Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Tạp ghi
Chủ đề:
tiếng việt
Tác giả:
Lưu Vĩnh Lữ
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Có
nước nào trên thế giới chỉ dùng một mẫu tự mà viết thành văn
cả một chuyện dài như tiếng Việt không?
csVN chớ có
ngu dại, nghe theo Tàu mà thay đổi chữ mới, thì tội nặng
muôn đời, còn nặng hơn tội bán Đất, bán Đảo.
Đất Đảo
mất rồi còn có ngày lấy lại được!
Tiếng Việt mất thì
người Việt... tuyệt chủng,
“Tiếng
ta còn, Nước ta còn”.
–Nguyễn Du
Tiếng Việt chỉ cần
một mẫu tự
để bắt đầu là có thể viết thành một chuyện:
Trần Thị
Thu Thủy tên thật Trần Thị Thơ,
trú tại thôn Tám, Trảng Tranh, tỉnh Thừa Thiên. Thuở thiếu
thời, trí tuệ thì thường thôi, tuy thế, tính Thủy thật thà,
thủ thỉ thù thì, thỏn thà thỏm thẻn, thật thương!
Tới
tuổi trăng tròn, Thủy tròn trặn, tươi tắn, trắng trẻo, tay
tròn trĩnh, tóc thơm thơm, thật tuyệt!
Thủy tuyệt
trần, tôi tả thì thô thiển. Thôi thì tàm tạm thế.
Trai tráng trong thôn Tám, từ trai tơ tới tuổi tứ tuần, từ
tuổi tứ tuần tới tuổi thất thập, thoạt trông thấy Thủy, tất
thảy tấm tắc trầm trồ:
“Trời!
Trắng tựa tuyết!
Thon thả thế!
Tóc thật thướt tha!
Tì to thế! Tròn thế!
Tác tuyệt! Tuyệt tác”.
Trai tơ thổn thức, tứ tuần tơ tưởng, thất thập thẫn thờ.
Thấy Thủy thấp thoáng, tất thảy táo tác, thập thà thập thò,
thật tội.
Tứ tuần thách trai tơ: tán thắng Thủy thì
thua tám trâu.
Thất thập thách tứ tuần: tán thắng
Thủy thì thua trăm thúng tiền.
Thách thì thách thế
thôi, thua Thủy tất tần tật. Thủy tựa thần tiên, trai tráng
trong thôn thì thô thiển, tiền tài trắng trơn, thân thế thấp
tè, thế thì tán tới trăm tuổi!
Tiếng tăm Thủy truyền
trong toàn tỉnh. Thư từ tới tấp tới tay Thủy. Thư thì thủ
thỉ tâm tình. Thư thì tranh thủ trình thêm thân thế, tiền
tài. Thư thì than thở tức tưởi. Thư thì thêm thơ, thêm
tranh, trang trí thật trang trọng...
Trong tám tháng
trên trăm thư, thật thế!
Trai tráng trong tỉnh tìm
tới tán tỉnh Thủy tới trăm thằng. Tám thằng thân tôi:
Thằng Thịnh, thằng Tân, thằng Thuận, thằng Tạo, thằng
Toàn, thằng Trung, thằng Tiến, thằng Tuấn, tán tỉnh tài thế,
tí ta tí tởn tới tán Thủy, tốn tiền trăm, tiền triệu, tiêu
tiền tới trắng tay, thua tiếp tục thua.
Tám thằng
thất thểu tìm tới tôi than thở:
“Thôi! Tiền thế, tài
thế, tập tễnh tới tán Thủy thêm thiệt thòi.”
Tôi
thích Thủy, tuy thế tôi tỉnh táo tự thấy:
Trí tuệ tôi
tầm thường, tiền tài thiếu thốn, thân thế tiếng thì to, thực
tình thanh thế tổ tiên thôi, thân thế tôi thấp tẹt.
Tôi trù tính: thư từ tán tỉnh, trật! Tiền tài: trật! Thân
thế: Trật.
Tổ tiên ta từng truyền tụng: tham thì
thâm. Thư từ, thân thế, tiền tài... trật trật trật! Thua
thua thua!
Thủy thích tinh tế, trung thực, thật thà,
thế thôi.
Tôi tính toán thật tình tiết: từ thị trấn
Tân Tiến tận tụy tới thôn Tám tìm Thủy tâm tình, từ từ, từ
từ, tránh trắng trợn, tránh thô thiển, thỉnh thoảng thêm tí
tranh, thêm tí thơ tặng Thủy, trời thương trời trợ thủ thì
tất thành.
Trời thương tôi thật.
Tới thôn Tám,
thấy Thủy trơ trọi, thui thủi trên thềm, tôi thích thú thấy
tôi tính toán trúng. Tôi trấn tĩnh, từ từ tiến tới tận thềm,
thì thầm:
“Thủy! Tôi tên Trí, Trần Trọng Trí, thầy
thuốc Tây...”
“Trần Trọng Trí!”,
Thủy trầm
trồ, “Thầy thuốc trị tim, trị thận, trị toàn thân thể, tiếng
tăm truyền tám tỉnh!
Trời, trẻ thế! Trẻ thế!” Thủy
tấm ta tấm tắc.
Tôi trùng tên thầy Trí, thầy thuốc
thiên tài trên tỉnh. Thủy tưởng thế, thật trúng tủ, trời
thương tôi!
Thấy tình thế thật thuận tiện, tôi tiếp
tục thủ thỉ:
“Thủy, tôi trốn thầy, trốn thủ trưởng,
trốn tránh tất thảy, từ thị trấn Tân Tiến tới tìm Thủy!”
Thủy trao tôi tách trà, thẹn thùng:
“Thủy thật
tầm thường, tìm Thủy thật trớ trêu...”
Tôi tíu tít:
“Thủy! Thủy! Thủy tránh tự ti. Thủy thật tuyệt trần,
tiếng thơm truyền từ tỉnh Thanh tới tỉnh Thừa Thiên, thật
thế!”
– “Thầy Trí tưởng thế thôi...”, tiếng Thủy
trong trẻo, thánh thót.
Tôi thủng thẳng tán tỉnh,
thầm thầm thì thì, tu từ thật tốt, thỉnh thoảng thêm tí thán
từ.
Thấy Thủy thích, tôi tấn tới, thả từng tiếng thật
tha thiết:
“Tháng tư, tôi trông thấy Thủy tha thướt
trong thị trấn.”
Tôi thảng thốt:
“Trời, tiên
từ trên trời tới thị trấn! Từ tháng tư tới tháng tám, tối
tối tôi thao thức, trằn trọc. Tâm thần tôi trục trặc, thân
thể tiều tụy. Tưởng tượng thấy Thủy trẻ trung, tươi tắn, tôi
thổn thức:
Thiếu thủ trưởng thì thảnh thơi, thiếu
trời thì tổn thọ, thiếu Thủy thì tắc thở!
Thủy! Trái
tim tôi tràn trề tình thương Thủy.
Tôi tìm tới Thủy
trao trọn trái tim thật thà, trái tim trong trắng, trái tim
thân thương, trái tim trẻ trung, trái tim trung thực... Tôi
thề, tôi trao trọn!”
Thấy tôi thề thốt thật tha
thiết, thật tận tình, Thủy thấy thương thương, thẹn thò túm
tóc thỏm thẻn:
“Thôi thôi, Trí thôi thề thốt...”
Thủy tin tôi, thật tuyệt! Thế thì tôi trúng tủ, thật
tuyệt!
Tôi từ thủ thỉ tâm tình tiến tới thề thốt trầm
trọng, toàn từ to tát:
“Thủy tin tôi, thương tôi thì
tôi thôi thề thốt. Thủy thiếu tin tưởng thì tôi tiếp tục
thề. Tôi thương Thủy, tha thiết trao trọn tình tôi tới Thủy.
