Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Lịch sử
Chủ đề: Lính Nhảy Dù
Tác giả: Y sĩ Đại tá Nhảy dù Hoàng
Cơ Lân
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Cho
đến nay nói đến binh chủng Nhảy Dù (ND), người Việt Nam chúng ta
không khỏi nghĩ đến những người trai Mũ Ðỏ hiên ngang, với ít
nhiều tự tôn mặc cảm, đã một thời dám đổi mạng sống để bảo vệ
danh dự và sự sống còn của miền Nam tự do. Nói chung ra, tinh
thần đoàn kết và bất khuất, khả năng tác chiến cao độ đã trở
thành truyền thống chung của bất cứ đơn vị ND nào trên thế giới.
Nước đầu tiên nghĩ đến thành lập đơn vị
chiến đấu nhảy dù là Nga Xô vào những năm 1932-1935, nhưng vì
nhiều lý do chiến thuật cũng như chiến lược, Hồng Quân không bao
giờ có dịp sử dụng những đơn vị Dù to lớn của mình trong Ðệ Nhị
Thế Chiến. Mà chính quân đội Ðức Quốc Xã, một thời đã tập luyện
bên Nga, đã dùng binh chủng Nhảy Dù một cách quy mô trong những
trận đánh đầu của chiến tranh, với những chiến thắng lẫy lừng tại
Hòa Lan, Bỉ, Hy Lạp, đảo Crête... Các nước tham chiến khác cũng
dần dần bắt chước, và nước nào cũng có từ vài tiểu đoàn đến vài
sư đoàn Dù. Tuy nhiên quân nhảy dù không phải lúc nào cũng bách
chiến bách thắng, họ như con dao sắc bén: được sử dụng đúng với
khả năng và đúng lúc thì thắng lớn, mang dùng họ một cách bừa
bãi, như dùng dao bén nhọn để bổ củi thì chắc chắn nắm phần thua.
Chiến tranh có những quy luật riêng
biệt, nhưng nói cho cùng nó cũng không khác gì lắm với việc điều
hành một xí nghiệp ngoài đời. Người giỏi thì biết tiên đoán kinh
tế lên xuống, biết thời thế xoay vần, biết dùng người để giảm chi
tăng thu, người dốt thì bao nhiêu tiền bạc cũng nướng hết và đi
đến chỗ vỡ nợ. Người tướng giỏi thì thắng trận với ít phương tiện
hay nhân lực, nói theo từ ngữ nhà binh là không sát quân. Người
chỉ huy dốt thì đại họa cho quân đội và cho xứ sở.
Chiến tranh nhảy dù cũng vậy, quân sử
đã ghi những chiến thắng lớn với ít thiệt hại bên phía bạn (như
ND Ðức và Nhật hồi đầu Ðệ Nhị Thế Chiến), những trận hòa hay
thắng nhưng quá đắt so với quân số tham dự (3 sư đoàn Dù nhảy
xuống đất Pháp trong chiến dịch Overlord năm 1944 thật ra không
mang lại kết quả cụ thể mong muốn trong chiến thắng đầu của quân
Ðồng Minh), người Pháp gọi là efficacité/prix, xin dịch là kết
quả gặt hái so với phương tiện bỏ ra. Sau hết là những trường hợp
ND thua nặng như trận Market Garden bên Hòa Lan tháng 9, 1944,
không chiếm được mục tiêu mà một sư đoàn Dù của Anh xuất quân
10,000 mà về chưa còn 3,000.
Trường Chỉ Huy Tham Mưu Army & General
Staff College tại Fort Leavenworth, Kansas trong chương trình học
Airborne Warfare năm 1971-72, có ghi nhận 3 trận đánh nhảy dù mà
kết quả thu lượm được thật là nhiều so với phương tiện bỏ ra
không bao nhiêu.
1- Trận nhảy dù Ðức đánh chiếm
pháo lũy Eben Emael trấn giữ sông đào Canal Albert, cửa
lộ chính vào trung tâm vương quốc Bỉ trong ngày đầu cuộc chiến
(10 tháng 5, 1940). 85 lính ND Ðức được phi cơ không động cơ
(glider) bất thần hạ cánh thẳng vào hệ thống phòng thủ Eben
Emael, một pháo lũy do 1,200 quân Bỉ chống giữ. Eben Emael đã
thất thủ sau chưa đầy 24 tiếng đồng hồ giao tranh vì nhảy dù Ðức
đã dùng chất nổ phá hủy tất những pháo đài kiên cố tại đây. Chính
Hitler đã nghĩ ra dùng ND đánh chớp nhoáng bằng máy bay glider
mang thẳng quân đến mục tiêu, vì nếu phải nhảy dù như bình thường
thì sẽ mất thời gian để tập họp. Sau khi pháo lũy này thất thủ,
đại quân bộ binh và thiết giáp Ðức tràn vào Bỉ như nước vỡ bờ.
2- Trận thứ hai bên Á Châu:
Ngày 14 tháng 2, 1942, một tiểu đoàn ND Nhật khoảng 350 người,
chiếm gọn phi trường và các giếng dầu hỏa ở Palembang miền Nam
đảo Sumatra (Nam Dương). Cuộc chiến khá gay go vì quân trú phòng
gồm 2,000 quân Hòa Lan có Không Quân RAF của Anh quốc yểm trợ. ND
Nhật thương vong gần đến 80% quân số nhưng họ đã cầm cự và đợi
tiếp tay với bộ binh đổ bộ bằng đường biển đến. Quân Ðồng Minh
Anh-Hòa Lan đã phải rút khỏi vùng chiều ngày 16 tháng 2, 1942.
Sau đó, trước sức tiến vũ bão của quân đội Nhật hoàng, toàn thể
quần đảo Nam Dương (thuộc địa của Hòa Lan từ 300 năm) đã thất
thủ.
3- Trận thứ ba là hành quân Hirondelle (Chim Én) ngày 17 tháng 7, 1953, khi 3 tiểu
đoàn ND Pháp nhảy xuống Lạng Sơn để phá các kho tiếp vận quan
trọng của địch, tổn thất bạn có thể gọi là không đáng kể. Hành
quân này đã trở thành một đề tài học hỏi cho các trường tham mưu
trên thế giới. Trước khi trình bày chi tiết trận đánh này, tôi
xin nhắc sơ qua vai trò của binh chủng ND trong chiến tranh Ðông
Dương từ 1947 đến 1954.
Thời gian 8 năm này có thể gọi là thời
gian “vàng son” của chiến tranh ND (nếu chúng ta hiểu 2 chữ này
theo đúng nghĩa chiến thuật và quân sự của nó). Quân đội viễn
chinh Pháp đã mở khoảng 150 cuộc hành quân nhảy dù, từ cấp đại
đội đến cấp lữ đoàn, để giải tỏa đồn bót, chiếm mục tiêu, tiếp
cứu quân bạn... Vì là hậu thân của ND Pháp, binh chủng ND Việt
Nam vẫn giữ những truyền thống cũ, như cái mũ đỏ và bộ quân phục
rằn ri, tinh thần kỷ luật chiến đấu vượt mức. Nói không ngoa, họ
đã được coi như những người “lính chữa lửa” luôn luôn có mặt tại
những nơi có chiến cuộc cam go hay tuyệt vọng.
Kế hoạch Navarre:
Tháng 6 năm 1953, Ðại Tướng Navarre nắm
quyền chỉ huy quân sự tại Ðông Dương thay thế Tướng Salan vừa mãn
nhiệm kỳ. Ông muốn nắm lại thế chủ dộng như hồi trước khi tướng
De Lattre tung quân nhảy dù đánh chiếm Hòa Bình. Mục đích là ngăn
ngừa cuộc tổng công kích mà tình báo cho biết là đối phương đang
chuẩn bị.
Vì
thiếu phương tiện, vị tân tư lệnh không phát động nổi một chiến
dịch quy mô, ông đành chọn giải pháp mở những cuộc hành quân chớp
nhoáng, bất thần đánh vào lòng địch rồi rút lui trước khi bộ đội
VM trở tay.
Muốn thành công, kế hoạch này phải dựa vào sự gia tăng của tiềm
năng quân sự hiện hữu. Lúc bay sang Ðông Dương, Tướng Navarre đã
được Bộ Quốc Phòng Pháp hứa cho thêm 7 tiểu đoàn Bộ Binh, cộng
thêm lực lượng Pháp (Bataillon de Corée) vừa tham chiến bên Ðại
Hàn cùng các lực lượng LHQ. Quân đội Quốc Gia Việt Nam cũng đang
được phát triển mạnh và dự trù đầy đủ quân số vào cuối năm 1953
(ngay từ 1 tháng 6, 1953, vài tiểu khu trong Nam đã được các đơn
vị của quân đội quốc gia trấn giữ). Ðược như vậy, cuộc phản công
của quân đội Liên Hiệp Pháp (Corps Expeditionnaire Francais en
Extrême Orient) sẽ được khởi công ngay và đẩy mạnh cho tới các
năm 1954-55, gây tổn thất nặng cho phía CS và khiến họ phải chọn
giải pháp hòa đàm.
Tướng Navarre lúc đó có trong tay
175,000 quân chính quy Pháp cộng thêm 55,000 địa phương quân
người bản xứ. Ngoài ra lực lượng 3 quốc gia Việt, Miên Lào (nhưng
phần lớn là quân đội Việt Nam) có được 150,000 quân chính quy và
50,000 địa phương quân). Tuy nhiên thành phần chủ lục (Corps de
bataille) chỉ khoảng 1/10 con số kể trên.
Phòng Nhì Pháp ước lượng quân đội VM
gồm 125,000 chính quy, 75,000 địa phương quân và 150,000 du kích.
Như vậy đối phương có một lực lượng xung kích 9 sư đoàn, trong
khi quân số của Tướng Navarre chỉ tương đương với 3 sư đoàn: 7 lữ
đoàn lưu động, gọi là Groupements Mobiles, và 8 tiểu đoàn Nhảy
Dù.
Tấn công Lạng Sơn:
Ðầu tháng 6, 1953, tình báo quân đội
viễn chinh cho Thiếu Tướng Cogny, tư lệnh Lục Quân tại Bắc Việt
(Forces Terrestres au Nord Việt Nam) biết là địch đang tích trữ
nhiều tiếp liệu súng đạn ở vùng Lạng Sơn, mới đây tin tức còn cho
biết thêm các kho tiếp liệu này nằm ở phía bắc sông Kỳ Cùng. Lạng
Sơn được coi là điểm tập trung tiếp tế lương thực súng đạn từ
Trung Hoa cho các đơn vị chủ lực VM ngay từ tháng 10 năm 1950.
Phòng Nhì Pháp ước lượng súng đạn hiện có tại đây đủ để trang bị
1 sư đoàn sẵn sàng xâm nhập đồng bằng sông Hồng, gây khó khăn
không ít cho nền an ninh địa phương.
Oanh tạc bằng máy bay không hiệu quả vì tiếp liệu được giấu trong
các hang đá và ngụy trang rất kỹ, hành quân bộ sẽ phải 3 ngày mới
tới nơi và mất yếu tố bất ngờ vì sẽ gặp sự kháng cự của 3 đến 4
trung đoàn VM đóng trong vùng Thái Nguyên. Cho nên mục tiêu phải
được chiếm ngay ngày đầu bằng quân nhảy dù, sau khi tiêu hủy võ
khí quân trang của địch, đoàn quân này phải rút nhanh chóng về
vùng an toàn trong lãnh vực sông Hồng.
Ðầu tháng 7, Tướng Cogny phác họa những
nét chính cuộc hành quân này cho Tướng Gilles chỉ huy lực lượng
nhảy dù tại Ðông Dương: “Phá hủy những kho tiếp vận ở Lạng Sơn và
rút lui về Tiên Yên bằng QL4. Phải có mặt tại Lộc Bình ngày N+2
vào buổi chiều, hoặc chậm nhất phải tới Ðình Lập vào đêm N+2 sang
N+3. Cuộc rút lui sẽ tuần hành không ngưng để tất cả quân bạn về
tới vùng phòng thủ Tiên Yên vào chiều ngày N+5.”
Thiếu Tướng Gilles phỏng đoán là sẽ có
phản ứng mạnh của địch, quân nhảy dù có lẽ phải đương đầu với 2
hoặc 3 tiểu đoàn VM vào ngày N+1, với 6 hoặc 7 tiểu đoàn ngày
N+2. Ông nghĩ sẽ phải dùng đến 7 tiểu đoàn Nhảy Dù, nếu muốn
thành công trong cuộc hành quân chớp nhoáng được hạn định trong
có 4 ngày.
Vấn
đề thứ hai là khả năng máy bay. Không quân vận tải Pháp, nếu trừ
đi những máy bay bất khiển dụng hay những chiếc còn phải thi hành
những phi vụ tiếp tế các đồn bót ngoài Bắc, thì còn được 60 chiếc
Dakota C47. Số phi cơ này có khả năng thả 2 tiểu đoàn ND, 1 trung
đội Công Binh và 1 Bộ Chỉ Huy. Ðợt thả thứ hai chỉ có thể trở lại
mục tiêu sau 4 tiếng, nếu tính thời gian trở về lấy thêm 2 tiểu
đoàn và tiếp xăng nhớt, Như vậy Ðại Tá Ducournau, người được chỉ
định chỉ huy cuộc hành quân, sẽ có tại chỗ vào ngày N bốn tiểu
đoàn và những thành phần Công Binh chuyên môn đặt chất nổ. Nhưng
kể từ N+2, ông cần thêm 3 tiểu đoàn tiếp ứng phải thả giữa Lạng
Sơn và Tiên Yên. Ngoài ra, vào buổi sáng ngày N+3, 3 hoặc 4 tiểu
đoàn Bộ Binh do Hải Quân chở tới Tiên Yên, sẽ xuất phát từ đây để
bắt tay với quân Dù trên đường rút.
Hành quân mệnh danh “Chim Én”
(operation Hirondelle) chỉ thành công nếu công tác phá hủy các
kho tiếp vận và cuộc rút sau đó được thi hành nhanh chóng theo
đúng kế hoạch. Ngày N, hai tiểu đoàn Dù sẽ nhảy xuống Lạng Sơn,
trong khi những đơn vị Bộ Binh của Lữ Ðoàn 5 (GM5) sửa soạn lên
đường từ Tiên Yên. Một tiểu đoàn Dù thứ ba sẽ nhảy xuống Lộc
Bình, hay Lạng Sơn nếu 2 tiểu đoàn trước đụng độ nặng. Liên lạc
truyền tin giữa Nhảy Dù và Bộ Binh dự trù vào buổi chiều N+1
trong vùng Ba Chung, hoặc chậm nhất là trong đêm N+1 sang N+2
trong vùng Ðình Lập. Sau đó, các cánh quân sẽ tuần tự triệt thoái
đến ngày N+4.
Ý định hành quân đã được bảo mật tối đa. Trong 10 ngày, kế hoạch
và các lệnh hành quân đã được Tướng Gilles viết tay với một sĩ
quan cộng sự viên duy nhất. Sáng ngày 14 tháng 7, Quốc Khánh của
Pháp, Phòng 3 mới được thông báo ý định hành quân. Chuẩn bị lễ
duyệt binh tại bờ hồ Hoàn Kiếm cũng là cơ hội để đánh lạc hướng
địch về sự có mặt đông đảo quân ND tại Hà Nội. Nhân cuộc duyệt
binh này Tướng Gilles được gắn Ðệ nhị đẳng Bắc Ðẩu Bội Tinh
thưởng công ông sau trận đánh Nasan.
Chiều ngày 14, các đơn vị trưởng tham
dự Hirondelle được mời đến nhận lệnh sơ khởi tại Bộ Tham Mưu đặt
trong thành Hà Nội, họ được căn dặn giữ bí mật tuyệt đối ngay cả
với các sĩ quan thuộc quyền. Ðại Tá Ducournau, người chỉ huy trận
đánh viết tay các lệnh HQ mà Phòng 3 sẽ phổ biến đến các tiểu
đoàn chiều ngày hôm sau 15. Lệnh cấm trại được thi hành từ 14 giờ
cùng ngày. Lệnh cuối của Tướng Gilles là: “Hirondelle” sẽ khởi
diễn vào sáng ngày 17 tháng 7, 1953.
Ngày 16 tháng 7 lúc 15 giờ, Ðại Tá
Ducournau họp tham mưu với các tiểu đoàn trưởng cùng các sĩ quan
Truyền Tin và An Ninh của 4 đơn vị tham chiến: TÐ2/Lê Dương ND
(2èBEP), TÐ6ND Viễn Chinh (6è BPC), TÐ8ND Xung Kích (8è GCP) và
TÐ2/Trung Ðoàn 1 ND (II/1erRCP). Các đại đội trưởng và trung đội
trưởng liên hệ nhận lệnh từ 19 giờ đến 20 giờ cùng ngày. Lệnh cấm
trại tuyệt đối được áp dụng và các binh sĩ không hay biết gì hết.
Ý định Hành Quân: 6è BPC (TÐT: Thiếu tá
Bigeard) và 8è GCP (TÐT: Ðại úy Tourret) được dự trù thả xuống
Lạng Sơn lúc 07 giờ 40, còn 2è BEP (TÐT: Ðại úy Merglen) sẽ nhảy
xuống Lộc Bình lúc 10 giờ 50.
Tại Lạng Sơn, sau khi xuống đến đất, 2
đơn vị Dù phải đặt tuyến phòng thủ hướng về phía Bắc và Ðông Bắc
nơi QL4 rẽ ngang, chiếm Kỳ Lừa và tìm kiếm các kho tiếp liệu. Sau
khi hoàn tất công tác phá hủy các kho này là giai đoạn rút lui
bằng QL4 về phía Ðông Nam, và bắt tay với 2è BEP trong ngay đêm
đó.
Nếu 2 tiểu
đoàn thả xuống Lạng Sơn đụng nặng thì Tiểu Ðoàn 2 Lê Dương ND (2è
Bep) sẽ được thả xuống Lạng Sơn và Tiểu Ðoàn 2/Trung đoàn 1 ND
(II/1erRCP-TÐT: Thiếu tá Bréchignac) sẽ nhảy xuống Lộc Bình thay
thế. Ðó là kế hoạch 1 “Aronde.” Kế hoạch 2 “Cigogne” sẽ được áp
dụng trong trường hợp 2è BEP bị đụng ở Lộc Bình thì đơn vị của
Thiếu tá Brechignac cũng vẫn sẽ nhảy xuống Lộc Bình để tiếp tay.
Phải kể thêm một rủi ro khác là thời tiết xấu vì đang mùa mưa.
Chim Én “cất cánh bay”:
Ngày N (17 tháng 7) lúc 04 giờ sáng, Lữ
Ðoàn Lưu Ðộng 5 (GM5) bắt đầu đổ bộ lên bờ biển gần Tiên Yên. Một
tiếng đồng hồ sau, các tiểu đoàn ND được tập họp tại 2 sân bay
Bạch Mai và Gia Lâm. Lúc 05 giờ 50, máy bay thám sát khí tượng
báo cho biết: thời tiết trên vùng hành quân rất tốt, và 58 máy
bay Dakota tham dự chuyến thả đầu tiên bắt đầu nổ máy. Tại sân
bay Cát Bi (Hải Phòng), 1 máy bay C-119 chở 1 Toán LLÐÐB**, cũng
sẽ cất cánh, sau khi 56 khu trục Bearcat và 10 máy bay thả bom
B-26 rời phi đạo để yểm trợ cuộc hành quân này.
Các C-47 Dakota tuần tự cất cánh, chiếc
nọ cách chiếc kia 15 giây, một chiếc bị tai nạn ở cuối phi đạo.
Trên không các phi cơ vận tải bay vòng tròn, kết hợp thành từng
nhóm 3 cái một, nối đuôi nhau bay về hướng Ðông sau khi được lệnh
của Tướng Gilles có mặt trong chiếc Dakota PC. Một chiếc Dakota
phải quay trở về vì trở ngại máy móc: những quân nhân trong máy
bay này và trong máy bay vừa bị nạn khi cất cánh, được chuyển
ngay sang 2 phi cơ “trừ bị” (spare) khác.
Ðoàn máy bay đến mục tiêu đúng giờ.
Tiểu Ðoàn 6è BPC được thả trên cao độ 200 thước, xuống hai bên
đường xe lửa cũ đi Vân Nam, cách Lạng Sơn 2km về phía Bắc. Nhưng
Tiểu Ðoàn 8è GCP và Bộ Chỉ huy Hành Quân không rơi đúng mục tiêu
ấn định vì đoàn phi cơ không giữ được lộ trình và bay hơi trệch
về phía trái, kết quả là việc tập họp của 8è GCP hơi vất vả, vì
ruộng đất bị ngập nước. Ðại Ðội 26è CIP* (Compagnie indochinoise
de parachutistes) của Tiểu Ðoàn này đặt tuyến phòng thủ hai bên
QL4 hướng về phía Bắc.
Việc thả dù bắt đầu từ 08 giờ 10 và kết
thúc lúc 08 giờ 25. Xuống đến đất, các đơn vị dùng lựu đạn khói
mầu để dễ tập họp. Ðến 09 giờ, các đơn vị tập họp xong và liên
lạc vô tuyến được với máy bay PC lượn trên không. Trong khi đó,
các khu trục cơ tiếp tục bắn phá các mục tiêu được ấn định trước
hay vừa xuất hiện. Ðại Tá Ducournau thấy cuộc hành quân diễn tiến
tốt đẹp, báo cáo không cần thêm Tiểu Ðoàn 2è BEP. Như vậy Tiểu
Ðoàn II/1erRCP vẫn nằm ứng trực tại Bạch Mai.
09 giờ 15, Thiếu Tá Bigeard ra lệnh các
đại đội tiến về hướng các hang đá mệnh danh số 12 và 13. Một đại
đội bị chặn đứng trước hang đá 13 bởi hỏa lực đại liên, một đại
đội khác (6è CIP)* muốn đánh bọc hậu cũng không tiến nổi và bị
tổn thất 1 chết, 2 bị thương. Sau khi SKZ 57ly của Ðại Ðội Chỉ
Huy không thanh toán nổi mục tiêu, Bigeard đành phải kêu Không
Quân tiếp ứng bằng bom napalm. Ðịch chết 6 người và đến 12 giờ 25
các hang 12 và 13 bị quân ta chiếm: trong đó có rất nhiều khí
giới đạn dược, xăng nhớt, lốp xe hơi.
Tiểu Ðoàn 8è GCP thì lục soát xong làng
Kỳ Lừa vào lúc 10 giờ 15, có chạm địch nhẹ nhưng sau đó được dân
chúng niềm nở tiếp đón. Theo dân tại đây cho biết, máy bay oanh
tạc thêm một địa điểm tập trung quân địch gần xã Ma Lang. Sau đó
các đại đội phân chia trách nhiệm canh gác địa điểm đóng quân.
Ðợt phi cơ thứ hai chở Tiểu Ðoàn 2è BEP
cất cánh hồi 11 giờ và thả đơn vị này xuống vùng Lộc Bình, vì bãi
nhảy ngắn nên mỗi lần chỉ thả được 1/2 stick. Vài binh sĩ rớt
xuống nước nhưng không ai chết đuối, 27 người bỏ cuộc không nhảy
vì kiệt sức sau khi đợi chờ quá lâu trong bầu không khí oi bức
tại sân bay Bạch Mai. Tiểu đoàn tập họp nhanh chóng và bố trí hai
bên QL4.
Tổng
cộng 2,001 quân nhân đã nhảy trong trận này, chỉ có 22 tai nạn
nhẹ vì saut dù trong đó 12 trường hợp ở Lộc Bình, và 13 thương
binh. Tất cả sẽ được di tản bằng trực thăng trong ngày hôm sau.
Còn cầu trên sông Kỳ Cùng bị chiếm
không mất một viên đạn lúc 15 giờ và Công Binh ND dùng thuyền
bằng cao xu cơ hữu chuyển Ðại Ðội 4 sang bên kia sông tiến chiếm
Thị xã Lộc Bình. Lúc 16 giờ 45, Ðại úy Merglen báo cáo là đã
thanh toán được hết các mục tiêu, và tiểu đoàn chuẩn bị đóng quân
đêm, Ðại Ðội 2 (2è CIP)* có trách nhiệm án ngữ phía Nam con sông
giáp giới với QL4.
Tại Lạng Sơn, quân Pháp gặt hái được
nhiều kết quả. Lúc 13 giờ, Tiểu Ðoàn 8è GCP báo cáo tìm được một
kho tiếp vận quan trọng tại hang đá 309, có nhiều súng ống, đạn
dược, lương thực. Chín (9) toán phụ trách phá hủy, mỗi toán 5
người với 1 tấn thuốc nổ, bình tĩnh thi hành nhiệm vụ. Lúc đó một
toán nhỏ địch xuất hiện phía Bắc Kỳ Lừa nhưng bị máy bay xạ kích
và giải tán.
Hang đá tiếp vận 309 bị nổ tung lúc 15 giờ 45 và 8è GCP sửa soạn
lên đường và gài mìn lộ trình rút lui. Rồi đến lượt các kho 12 và
13 bị phá hủy. Một máy bay trực thăng đáp để di tản thương binh
còn lại. Ðến 16 giờ 45, những bộ Dù không mang theo được đều bị
đốt cháy. Phi cơ khu trục tiếp tục bay lượn trên vòm trời Lạng
Sơn.
Ðúng 18
giờ, hành trình gian nan 80km trên QL4 bắt đầu với nhiều triển
vọng gặp phục kích của địch. 6è BPC của Thiếu tá Bigeard mở
đường, 30 phút sau đến lượt Bộ Chỉ huy và các toán Lực lượng Ðặc
Biệt**, sau cùng là 8è GCP mang theo gần 300 thường dân xin về
“vùng tề” vì hết muốn sống với “Bác và đảng.” Ðại Ðội chót của 8è
GCP rời khỏi thung lũng Lạng Sơn lúc 19 giờ 45. Ai cũng mệt
nhoài, thời tiết thì nóng dữ dội, một binh sĩ Việt Nam tắt thở vì
chịu hết nổi. Ðại tá Ducournau yêu cầu Không Quân đừng thả hỏa
châu để địch không đoán được lộ trình rút lui.
Ðoàn quân xuất phát từ Lạng Sơn bắt tay
với Tiểu Ðoàn 2è BEP lúc 01 giờ 30 ngày 18 tháng 7. Một tiếng
sau, họ vượt sông Kỳ Cùng và đến 08 giờ nghỉ chân tại phía Nam
con sông. Tiểu Ðoàn 2è BEP có nhiệm vụ phòng thủ toàn thể khu vực
đóng quân. Máy bay tới thả tiếp tế lương thực và đạn được, trực
thăng di tản nốt thương binh của 2è BEP.
Trong khi đó Lữ Ðoàn GM5 xuất phát từ
Tiên Yên, tiến dần trên QL4 về phía quân Dù. Lúc 16 giờ cùng
ngày; binh sĩ của Tiểu Ðoàn 2/Trung Ðoàn 5 Lê Dương (II/5è REI)
đã tới Ðình Lập và phải đóng đêm tại đây. Lý do là Công Binh
không sửa nổi đường sá quá hư hỏng. Những bộ Dù của 2è BEP và
những thuyền bằng cao su của Công Binh ND tại Lộc Bình đành phải
tiêu hủy. Ðoàn quân Nhảy Dù lại lên đường, lần này 8è GPC mở
dường, 6è BPC đi sau và 2è BEP bọc hậu. Còn 30km nữa mới tới Ðình
Lập.
Thỉnh
thoảng 1 công văn lại được máy bay “chuồn chuồn” L19 thả xuống
đoàn người đang đi để cho biết vị trí những đơn vị của GM5 đang
chờ hay những mật hiệu để nhận ra nhau. Ở Hà Nội, một Ðại Ðội ND
ứng chiến sẵn sàng nhảy trên quãng đường giữa Lộc Bình và Ðình
Lập nếu xảy trường hợp bất trắc hay phải tìm kiếm binh sĩ thất
lạc. Lại thêm một lính Nhảy Dù người Pháp chết vì kiệt sức.
Gần nửa đêm ngày 18, Ðại Ðội 8 (8è
CIP*) của 8è GCP bắt liên lạc được với Tiểu Ðoàn BMI Việt Nam
(Bataillon de Marche Indochinois) tại Na-Pa. Ngày 19 tháng 7 lúc
05 giờ sáng, toàn thể Liên Ðoàn ND tham dự Hành Quân “Hirondelle”
đã tới Ðình Lập an toàn. Tất cả phương tiện chuyên chở được
nhường cho đám quân nhân này để đưa họ về Tiên Yên. Ngày hôm sau
20 tháng 7-1953, 3 Tiểu Ðoàn Dù lên tầu thủy để về Hải Phòng.
Trong nhật lệnh, Tướng Cogny nhấn mạnh
về kết quả to lớn gặt hái được so với tổn thất không đáng kể cho
phe ta. Ông khen ngợi tất cả các quân nhân, Nhảy Dù cũng như Bộ
Binh, đã tham dự Hành Quân Hirondelle: “... chưa bao giờ một cuộc
hành quân được tổ chức độc đáo như vậy, mang lại một chiến thắng
lẫy lừng không kém. Các bạn có thể hãnh diện đã tham dự...” Ðại
Tướng Navarre thì rất hài lòng. Tổn thất địch thì rất quan trọng:
1,000 trung liên, 50 súng cối, 6 camions Molotova, lương thực,
nhiên liệu, đạn dược vô số kể...
Y Sĩ Ðại Tá Nhảy Dù Hoàng Cơ
Lân
(Pháp Quốc)
Ghi chú:
* Sau khi Tướng De Lattre quyết định trong năm 1951 đẩy
mạnh thành lập Quân Ðội Quốc Gia Việt Nam, chương trình “Việt Nam
hóa” (jaunissement) được đẩy mạnh trong các đơn vị xung kích của
Pháp như Nhảy Dù và Lê Dương. Mỗi tiểu đoàn (5 đại đội) phải có 2
đại đội người Việt hoặc 1 đại đội người Việt và mỗi đại đội kia
phải có 1 trung đội người Việt hay người bản xứ như Nùng, Miên,
Lào. Riêng trong 4 tiểu đoàn tham dự hành quân này, quân số người
Việt khoảng 30%.
** Lực
lượng Ðặc Biệt thời Pháp hay GCMA (Groupement de Commandos Mixtes
Aéroportés) phần đông gồm đồng bào thiểu số như Nùng, Thái... Lực
lượng này một thời rất hữu hiệu và có chiến khu trên các vùng mạn
ngược như Lai Châu, Nghĩa Lộ, Hòa Bình.
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
THIÊN SỨ MICAE - BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: Bộ Huy hiệu Sư Đoàn Nhảy Dù QLVNCH. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet E-mail by vnd chuyển
Đăng ngày Thứ Bảy, February 18, 2017
Ban Kỹ Thuật Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang