Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Bút
ký chiến trường
Chủ đề:
Sông Mỹ Chánh Hè 1972
Tác giả:
Tú Quỳnh
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Đinh Viết Trinh là Đại
Đội Trưởng 111 thay thế cố Đại úy Thinh, hy sinh tại Charlie. Tú
Trinh hay Trinh Ba Búa là một sĩ quan Nhảy Dù dũng cảm, kinh
nghiệm, và đã lập nhiều chiến công oanh liệt.
Lúc ấy các đại đội của TĐ11ND được lệnh
tìm và tiêu diệt trong khu vực gần chân núi phía nam bờ sông Mỹ
Chánh, để duy trì thế lưu động tính. Hai Đại Đội 111 và 113 của
Trung úy Đinh Viết Trinh và Đại úy Điền Minh Xuyến hoạt động phía
Tây tiến sát tới dãy Trường Sơn.
Đại Đội 112 của Hùng “Móm” lục soát tận
bờ Nam sông Mỹ Chánh. Đại Đội 114 của Phan Cảnh Cho cùng với Đại
Đội 110 có nhiệm vụ bảo vệ BCH Tiểu Đoàn. Chiến xa M–41 chỉ dùng
để yểm trợ khi thật cần thiết và được ngụy trang tối đa, để tránh
địch pháo kích.
Chiến thuật lúc bây giờ là không nên
đóng quân ở cao địa và cố định, dễ làm mồi cho địch pháo kích và
tấn công, như trường hợp ở Charlie, Kontum. Hằng ngày các đại đội
báo cáo có nhiều dấu hiệu địch đang điều quân đến gần vị trí đóng
quân.
Đại Đội
112 phía Nam sông Mỹ Chánh báo cáo thấy có những lá cờ vàng nhỏ
cắm dọc theo bờ Bắc. Thiếu tá Thành, xử lý thường vụ Tiểu Đoàn,
đoán rằng đây là lối đánh dấu của trinh sát địch hướng dẫn quân
đến tấn công TĐ11ND.
Các đại đội đều được lệnh đề cao cảnh
giác, làm hầm hố, mìn bẫy, cùng điều chỉnh những hỏa tập cận
phòng. Ban đêm bắn các hỏa tập tiên liệu dọc theo các đường tiến
sát của địch.
Pháo binh hàng đêm bắn TOT để chặn bộ binh địch, nhưng đạn nổ cao
không thể ngăn cản được chiến xa CSBV.
Vị trí đóng quân của các đại đội được
thay đổi hàng đêm để địch không thể điều nghiên tấn công. Duy chỉ
có BCH/TĐ và chiến xa, dù có ngụy trang khéo léo bao nhiêu, bọn
cộng phỉ vẫn có thể nhìn thấy từ các đỉnh núi cao ở phía Tây.
Từ trận địch quân tấn công bằng chiến
xa ở Hạ Lào và An Lộc, các đơn vị Nhảy Dù cấp Tiểu đoàn đã cử
người đi học bắn hỏa tiễn “Tow”, và các binh sĩ đều thực tập bắn
M–72 cùng MX–202.
Một Thiếu úy Tâm lý chiến tên Toản đã
được cử đi thụ huấn lớp Tổ Trưởng hỏa tiễn Tow trong 10 ngày tại
Trung Tâm Đống Đa Huế (tác giả lúc đó làm Biệt Đội Trưởng Tác
Chiến Điện Tử và là người đi học toán đầu tiên để dạy lại các học
viên do Tiểu Đoàn đề cử).
Trong đêm khuya, ĐĐ111 do Trung úy
Trinh án ngữ phía Tây BCH/TĐ đã bị địch tấn công mạnh. Trinh
người nhỏ con nhưng tinh thần chiến đấu rất cao; Thành nghe máy
nội bộ của Trinh để theo dõi tình hình, anh biết là địch đã vào
trong tuyến phòng thủ. Hai bên đang đánh cận chiến, và địch đã
giựt được một khẩu đại liên M60 của ta!