Thủy tuyệt tình tôi thì tôi tự tử. Tôi theo Thủy tới trăm
tuổi, tôi tuyệt tình Thủy thì tôi tắc tử!”
“Trí!”,
Thủy thổn thức, “Thủy tin Trí, thương Trí...”
Tôi
trúng to, trúng to!
Trăng tròn tháng tám thấp thoáng
trong tre, trời thu tươi tốt, tiếng thu thánh thót. Tôi tấn
tới tìm tay Thủy. Tay Thủy trong tay tôi. “Thủy... Trí
thương Thủy, thương tới tận tim...”, tôi thì thầm, từ từ
thơm tay Thủy.
Thủy tha thiết từng tiếng, từng tiếng
thật thương:
“Tính Thủy thật thà, thương thì thương
thật. Trí tâm tình thế, Thủy tin. Tất thảy tình thương, Thủy
trao trọn. Thủy tin: tình ta thắm thiết!”
Trời tối,
Thủy tin tưởng trao thân. Tôi thơm tay Thủy, thơm tóc Thủy,
thơm tới tận tai, thơm thơm thơm thơm.
Thủy thất thần
túm tay tôi, thét:
“Thôi, Trí! Trí thương Thủy thì
thương từ từ. Tình ta tránh trần tục.
Trí... thụt
tay!”
Trí tôi, tên trác táng, tha Thủy thì thua
thiệt, tốn tiền tàu từ thị trấn Tân Tiến tới tận thôn Tám.
Thành thử tôi tiếp tục trổ tài tán tỉnh. Tôi thủ thỉ tâm
tình:
“Thủy thương Trí thì thương thật tình. Thủy
trao trọn tình thì Trí trân trọng.
Thủy thủ thế, trốn
tránh, thiết tưởng thiếu tin tưởng Trí.
Thủy thật thà
tin tôi, thả tấm thân trinh trắng tùy tôi thao túng. Thân
thể Thủy trắng trẻo, thơm tho.”
Tôi tả thế thôi, tả
thêm thì thô tục, tùy toàn thể tưởng tượng....
(Sưu tầm trong internet)
Có Nước
nào, có cách viết như thế này không?
Cho nên nhà Ngôn
ngữ học người Anh George Millo đã đưa ra 9 lý do, so sánh
thú vị của tiếng Việt với tiếng Anh – tiếng mẹ đẻ của Ông,
và một vài ngôn ngữ khác như: Tây Ban Nha, Pháp... để chỉ rõ
những ưu điểm của tiếng Việt.
1. Tiếng Việt không có giống đực và cái:
Nếu từng học tiếng Pháp, Tây Ban Nha, Đức, hay gần như
bất kỳ ngôn ngữ châu Âu nào ngoại trừ tiếng Anh, bạn sẽ thở
phào nhẹ nhõm vì tiếng Việt không có khái niệm giống đực,
hay cái, cho các từ vựng. Bạn chỉ cần ghi nhớ mỗi từ mà
không cần thiết phải học thuộc lòng thêm điều gì.
2. Tiếng Việt bỏ qua mạo từ “a”, “the”:
Nếu một người nước ngoài học tiếng Anh và hỏi bạn khi
nào dùng “a” và “the”, bạn có giải thích cặn kẽ được không?
Đây là một vấn đề phức tạp, thậm chí bài viết nói về mạo từ
trên trang Wikipedia còn dài hơn 2,500 chữ.
Tuy
nhiên, dùng “a”, “the” trước một chủ thể có thực sự quan
trọng? Một cách đơn giản hơn, bạn có thể loại bỏ chúng đi vì
sự việc vốn hiển nhiên, người nghe cũng có thể hiểu ý bạn mà
không cần thêm mạo từ. Đó chính xác là điều người Việt vẫn
làm. “Người” là từ có nghĩa “a person” (người nào đó) lẫn
“the person” (chính người đó) mà người nghe vẫn không lo
lắng nhầm lẫn.
3. Tiếng Việt không có số
nhiều:
Trong tiếng Anh, khi muốn chỉ thứ gì
đó ở số nhiều, chúng ta thường thêm “s” vào cuối từ đó. Như
vậy, “dog” thành “dogs”, “table” thành “tables”, và “house”
thành “houses”. Tuy nhiên, nhiều ngoại lệ tồn tại như
“person” thành “people”, “mouse” thành “mice”, “man” thành
“men” và một số từ như “sheep” hay “fish” lại chẳng thay đổi
gì.
Trong tiếng Việt, mọi từ ngữ đều như “sheep” –
con cừu. Từ “người” tôi nêu trên, còn có thể sử dụng giống
như “people” hay “person”, “chó” là “dog” hoặc “dogs”, “bàn”
là “table” hoặc “tables”... Nếu thắc mắc rằng điều này có
gây nên sự nhầm lẫn, bạn hãy tự hỏi bản thân mình, đã bao
giờ nghe ai đó kể về “con cừu đó”, “con chó đó” và bối rối
vì không viết họ đang nhắc đến bao nhiêu con vật trong câu
chuyện đó hay không?
Nếu cần tin tức chi tiết, bạn
chỉ cần dễ dàng thêm một từ trước danh từ đó, giống như “một
người” (one person), “những người” (some people) hay “các
người” (all the people).
4. Tiếng Việt không
có các dạng khác nhau của động từ:
Thật đáng
thương cho những người học tiếng Tây Ban Nha, khi nói những
từ đơn giản như “hablar” (nói), họ vẫn phải học 5 hoặc 6
dạng khác nhau (tùy thuộc địa phương) để thể hiện chính xác
thể của động từ này. “I hablo”, “you hablas”, “he habla”,
“we hablamos”, và danh sách này vẫn chưa hết. Một động từ
trong tiếng Tây Ban Nha có thể bao gồm 50 dạng (form) khác
nhau mà người học phải ghi nhớ.
Tiếng Anh không giống
tiếng Tây Ban Nha, nhưng một từ cũng bao gồm nhiều dạng khác
nhau tùy thuộc ngữ cảnh. Chẳng hạn, động từ “speak” có thể
biến cách (inflect) thành “speaks”, “speaking”, “spoken”,
hay “spoke”.
Tiếng Việt là một ngôn ngữ hoàn toàn
không biến cách – không từ ngữ nào đổi dạng trong bất kỳ ngữ
cảnh nào. Ví dụ:
“speak” trong tiếng Việt là “nói” và
bạn luôn dùng “nói” trong mọi trường hợp – “I nói”, “you
nói”, “he nói”, “she nói”, “we nói”, “you nói”, và “they
nói”. Điều này có thể tiết kiệm hàng chục, thậm chí hàng
trăm giờ học thuộc so với một thứ tiếng châu Âu đấy.
5. “Thì”
của tiếng Việt có thể học xong trong 2 phút:
Bạn chỉ cần thêm 5 từ được liệt kê sau đây vào phía
trước động từ ban đầu để diễn tả thì mong muốn:
“đã”
– trong quá khứ,
“mới” – vừa
xong, gần với hiện tại hơn với “đã”,
“đang”
– ngay bây giờ, tương lai gần,
“sắp”
– tương lai gần,
“sẽ” – trong
tương lai.
Thì tiếng Việt thực sự quá dễ. Ngoài 5 từ
trên, bạn có một số từ khác, nhưng chỉ cần 5 từ này, bạn có
thể diễn đạt đúng tới 99% trường hợp. Tôi sẽ cho bạn một vài
ví dụ:
– Tôi ăn cơm = I eat rice.
– Tôi đã ăn cơm
= I ate rice.
– Tôi mới ăn cơm = I have just eaten rice.
– Tôi đang ăn cơm = I am eating rice (right now).
– Tôi
sắp ăn cơm = I am going to eat rice, I am about to eat rice.
– Tôi sẽ ăn cơm = I will eat rice.
Hơn nữa, bạn còn
có thể bỏ qua những từ này nếu ngữ cảnh câu đã đủ rõ ràng.
Chẳng hạn, “Tôi ăn cơm hôm qua” giống như “I eat rice
yesterday” – từ “hôm qua” đã thể hiện điều trong quá khứ
rồi, từ “đã” không cần thiết nữa nên câu này hoàn toàn đúng
văn phạm trong tiếng Việt; còn “I eat rice yesterday” lại
sai văn phạm hoàn toàn với tiếng Anh.
6. Bạn
không phải học bảng chữ cái mới:
Bạn nên cảm
ơn người Pháp vì điều này. Cách đây khoảng 100 năm, một bộ
phận người Việt vẫn dùng một hệ thống chữ tượng hình phức
tạp được gọi là “chữ Nôm”, có ký tự giống tiếng Tàu bây giờ.
Ngày nay, điều đó đã được thay đổi 100% bởi
bảng chữ cái La–tinh,
được gọi là chữ Quốc ngữ.
Vì thế, không như với tiếng Quan Thoại, Quảng Đông, Nhật
Bản, Thái Lan, Campuchia, Hàn Quốc, hay hàng chục ngôn ngữ
châu Á khác, bạn không cần học bảng chữ cái. Tất cả những
thứ bạn cần là thêm các dấu (diacritic) để làm rõ tông
giọng, và bạn có thể đọc tiếng Việt ngay.
Cách phát
âm từ tiếng Việt hoàn toàn thống nhất theo một quy luật.
Câu hỏi nhanh: “Bạn đọc từ ‘read’, ‘object’, ‘close’, và
‘present’ như thế nào?”. Bạn sẽ phải quan tâm rằng chúng nằm
trong ngữ cảnh như thế nào: “Was it close” hay “Did you
close?”, “Did you present the present”, “Read what I’ve
read” hay “Object to the object?” (các từ này đều có cách
đọc khác nhau, tùy thuộc vào từ loại, nghĩa).
So với
những ngôn ngữ mà tôi biết, cách phát âm từ tiếng Anh thực
sự không thống nhất bởi cùng một từ có thể được đọc khác
nhau trong mỗi ngữ cảnh. Thậm chí, mỗi chữ cái cũng được đọc
rất nhiều âm khác nhau, chẳng hạn “a” trong “catch”, “male”,
“farmer”, “bread”, “read”, và “meta”. Những người học tiếng
Anh trên thế giới đều gặp rất nhiều khó khăn trong việc ghi
nhớ các từ tiếng Anh được viết, và đọc với quy luật như thế
nào.
Mặt khác, tiếng Việt lại chẳng có đặc điểm vô lý
ấy. Tất cả chữ cái luôn được đọc như vậy dù từ hay ngữ cảnh
có thay đổi (tuy nhiên, điều này chính xác hơn ở tiếng Việt
Hà Nội so với Sài Gòn – nơi có một ít âm có cách đọc không
thống nhất). Một khi bạn
học thuộc 29 chữ cái tiếng Việt vốn gần giống
với 26 chữ cái tiếng Anh
và hiểu sự khác nhau của các giọng do dấu tạo ra, bạn có thể
đọc chính xác bất kỳ từ nào.
7. Văn phạm
[ngữ pháp]
tiếng Việt gần như không tồn tại:
Như tôi đã đề cập, tiếng Việt cho phép bạn bỏ từ “chia
thì” trong câu, như câu “I eat rice yesterday” nếu ngữ cảnh
giúp người nghe hiểu chính xác “thì”. Đây là một ví dụ điển
hình cho một quan điểm lớn hơn: văn phạm tiếng Việt rất đơn
giản. Bạn gần như luôn luôn chỉ sử dụng số lượng từ tối
thiểu để diễn đạt quan điểm của mình và văn phạm vẫn chính
xác dù với tiếng Anh, việc ghép từ này thường chỉ tạo nên
một câu lỗi.
Đây cũng là lý do khiến bạn có thể nghe
nhiều người Việt Nam nói những câu tiếng Anh như “no have”,
“where you go”. Họ đang dịch trực tiếp những gì thường nói
trong tiếng Việt sang tiếng Anh mà quên rằng có hàng loạt
những quy tắc phức tạp mà người dùng tiếng Anh phải tuân
theo. Đây là một bất lợi lớn với người Việt nếu muốn học
tiếng Anh nhưng ngược lại, một lợi thế lớn với người nói
tiếng Anh muốn học tiếng Việt.
8. Từ vựng
tiếng Việt cực kỳ logic:
Phần lớn người nước
ngoài ở Việt Nam, dù không nói ngôn ngữ này cũng biết sự
thật thú vị rằng “xe ôm” – tên phương tiện di chuyển như
taxi bằng xe máy, được đơn thuần ghép từ “hug vehicle”.
Nhưng mọi việc không dừng ở đó, một tỷ lệ lớn từ vựng ở Việt
Nam được tạo thành theo công thức ghép hai từ “logic” với
nhau, trong khi với tiếng Anh, bạn phải học một từ vựng mới
hoàn toàn khác. Ví dụ, nếu tôi cho bạn biết “máy” nghĩa là
“machine”, “bay” nghĩa là “flying”, bạn có đoán được “máy
bay” nghĩa là gì không?
“Xe ôm” là một từ ghép logic
– “hug vehicle”.
Có rất nhiều ví dụ khác tôi có thể
liệt kê ra cho bạn:
– a bench: ghế dài, a long chair;
– a refrigerator: tủ lạnh, a cold cupboard;
– a bra: áo
ngực, a breast shirt;
– a bicycle: xe đạp, a pedal
vehicle;
– a tractor: máy kéo, a pulling machine;
– a
zebra: ngựa vằn, a striped horse;
– to ski: trượt tuyết,
to slide snow;
Cách ghép từ như vậy có thể giúp bạn
nhanh chóng học từ mới. Một khi có được vốn từ cơ bản, bạn
có thể tự động biết thêm hàng trăm từ khác mà không cần học
thêm.
9. Tiếng Việt dễ hơn so với bạn nghĩ:
Liệu tôi đã chứng minh cho bạn thấy tiếng Việt dễ hơn so
với những gì bạn từng nghĩ?
Hy vọng tôi đã gạt bỏ một
vài lời đồn đại, hiểu nhầm về tiếng Việt mà bạn đã nghe
trước đó và hiểu hơn về ngôn ngữ này.
Tiếng Việt linh
động, tài tình như vậy, giới TRẺ Việt Nam trân trọng giữ
gìn, đừng để mất.
Đây là cả một gia tài văn hóa khó
có Quốc Gia nào được như vậy. Người Việt hải ngoại luôn nhớ
dạy con cái mình nói tiếng “Mẹ Đẻ” để không quên nguồn gốc.
Nhớ dạy lúc chúng còn nhỏ, có nhiều thời gian gần gũi ông
bà, cha mẹ, và dễ nhớ. Người Việt trong Nước phải cực kỳ
phản đối cộng sản muốn thay đổi cách viết theo Tàu.
Đó là Ý đồ thâm độc của cộng sản muốn làm TUYỆT CHỦNG Dân
Việt, để dễ sáp nhập vào nước Tàu.
Luôn luôn cảnh
tỉnh, nếu muốn Nước Việt tồn tại, không phụ lòng Tiền Nhân
đã dựng Nước và mở mang bờ cõi từ Ải Nam Quan cho đến Mũi Cà
Mau trong 4 ngàn năm qua.
Lưu Vĩnh Lữ
thiên sứ micae – thánh bổn mạng sđnd qlvnch
|
hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
nguồn: internet eMail by tqh chuyển
Đăng ngày Chúa Nhật, June 1, 2025
tkd Khoá 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH