Tẩn khi lâm trận cỡi con trâu thần tên Thanh Ngưu khí thế đằng đằng một thời giữ yên bờ cõi nước Yên.

Ngoài biểu tượng cho nghề nông, trâu còn xem như là hình ảnh của ngành nghề lao động khác. Thời Việt Nam Cộng Hòa, ông Trần Quốc Bửu, cựu chủ tịch Tổng Liên Đoàn Lao Công đã lấy hình con trâu làm logo cho đoàn thể của ông.

Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa ngày xưa có Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên đóng ở hậu cứ Sóng Thần, thiện chiến tới độ quân đội nhân dân anh hùng Việt Cộng chỉ cần nghe tên là té đái trong quần, miệng đánh bò cạp lâm râm khấn vái “bác Hồ trong hang Pác Pó ơi! Ra cứu chúng cháu”.

 


Phù hiệu Tiểu đoàn 2 Trâu Điên
binh chủng thiện chiến
Thủy Quân Lục Chiến QLVNCH

 

Tưởng cũng nên nói thêm là các Tiểu Đoàn Thủy Quân Lục Chiến đều có tên riêng biệt như Sói Biển, Hắc Điểu, Thần Ưng, Mãnh Hổ....

Tranh sơn mài ở Việt Nam ngày trước nổi tiếng với bốn bộ: tứ thời (Mai Lan Cúc Trúc), tứ linh (Long Lân Quy Phụng), tứ quý (Cầm Kỳ Thi Họa) và tứ bình (Ngư Tiều Canh Mục–Canh là hình ảnh con trâu).

 


Trâu Mẹ và đàn Nghé con

 

Chuyện đời xưa kể có một quan huyện tổ chức tiệc sinh nhật để bắt địa thương gia trong quản hạt. Muốn có món quà ý nghĩa cho bậc phụ mẫu chi dân, một ông chủ tiệm vàng tìm đến hỏi quan bà là quan ông tuổi con gì. Quan bà vui vẻ đáp là tuổi Tý con chuột. Đến ngày tiệc, chủ tiệm vàng khúm núm dâng lên quan một con chuột bằng vàng ròng và thưa rằng:

– Bẩm quan lớn, hôm nay ngày sinh nhật quan lớn tuổi con chuột nên con xin mừng quan bằng con chuột vàng y ba số.

Quan huyện hỏi lại chủ tiệm vàng:

– Tại sao ngươi biết ta tuổi con chuột.

Chủ tiệm vàng thành thực khai báo:

– Dạ! Con hỏi quan bà.

Ngay lúc đó, quan huyện liền gọi quan bà vào trong cự nự:

– Hôm trước cái thằng tiệm vàng hỏi bà tôi tuổi gì, tại sao bà không nói tôi tuổi con trâu thì bữa nay mình trúng mánh lớn rồi.

 


Buffalo Racing at Babulang (Malaysia)

 

Đời ai mà tối đen như đêm 30, chỉ làm tôi đoài hạ tiện thì thường than thân phận là “trâu cày ngựa cỡi”. Còn những người lỡ làng trễ nải chậm chạp với những cơ may làm ăn thì thường than câu “trâu chậm uống nước đục”. Trong trường đời bon chen tranh đấu, có lắm khi quan lớn thanh toán nhau mà những người dưới trướng bị vạ vào thân, cho nên sách có câu “trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết chẹt”. Phàm là các bậc làm cha mẹ khoái dựng vợ gả chồng cho con cái cho người quen biết hay cùng xóm làng với nhau nên ông bà thường nói “trâu ta ăn cỏ đồng ta”. Khi hai người gây gỗ nhau thì họ cũng lôi con trâu ra để mạt sát “đồ trâu sanh mọi rợ”. Gặp người chậm tiêu không thấu triệt ý ta nói thì chắc ta phải lắc đầu than rằng “đàn khảy tai trâu”.