Thành nghe Trinh đang khiển trách Trung
đội trưởng, anh bảo Trinh yên tâm, cho binh sĩ bình tĩnh chiến
đấu tại chỗ, lựu đạn được sử dụng tối đa. Thành cho pháo binh bắn
cận phòng để ngăn chận các đợt xung phong của địch. Lúc đó các
đại đội khác cũng bị địch quấy phá cầm chân.
Địch định càn qua Đại Đội 111 để đánh
vào BCH Tiểu Đoàn 11 Dù, chúng thuộc đơn vị đặc công có súng đại
bác 82ly không giật nhằm tiêu diệt chiến xa M41 của ta. Tất cả
chiến sĩ Nhảy Dù đều ở tuyến chiến đấu, không còn phân biệt Đại
Đội Trưởng, Trung Đội Trưởng, Tổ Trưởng, khinh binh... Chỉ còn
hàng ngang trong các hố chiến đấu vòng theo tuyến phòng thủ, điểm
phân biệt người chỉ huy là tay cầm ống liên hợp máy truyền tin để
chuyển lệnh, tay sẵn sàng ném lựu đạn.
Đại Đội 111 của Tú Trinh chỉ trừ những
người chết và bị thương mê man do đợt pháo tập của bọn phỉ quân
CSBV, thương binh nhẹ thì tạm băng bó qua loa vết thương, đứng
hoặc dựa lưng vào hố chiến đấu cá nhân để chờ địch.
Khoảng ba giờ sáng, trong bóng tối ngả
màu đen nhợt, 3 chiếc T–54 chia từ hai hướng Tây và Tây Bắc lù lù
tiến vào, lính tùng thiết cộng phỉ chạy lố nhố theo sau để tính
bề nuốt gọn ĐĐ111. Trăng thượng tuần rọi ánh sáng lung linh xuống
sườn đồi vằng vặc, những khối sắt đen lóng lánh tiến dần vào kèm
theo tiếng động cơ vang ầm ĩ, ngọn đèn chiếu sáng ở vị thế “Pha”,
những luồng sáng dội vào quân ta một cách hỗn láo, như thách
thức... Ba chiếc chiến xa bò lần lần vào hàng rào phòng thủ ngang
nhiên như chỗ không người.
– Để tao thanh toán nó, chính tao khai
hỏa trước coi như súng lệnh.
Tú Trinh can đảm đứng hẳn khỏi hố cá
nhân, anh kéo chiếc ống M–72, rút chốt an toàn... Tách! sợi dây
an toàn đã đứt, Trinh đặt chiếc M–72 lên vai, nheo mắt... 100
thước xa quá, 70 thước vẫn còn xa. 50 thước, đủ! Mắt Trinh bị lóa
bởi 2 ngọn đèn pha rọi thẳng mặt... Ầm! Quả M–72 đập thẳng vào
giữa hai ngọn đèn, hơi chếch cao một chút, trúng ngay pháo tháp.
Chiếc thứ hai tăng tốc độ hú gầm lớn,
nhào vô tuyến phòng thủ, Hạ sĩ Minh trèo nhanh lên pháo tháp, quả
lựu đạn phát nổ sau khi Minh nhanh chân nhảy xuống khỏi chiến xa.
Chiếc thứ ba do chính Chuẩn úy Miên bắn hạ. Tùng thiết cộng phỉ
nhào lên, bị các chiến sĩ Nhảy Dù dùng những vũ khí cá nhân và
cộng đồng quạt ngã như sung rụng, bọn chúng rú lên những tiếng
kêu thảm thiết trước khi ngã vật ra chết.
Các trung đội phản công chống trả mạnh
mẽ nên chỉ hơn một giờ sau, địch bị đẩy lui về hướng Tây Bắc.
Pháo binh sử dụng đạn nổ cao sát tuyến phòng thủ, cùng bắn chận
quân tiếp viện và đường rút lui của địch.
Cường độ tấn công giảm dần, lý do địch
bị tổn thất rất nặng, Trinh bắt sống một Thượng tá CSBV, một tiền
sát viên, và một âm thoại viên, cùng ba máy truyền tin của Trung
Cộng. Dùng máy truyền tin, Trinh mò gặp tần số và biết được kế
hoạch tấn công có chiến xa và biển người của địch trong những
ngày sắp tới, nhưng không ngờ địch đã chọn đại đội anh là mục
tiêu để dứt điểm một lần nữa, hòng trả thù việc bắt tù binh và hạ
3 chiến xa của ĐĐ111.
Xuyên qua các dãy đồi sỏi đá khô cằn,
cây cỏ không đủ che phủ ngụy trang cho đoàn quân Mũ Đỏ. Mùa Hè ở
đây thật oi bức! Cái nóng của xứ Huế chói chang, gay gắt; dưới
ánh nắng mặt trời làm mọi người đều mồ hôi đổ nhầy nhụa trên
ba–lô chứa gần 20 ký quân trang, quân dụng của 7 ngày lương khô
nặng trĩu! Ngoài ra còn kèm thêm đơn vị hỏa lực cùng súng M–16,
M–72, MX–202, mìn bẫy và cuốc xẻng thật là lỉnh kỉnh!
Vậy mà đoàn quân Nhảy Dù vẫn thoăn
thoắt di chuyển lưu động, đào hố cá nhân hằng ngày, giữ yếu tố
bất ngờ, và khi gặp giặc thì nhào lên xung phong ào ào như vũ bão
để địch không kịp trở tay bị trụ mình trong những hầm chữ A, chữ
Z kiên cố.
Ngày ngày băng rừng, vượt suối, núi non Trường Sơn trùng trùng,
điệp điệp, toàn những gai góc chướng ngại chằng chịt. Tiếng suối
reo róc rách hòa lẫn với tiếng địch di chuyển xào xạc. Nước đây
rồi! Thật khát mà không uống được, ta lại đụng độ địch tại những
con suối này. Đợi nhổ xong những chốt địch ở ven suối, anh em mới
hớp được những ngụm nước ngọt lịm trong mát như những dòng sữa Mẹ
ngày nào còn bé thơ!
Đêm đến không có được một phút êm tiếng
súng đạn, tai các chiến binh nghe văng vẳng đâu đây vong linh các
“Mũ Đỏ” đã anh dũng hy sinh vì Tổ Quốc, tô đậm thêm màu cờ sắc áo
của binh chủng “Thiên Thần”.
Vừa chợp mắt lại là có lệnh di chuyển,
ba–lô súng đạn lên vai tiếp tục bước quân hành trong đêm tối
sương mù. Đời chiến binh thật gian lao khổ cực, mục tiêu nào cũng
rán hoàn thành, luôn luôn nêu cao “Danh Dự – Tổ Quốc – Trách
Nhiệm”.
Chiều
ngày 14/5/1972, sau những ngày hành quân chạm địch liên tục, các
chiến sĩ ĐĐ111 đều mệt mỏi nhưng như thường lệ, mỗi lần dừng quân
đều phải đặt lính gác giặc, căng mìn bẫy, đào hầm hố phòng thủ
cẩn thận mặc dù sỏi đá đã làm cong cả cuốc xẻng! Tinh thần và kỷ
luật tác chiến của binh sĩ thật cao, chỉ trong nháy mắt là xong
tất cả. Tú Trinh lo chỉ các tổ đại liên đặt ở những vị trí xạ
trường thuận lợi có thể bắn trùm bao quát tuyến phòng thủ, ngoài
ra còn cùng với sĩ quan tiền sát điều chỉnh hỏa tập cận phòng.
Địch quân có lẽ đã biết đơn vị “Song
Kiếm Trấn Ải” mới bị thiệt hại nặng ở căn cứ Charlie, Kontum, nên
chúng định bám sát tận diệt. Nhưng với ý chí và quyết tâm rửa
hận, tinh thần binh sĩ TĐ11ND bây giờ rất cao, anh em đã đề phòng
cẩn thận, nhất là vũ khí chống chiến xa đầy đủ, lúc nào cũng sẵn
sàng trong tư thế chiến đấu.