Đến đây các bạn có thấy bất mãn giùm họ hàng nhà trâu chưa? Cái gì tệ hại xấu xa đều trút lên đầu chúng hết. Chưa hết đâu, hễ ai già mà muốn liều mạng ăn thua đủ thì đã có câu “trâu già không nệ dao phay”. Khi chê bai những phường vô lại cấu kết nhau thì người ta nói “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Để ám chỉ bọn lưu manh đã có thành ngữ cũng nặng ký lô lắm, đó là “đầu trâu mặt ngựa”.

Người nách thước kẻ tay dao
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi.
–(Truyện Kiều)

Trâu đã bị xem nhẹ thể như vậy, thì chất thải ra của nó còn tệ hơn nhiều, chúng ta hãy nghe câu:

Tiếc con gái khôn lấy thằng chồng dại
Như bông hoa lài cặm bãi cứt trâu.


Con nít mà da đầu có sần sùi giống như ghẻ thế mà con người hổng chịu là ghẻ mà cứ hè nhau gọi là cứt trâu. Đúng là ăn hiếp trâu quá phải không?

Đã vậy đấng tiền bối Trịnh Hoài Đức còn hạ giá họ hàng nhà trâu qua câu thơ:

Mài sừng cho lắm cũng là trâu.

 


Trâu nằm vũng

 

Nhân đây xin ghi lại nguyên văn bài thơ “Vịnh con trâu” của cụ Trịnh Hoài Đức vì e rằng đến lúc nào đó bài thơ có thể bị mai một đi. Bài thơ chê bai những tên Việt Gian lòn cúi thực dân Pháp để kiếm miếng đỉnh chung.

Vịnh con trâu

Mài sừng cho lắm cũng là trâu
Gẫm lại mà coi thật lớn đầu
Trong bụng lem nhem ba lá sách
Ngoài cằm lém đém một chòm râu
Mắc mưu đốt đít tơi bời chạy
*
Làm lễ bôi vôi nhớn nhát sầu
Nghé ngọ già đời quen nghé ngọ
Năm dây đàn khảy biết nghe đâu.

Trịnh Hoài Đức

*
Thời chiến quốc bên Trung Hoa các nước khi giao tranh có áp dụng chiến thuật “hỏa ngưu” buộc pháo vào đít trâu rồi đốt lên để chúng chạy tán loạn làm rối loạn hàng ngũ địch.

Và cũng luôn tiện xin kể một cău chuyện vui có liên quan đến chữ nghĩa thánh hiền. Chàng trai yêu cô gái mà bị cô luôn từ chối nên chàng ta rắp tâm trả thù và nói vởi cô nàng “Anh thương em vì em có hàm răng tu nguyệt mà em hổng chịu thì thôi”. Cô gái thắc mắc bèn tìm Thầy Đồ nho (tươi) hỏi cho ra lẽ thì được Thầy giải thích: “Chữ Nho Tu là râu, còn Nguyệt là trăng. Râu Trăng nói lái lại là Răng Trâu”.

Ai pha bột làm bánh mà khuấy không đều để lợn cợn thì đó là bị óc trâu. Vậy chớ óc bò óc heo thì sao? Có khác gì đâu mà cứ lôi tên trâu ra dè bỉu.

Ở đời có nhiều người chỉ bị thiệt hại mất mát thứ đồ dỏm mà lại được bồi thường bằng thứ hàng mới nguyên vẹn thì người ta gọi là “trâu què thường trâu lành”.

Ám chỉ cảnh chia lìa tan tác của một gia đình, người ta cũng không quên chữ trâu: “sẩy đàn tan nghé

 


Trâu nhốt trong chuồng

 

Thông thường có lắm người vốn bản tính cẩn trọng nên làm một việc nhỏ nhặt mà sử dụng phương tiện lớn lao thì bị chê trách là “giết gà mà dùng dao mổ trâu”.

Trong sinh hoạt hằng ngày, có những lúc hai ông lớn đụng nhau làm khổ đám đàn em:

Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết chẹt.

Trong tình trường, không gì đau đớn đắng cay cho bằng theo đuổi nâng niu cô nàng từ tấm bé rồi khi nàng lớn lên thì thằng khác nó vớt:

Công anh chăn nghé đã lâu
Bây giờ nghé đã thành trâu ai cày?


Cái gì thì tôi có thể biện hộ cho con trâu được chớ còn lỗ chân trâu thì tôi chịu, bởi tôi đã từng bị trật chân lúc tuổi thơ vì sụp lỗ chân trâu khi ra đồng bắt dế trong mùa khô. Để chỉ sự thua thiệt hay thất bại oan uổng, người ta thường mượn câu “Đi sông đi biển không chết mà chết lỗ chân trâu”.

Bình thường người ăn nên làm ra rất dễ bị chúng ghét vì “trâu cột ghét trâu ăn”. Trâu cột thì ghét trâu ăn, Quan võ thì ghét quan văn dài quần.

 


Hình ảnh con trâu và làng quê Việt Nam

 

Chuyện tình ái gái trai cũng vậy, thường thì đàn ông “dê” đàn bà, thản hoặc có cô gái nào đá lông nheo trước thì sẽ bị nói là “trâu tìm cột chứ cột nào tìm trâu”.

Theo sự tích Ngưu Lang Chức Nữ thì Ngưu Lang [là] vị thần chăn trâu cho Ngọc Hoàng, vì say mê một tiên nữ lo việc dệt vải, tên Chức Nữ, nên bỏ bê việc chăn trâu để trâu nghênh ngang vào điện Ngọc Hư, còn Chức Nữ mê tiếng tiêu Ngưu Lang nên trễ nải việc dệt vải. Ngọc Hoàng giận dữ đày hai người xa nhau ở hai đầu sông Ngân, mỗi năm chỉ gặp nhau một lần vào đêm mồng 7 tháng 7 âm lịch nhờ đàn quạ bắc cầu Ô Thước.

Con đỉa thì ai cũng sợ nhất là quý bà, nhưng gặp phải đỉa trâu thì càng thấy ghê hơn vì nó lớn lắm. Lỗ mũi con người cũng vậy, hễ rộng lớn tát quát thì gọi là mũi trâu. Ngay cả loài cá cũng có con tên cá lưỡi trâu lớn và dẹp, lăn bột chiên thì hết ý.

Đối với những “ông ngoại” noi gương Ông Trượng Tiên Bửu mà chơi trống bỏi khoái gái tơ, thường về Việt Nam chấm mút thì có câu thơ mừng ngoại như vầy:

Trâu già mà gặm cỏ non
Cỏ cười cỏ nói trâu còn răng đâu.


Xin ông ngoại nhớ cho rằng: Gái mười bảy bẻ gãy sừng trâu. Sừng trâu nó còn bẻ gãy được thì cái gì của ông ngoại mà còn nguyên được với nó.

Thói thường người ta đợi tới những chuyện đáng tiếc xảy ra rồi mới lo phòng bị nên ông bà ta nói rằng: Mất trâu làm chuồng.

Ai từng làm kế toán viên hay tài phú gì mà lỡ tính sai thì chắc phải lâm vào cảnh “lộn con toán bán con trâu”. Câu này xem ra đề cao giá trị nhà trâu quá đi chứ.

Làm chuyện gì ngược đời, không thứ tự lớp lang thì bị thiên hạ gọi là “đặt cái cày trước con trâu”.

Khi phải có quyết định gì có tính cách liều lĩnh, ta thường tự yên ủi là “chó đạp cũng chết, trâu đạp cũng chết”.

Con trâu gần gũi loài người tới độ mọi sinh hoạt định kỳ cũng có mặt chàng ngưu:

Tháng giêng là tháng ăn chơi,
Tháng hai trồng đậu, trồng khoai, trồng cà
Tháng ba thì đậu đã già
Ta đi ta hái về nhà phơi khô
Tháng tư đi tậu trâu bò
Để ta sắm sửa làm mùa tháng năm...


Ngay cả trong câu ca dao tình tự trai gái cũng không thiếu anh trâu này:

Trên trời có đám mây xanh
Chính giữa mây trắng chung quanh mây vàng
Ước gì anh lấy được nàng
Hà Nội, Nam Ðịnh sửa đàng rước dâu
Thanh Hóa cũng đốn trầu cau
Nghệ An thì phải thui trâu mổ bò...


Những đức tính truyền thống nam nữ mà ông bà mình đòi hỏi phải có bóng dáng con trâu:

Trai thì cày ruộng khiển trâu
Gái thì phải biết bổ cau têm trầu.


Vì trâu có quá nhiều công dụng lợi ich nên giá cả mua trâu đắt lắm:

Tậu trâu, cưới vợ, làm nhà
Cả ba việc ấy đều là khó thay.

 


Đàn trâu nằm nghỉ sau khi cày bừa mệt nhọc

 

Binh pháp Tôn Tử có bày một kế đánh địch mà mượn một nước trung gian hay một nhân vật thứ ba gọi là kế “cách sơn đả ngưu”.

Trong gia đình mà con cháu thường hay gây gỗ nhau thì ông bà cha mẹ rầy la là “tụi bây cứ trâu trắng trâu đen hoài hà”. Các quân cờ tướng làm bằng ngà voi hay sừng trâu thì rất quý và bền chắc nhất là càng sử dụng nhiều nó càng bóng lưỡng.

Đàn bà có chửa quá 9 tháng 10 ngày mà baby hổng chịu ra thì người ta gọi là “chửa trâu”. Lý do đặt tên này không phải tại trâu chửa lâu đẻ đâu, mà theo sự tích rất mê tín dị đoan có pha thêm chữ nghĩa vào đó hay nói rõ hơn là một sự trùng âm. Lâu lắc tiếng Hán là sợi dây thừng cột mũi con trâu, ông bà mình muốn bỏ chữ “lâu” theo nghĩa Việt Nam (tức là muốn con cháu sanh đúng ngày) nên dùng sợi dây thừng cột trâu vào gốc cây xong lấy dao chặt đứt sợi dây thừng xem như chặt bỏ cái lâu lắc để bà bầu đập bầu sớm. Từ đó chữ “chửa trâu” ra đời làm giàu thêm kho tàng ngôn ngữ bình dân của An Nam ta.

Thượng Nghị Viện Việt Nam Cộng Hòa ngày xưa có một vị phát ngôn chữ trâu trắng thành ra “tâu tắng” nên mọi người gọi ông là nghị sĩ “tâu tắng” T.H.M.

Từ đời vua Lý Thái Tổ (1010–1028), triều đình bày lễ đất trời xã tắc vào mỗi đầu năm do đích thân nhà vua chủ tế để cầu cho mưa thuận gió hòa, làm ăn sung túc và quốc thái dân an. Lễ xã tắc tế sống bộ tam sanh là trâu, heo và dê.

Nước ta là nước nông nghiệp truyền thống nên theo điển tích lịch sử, vào ngày đầu Xuân, các vị vua đều tới đền thờ tế lễ Thần Nông và đích thân cầm cương dắt trâu cày ruộng. Tuy chỉ là tượng trưng nhưng đánh dấu sự quan tâm của hoàng tộc quan trường đối với nền nông nghiệp căn bản trên quê hương.

 


Trâu chở rơm

 

Hồi tôi học Trung Học Mỹ Tho, giáo sư toán Phạm văn An có ra đề toán đại số như sau:

Một trăm bó cỏ, một trăm con trâu, trâu đứng ăn 5, trâu nằm ăn 3, nghé ngọ nghé hoa ba con một bó.

Bài toán không giải được vì có tới 3 ẩn số mà chỉ có 2 phương trình. Chắc là đố vui mà thôi. Nhưng điều đáng nói là người ta vẫn lôi họ hàng nhà trâu ra mà đùa.

Tuy nói thế chứ trâu có lúc cũng được nhắc đến trong các câu ca dao tình tự dân tộc nhất là theo hủ tục thách cưới:

Anh về nói mẹ cùng cha
Bán cặp trâu già mới cưới đặng em...


Hoặc như bài ca dao nổi tiếng răn đời:

Thằng bờm có cái quạt mo
Phú ông xin đổi ba bò chín trâu
Bờm rằng bờm chẳng chịu trâu
Phú ông xin đổi ao sâu cá mè
Bờm rằng bờm chẳng lấy mè
Phú ông xin đổi ba bè gỗ lim
Bờm rằng bờm chẳng chịu lim
Phú ông xin đổi con chim đồi mồi
Bờm rằng bờm chẳng chịu mồi
Phú ông xin đổi hòn xôi bờm cười.


Trong tam thiên tự Tàu cũng có hình ảnh chàng ngưu:

Thiên trời, địa đất, tử mất, tồn còn, tử con, tôn cháu, lục sáu, tam ba, gia nhà, quốc nước, tiền trước, hậu sau, ngưu trâu, mã ngựa...

Bộ truyện Tây Du của nhà văn Ngô Thừa Ân có một nhân vật thuộc loại xã hội đen là Ngưu Ma Vương (ba của Hồng Hài Nhi) vốn là con trâu phép, nó có thể biến thành một con trâu thật to lớn cái đầu bằng núi Thái Sơn, đứng chật cả bầu trời không sợ ai hết kể cả Tôn Ngộ Không nhưng lại vô cùng sợ vợ là Thiết Phiến công chúa, tức bà La Sát thì đủ biết bà La Sát oai phong thế nào. Lạng quạng là bà La Sát cấm cung thì có nước chết “thằng nhỏ”. Từ điển tích đó hễ đàn bà hung dữ thường được tặng danh hiệu là bà La Sát.

Không hiểu quý bạn thì sao chớ còn tôi bị kìm kẹp bởi 4, 5 bà La Sát chớ hổng phải một đâu. Biết rồi, Khổ lắm, Nói mãi.

Riêng về chuyện truyền khẩu Việt Nam ta có kể là một hôm vua nhà Thanh với ý đồ muốn kiếm chuyện nước ta nên sai sứ đem một con trâu cổ thiệt là to lớn sang để thách thức tất cả trâu Việt Nam xem có con nào chọi lại không? Vua quan ta tuyển lựa trâu mạnh ra ứng chiến nhưng con nào cũng từ chết tới bị thương. Giữa lúc tình thế nguy khốn như vậy thì Trạng Quỳnh xuất hiện yêu cầu vua tìm cho mình một con nghé không cho bú sữa mẹ trong ba ngày. Vua Nam ngần ngừ:

– Bao nhiêu trâu lớn mạnh như thế kia mà còn phải nạp mạng trước trâu Tàu. Nay khanh muốn đem con nghé ra để trâu khách xơi tái nạm chăng?

Quỳnh thưa:

– Xin bệ hạ yên tâm, cứ cho thần con nghé đói là xong ngay.

Cực chẳng đã, vua sai người mang đến cho Quỳnh con nghé đói ba hôm, mắt mũi xuội lơ, tay chân run rẩy. Tới lúc ra sân đấu, nghé đói nhà ta thấy vú của trâu Tàu nên mừng quá chạy lủi vào mà bú làm trâu lớn nhột quá phải bỏ chạy. Và phe ta thắng trận vẻ vang.

Ở miền Bắc chúng ta có thú chọi trâu và đua trâu trong ngày Tết, đặc biệt ở bãi biển Đồ Sơn (Hải Phòng). Hội chọi trâu rất hào hứng và thu hút đến độ có câu ca dao:

Dù ai buôn bán đâu đâu
Mồng Mười tháng Tám chọi trâu thì về
Dù ai buôn bán trăm nghề,
Mồng Mười tháng Tám trở về chọi trâu.


Tuy nhiên trước khi mang trâu ra đấu trường, người ta phải bôi vôi lên mặt chúng để chúng cùng nhìn thấy lạ, không phải là đồng loại thì mới húc nhau tận tình. Đây là trò chơi truyền thống đầy bản sắc dân tộc. Ngoài ra ở Thái Lan, Mã Lai, Kampuchia còn có trò đua trâu cũng rất hào hứng. Và thể hiện đúng tinh thần đổ bác của người Á Đông, cả hai trò chơi đầu Xuân này đều có cái màn... đánh cá là chính yếu.

Thời xa xưa, Hồ Tây ở Hà Nội có tên là hồ Kim Ngưu từ sự tích nhà sư Không Lộ dùng pháp thuật cao siêu, mang cái chuông khổng lồ bằng đồng đen sang Việt Nam và tiếng chuông vang vọng này làm cho những con kim ngưu (trâu vàng) từ Trung Hoa nghe thấy tưởng là tiếng trâu mẹ gọi nên hè nhau chạy sang Việt Nam cư trú bất hợp pháp. Vì quá nhiều kim ngưu đào bới nên một hố lớn trở thành cái hồ, nên dân gian Việt Nam đặt tên là hồ Kim Ngưu.

Cách nay không lâu nhà văn Trọng Đạt có viết một bài về phiếm “mùa len trâu” kể lại thảm cảnh nước lũ miền Hậu Giang làm cho đàn trâu không có cỏ mà ăn. Một cậu nhỏ dẫn trâu theo mấy tay len trâu lùa chúng lên vùng núi Ba Thê để tránh lụt lội và tìm cỏ cho trâu ăn. Nhưng đến khi trở về, trâu của cậu đã chết chỉ còn mớ da và cặp sừng.

Ở Mỹ có thành phố tên Buffalo (tiểu bang New York) sát biên giới Canada ngay thác Niagara Falls. Tuy mang tên bậm trợn như vậy nhưng dân Buffalo rất hiền hòa. Buffalo có đội bóng bầu dục (footballl) tên Buffalo Bill thỉnh thoảng vào được vòng chung kết Super Bowl của NFL. Vì Canada không có team nào trong NFL nên dân chúng Canadian ở hai thành phố láng giềng Niagara Falls và Toronto hè nhau ủng hộ đội Buffalo Bill tối đa. Đúng là ăn ké.

Kính thưa các bạn, đến đây là chấm dứt chương trình tạp lục của ban Tùng Lâm. Hy vọng qua bài phiếm luận trên, các bạn mua vui cũng được một vài trống canh.

Trước thềm năm mới, xin chúc quý bạn và toàn thể gia đình một năm an bình may mắn, nhất là tránh được cơn đại dịch Chệt Cộng Vũ Hán Covid 19 Pandemic của thằng Chệt Cộng khủng bố Tập Cận Bình./.

Toronto Mùa Xuân Tân Sửu 2021
Nguyên Trần


Em yêu Việt nào

Việt Gian Việt Cộng Việt Kiều
Cả ba Việt đó em yêu Việt nào?
Việt Gian là thứ tào lao
Sớm đầu tối đánh thằng nào cũng gian
Việt Cộng khủng bố bạo tàn
Ngu đần gian ác điếm đàng quan liêu
Việt Kiều rủng rỉnh tiền nhiều
Chịu chơi chi đẹp em yêu Việt Kiều
./.

Nguyên Trần

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hình nền: xuân phú sĩ sơn. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.

 

Nguồn: Internet eMail by Văn Chương Vũ chuyển

 

Đăng ngày Thứ Sáu, February 5, 2021
Ban Kỹ Thuật Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH

 

GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư: Liên lạc
Trở lại đầu trang