Khoảng nửa đêm, bọn cộng phỉ pháo dữ
dội vào vị trí đóng quân Đại Đội 111, như báo trước một trận
chiến hãi hùng sắp xảy ra. Tiếng động cơ ù ù của tăng địch từ
hướng Tây Bắc càng lúc càng nghe rõ dần. Bộ binh và chiến xa địch
đang hù hụ tiến vào.
Đứng trên đỉnh đồi quan sát bằng ống
dòm đêm “Hồng ngoại tuyến”, Tú Trinh thấy chiến xa địch nhấp nhô
như bầy “Cua đinh” với ánh đèn lấp lóe như những đàn đom đóm. Anh
vội báo cáo về Tiểu Đoàn và gọi pháo binh tác xạ, chận không cho
địch vượt sông. Đồng thời anh báo cho Trung Đội 2 của Thiếu úy
Tuấn, đang đóng hướng sát bờ sông, coi chừng địch có chiến xa sắp
qua sông. Trinh cho Trung Đội 3 của Chuẩn úy Dũng tăng cường
tuyến phòng thủ của Tuấn, và Trung Đội 1 của Chuẩn úy Miên bung
rộng trám chỗ của Dũng.
Thành gọi máy bảo Trinh cho những tổ
Khinh binh từng ba người một, mang nhiều M–72 và lựu đạn, lấy thế
chủ động, len lỏi trong bìa rừng ven suối lợi dụng đêm tối, đánh
bất ngờ tiêu diệt đoàn cua sắt. Nếu thụ động lấy thân mình chống
tăng địch thì thật bất lợi.
Tiếng báo cáo của tổ Khinh binh đã diệt
được một tăng địch làm nức lòng binh sĩ. BCH/LĐ2ND của Đại tá
Lịch theo dõi tần số Tiểu đoàn đã chứng kiến diễn tiến trận đánh
của chiến sĩ TĐ11ND như là coi cinéma.
Địch bị đánh ở phía sau nên rối loạn
hàng ngũ ngay từ lúc đầu. Khi bọn cộng phỉ vừa tới tầm thì các
chiến sĩ Nhảy Dù đồng loạt khai hỏa. Mìn claymore diệt hàng loạt
đợt xung phong biển người, súng đại liên M60, với xạ trường rộng,
bắn quạt khiến địch quân phải khựng lại. M–72, MX–202 bốn nòng đã
chờ các con “cua đinh” tới gần để biến chúng thành “cua rang
muối”.
Binh sĩ
vững tay súng nên dù địch dùng chiến thuật biển người có chiến xa
yểm trợ cũng không chọc thủng được phòng luyến. Có một chiếc T–54
cán lên hố chiến đấu, lập tức một Khinh binh nhào lên ném lựu đạn
vào pháo tháp.
“Từ Thức”, sĩ quan tiền sát viên pháo
binh, dáng người nhỏ nhắn, nói giọng Huế đặc sệt, cho Trung úy
Trinh biết pháo binh sẽ sử dụng đạn nổ cao C.V.T. để bắn tiêu
diệt đám quân tùng thiết và nếu trúng vào bình xăng của chiến xa
T–54 ở trên nóc xe thì sẽ biến chúng thành cua rang muối ngay lập
tức.
Bốn pháo
đội 105ly, 24 khẩu, và một pháo đội 155ly thi nhau nhả đạn, bắn
đều đặn kéo dài từ bên kia sông, chen lẫn đạn chiếu sáng. Chiến
xa địch tắt đèn khi pháo binh ta khai hỏa (đèn chiến xa địch nếu
không dùng máy nhắm hồng ngoại tuyến thì không thấy được), cả
ngàn đạn CVT và đạn nổ vang rền chiến địa. Nhưng địch vẫn tiếp
lục tràn qua sông Mỹ Chánh, họ tiến quân ào ào, Trinh nhận lệnh
Tiểu Đoàn: “Ba Búa Cổ Loa Tiên Cảnh”(có nghĩa là ĐĐ111 phải cố
thủ vị trí sẵn sàng diệt tăng).
Anh đáp:
– Nhận rõ, 5/5.
“Ba Búa” biệt danh Trinh đặt cho ĐĐ111
thay cho “Ba cây đèn cầy” của hai Đại đội trưởng tiền nhiệm đã hy
sinh! Hương hồn cố Thiếu tá Nguyễn Đức Dũng và cố Đại úy Thinh đã
phù trợ cho cuộc chiến đấu chống chiến xa lịch sử này.
“Ba Búa” phải chơi cho “Nổi” và đánh
giặc cho “Lỳ”, phải giáng cho giặc những đòn chí tử để đời. Thật
vậy, các đại đơn vị địch như Sư đoàn 320, 312 Trường Sơn và Trung
đoàn chiến xa, các đơn vị thiện chiến của Bắc Việt đã bị các
chiến sĩ anh dũng “Thiên Thần Mũ Đỏ” đánh tan nát tơi bời!
Thiếu úy “Từ Thức” lúc nào cũng có mặt
ở tuyến chạm địch, anh có thể điều chỉnh pháo binh bắn tung
ba–lô, súng cối, và đài quan sát địch một cách dễ dàng. Các pháo
thủ Dù bắn nhanh, mãnh liệt, và rất chính xác, đập tan mọi âm mưu
dùng chiến thuật lấy thịt đè người (chiến thuật biển người) của
CSBV.
Mặc dù
bị pháo tơi bời, vậy mà hừng sáng địch vẫn lỳ lợm ngoan cố ào ạt
tấn công vào ĐĐ111 của Trinh Ba Búa, nhờ những hỏa tập cận phòng,
địch bị bắn tung xác chết hết lớp này tới lớp khác. Những viên
đạn pháo cách tuyến phòng thủ chỉ 50 thước, “Cua rang muối” bò
ngổn ngang hỗn loạn, bộ binh địch phải tháo chạy để tìm sự sống.
Lính địch tránh pháo bằng cách tràn vào tuyến phòng thủ của
ĐĐ111.
Chuẩn
úy Văn Trí Dũng can đảm đứng lên chỉ huy các chiến sĩ Nhảy Dù
đánh cận chiến, vật lộn giành nhau từng hầm hố. Một tên địch giật
khẩu đại liên M60 của Hạ sĩ Minh, lập tức Thượng sĩ Châu nhào tới
đâm gục tên giặc cướp xâm lược “Sinh Bắc tử Nam”.
Thiếu úy Tuấn sử dụng lựu đạn M–26 để
ngăn chận địch. Chuẩn úy Miên điều khiển đại bác 57ly không giật
và súng cối 60ly bắn tan tành những chiếc T–54 và từng đám bộ
binh tùng thiết.
Trận chiến thật kinh hoàng và khốc
liệt, địch không thể tràn ngập ĐĐ111 mà còn bị chống trả đích
đáng. Một số kinh hoàng bỏ chạy, vô số xác những tên giặc cướp
xâm lược từ Bắc Việt nằm xung quanh tuyến phòng thủ, cộng phỉ bỏ
lại súng ống lền khên trong đó có đại bác 75ly, B40, AK47, và cả
súng cối 82ly không giật còn mới tinh.
9 chiếc chiến xa địch từ ba ngọn đồi
trước mặt lại lù lù tiến tới. Binh sĩ ĐĐ111 của Tú Trinh đợi gần
khoảng 50 thước, rồi 30 thước... lúc đó đại bác 76ly và đại liên
12.8ly trên pháo tháp T–54 của địch bắn phủ đầu quân Nhảy Dù. Đáp
lại, toàn đơn vị đồng loạt khai hỏa; những loạt M–72 bắn rất
trúng đích, các khẩu hỏa tiễn lân tinh bốn nòng MX–202 bắn chính
xác vào các tăng địch.
Tám chiếc T–54 bốc cháy nghi ngút, còn
chiếc T–59 loại xe chỉ huy (thùng xăng nằm dưới đáy) vẫn còn
ngoan cố bò chạy vô tuyến phòng thủ. Một chiến sĩ Nhảy Dù gan dạ
trèo lên xe mở nắp pháo tháp và ném lựu đạn M–26 vào.
Tài xế chiến xa cộng phỉ chết mà chân
vẫn còn xích vào trong xe. Bọn cán binh cộng phỉ đã bị xiềng chân
vào xe tăng để chiến đấu, vì địch sợ chạy bỏ xe tăng thì hao tốn
quân cụ. Bọn phỉ quân cộng sản Bắc Việt coi vũ khí còn quan trọng
hơn sinh mạng con người, và điều này chứng tỏ sự chiến đấu của
cán binh cộng sản là một sự bắt buộc!
Ta diệt xe tăng bọn cộng phỉ Bắc Việt
như cua rang muối, tinh thần các chiến sĩ phấn khởi tột độ, phen
này đánh xong lấy Quảng Trị lại, về Sài Gòn tha hồ khao quân!
Thành đã theo dõi trận đánh lịch sử của
111, anh gọi Trinh:
– Tú Trinh, đây Thành Thái! Chúc mừng
chúng ta toàn thắng. Tao sẽ cho mi ba thùng “Hennessy” nhậu với
“Cua rang muối”, để rửa lon “Đặc cách” nhé, O.K.!
Đại đội 112 của Hùng “Móm”, một Đại đội
trưởng xuất sắc vừa thoát khỏi tử thần ở Charlie và đã cùng với
Tú Trinh vượt thoát cộng sản tại Tân Cảnh cách nay chưa đầy một
tháng. Hùng báo cáo có nhiều chiến xa xuất hiện, Thành bảo cứ lập
tổ cảm tử từng 3 người để bọc ra đánh sau lưng địch.
Đứng trên đỉnh cao ở BCH/TĐ, Thành dùng
ống dòm quan sát thấy những chiến xa địch hiên ngang cắm cờ xanh
đỏ tiến về các đại đội của mình. Anh cho xử dụng hỏa tiễn Tow.
Trưởng toán vừa đi học bắn mới một tuần. Thành đứng sát bên cạnh
và chỉ xe tăng cho Thiếu úy Toản bắn.
Thật tình trong bụng Thành không tin
tưởng lắm, vì đây là loại vũ khí mới, và các chiến sĩ cũng vừa sử
dụng lần đầu. Một tiếng nổ phát ra, vài chục giây sau, xe tăng
địch bốc cháy thành cột lửa, các chiếc khác lính quýnh, tìm đường
rút chạy cũng bị bắn cháy! Bây giờ Thành mới công nhận hiệu quả
kỳ diệu của hỏa tiễn Tow! Bảy chiếc khác đã bị Tow diệt gọn!
Hỏa tiễn Tow lần đầu tiên thí nghiệm
chiến trường VN, hỏa tiễn này điều khiển hằng hữu tuyến. Khi bắn
ra, đạn kéo theo sợi dây nhỏ bằng cọng tóc, xạ thủ chỉ cần điều
chỉnh ống ngắm, vạch chữ thập nhắm về đâu thì đạn sẽ hướng về đó.
Vì vậy chỉ cần cho vạch chữ thập ngay mục tiêu thì 10 phát đều
trúng 10, xe địch không thể chạy trốn kịp, thật hữu hiệu vô cùng.
(Chính tác giả đã bắn thử mục tiêu là một chiếc xe tăng hư cách
1500 thước mà chỉ bắn lần đầu cũng trúng dễ dàng! Một quả đạn trị
giá khoảng 3000 đô la!)
Tú Trinh ra lệnh cột M–26 quanh pháo
tháp, xong bắn M–72 cho nổ tung chân đại bác 76ly và đại liên
12.8ly ở tăng địch, rồi vác từng khẩu về cho “Mặt trời”. Đại tá
Lịch thích quá gắn liền cho Trinh hai bông mai vàng sáng chói!
(Đinh Viết Trinh, Trận Xa Chiến...
trang 40, KBC 14)
Tú Quỳnh
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
THIÊN SỨ MICAE – BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by CATHY chuyển
Đăng ngày Thứ Hai, June 27, 2022
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang