Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Tham
luận
Chủ đề:
đảng CS VN
Tác giả:
Ẩn danh
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
LTS: Đốt đuốc mới tìm thấy một bài viết như
LỜI BỘC BẠCH CỦA MỘT ĐẢNG
VIÊN, Tạp Chí Dân Văn
đã hiệu đính “một vài chữ” viết sai chính tả, để gởi đến độc giả
còn quan tâm đến vận mệnh của dân tộc dưới sự cai trị của đảng
cộng sản Việt Nam. XIN TIẾP TAY PHỔ BIẾN THẬT RỘNG RÃI - CHÂN
THÀNH CẢM TẠ.
TẠP CHÍ
DÂN VĂN
DANVAN MAGAZINE
Email:
danvanmagazin@gmail.com
Lâu
nay tôi không viết blog, không comment vì tôi sợ. Tôi nghe được
những thằng bạn làm bên an ninh nói rằng đang thực hiện những chỉ
thị của cấp trên rất quyết liệt để tìm ra dấu vết tông tích của
những blogger “có vấn đề” để có cách xử lý thích đáng. Tôi thực
sự sợ, có lẽ là tôi hèn nhát. Nhưng hôm nay tôi muốn viết, tôi
buộc phải viết, tôi không giải thích được tâm trạng của mình lúc
này, nhưng tôi cảm nhận rõ ràng một sự thôi thúc phải nói ra
những gì mình suy nghĩ cho nhiều người đọc. Sự thôi thúc đó đến
từ đâu tôi cũng không chắc, nhưng thật tình là tôi vẫn rất run sợ
khi post bài này, tôi không phải là người dũng cảm, nhưng tôi
thấy mình cần làm điều đó. Và tôi cũng chỉ có nơi này để viết, để
nói ra được sự thật, blog là nơi duy nhất ở xã hội này người ta
có thể nói thật, còn lại đều là một cuộc sống dối trá với chính
mình và mọi người.
Tôi đã gần 50 tuổi, đang làm cho một
viện nghiên cứu của Nhà nước, đã được 15 năm tuổi Đảng. Thật lòng
là tôi đã nghĩ đến việc ra khỏi Đảng nhưng lại không dám thực
hiện, tôi không đủ can đảm và mạnh mẽ để chấp nhận một cách kiếm
sống mới hoàn toàn mà tôi không tự tin với nó. Mà bỏ Đảng thì chỉ
còn cách bỏ cơ quan. Đã suy nghĩ rất nhiều cách mưu sinh khác
nhưng vẫn không thấy cái nào là được. Các con tôi phải còn vài
năm nữa mới có thể tự lo được. Lương hai vợ chồng cộng lại mới
hơn chục triệu. Riêng tôi mỗi năm được thêm vài công trình nghiên
cứu, chia ra cũng được khoảng 30–40 triệu đồng. Cái này chính là
bổng lộc mà cấp trên ban phát vì nghiên cứu cho có, xong cho vào
tủ, cốt yếu là viết theo ý muốn cấp trên rồi lập hội đồng khen
nhau mấy câu, thế là xong. Giàu thì chủ yếu là các sếp lớn vì đề
tài nào các sếp cũng có tên để chia tiền dù chẳng làm gì, có khi
cũng chẳng nhớ nổi cái tên đề tài. Còn chưa kể những thứ quyền
lợi mua sắm khác. Nói chung là nếu lên được trưởng phòng thì
không phải lo tiền bạc, người ta cúng cho mình. Do vậy mà trong
nội bộ người ta đấu đá giành giật nhau ghê lắm, vào Đảng cũng chỉ
hy vọng lên được chức cao hơn. Nói thật là ngày xưa tôi vào Đảng
cũng với động cơ như thế, nhưng không nghĩ rằng như thế chỉ mới
là cái bắt buộc sơ đẳng, muốn ngoi lên được đòi hỏi phải nhiều
thủ thuật lắm, và phải biết luồn cúi thật giỏi, chà đạp người
khác mà không bị cắn rứt. Mà cả 2 cái này tôi đều dở, có lúc thấy
phải làm nhưng làm cũng không đạt yêu cầu. Chuyên viên như tôi
(dù là được xếp vào ngạch cao cấp) bây giờ toàn phải nói vẹt, nói
dối đến mức mất tư cách mà chẳng biết phải làm sao. Giờ mới thấy
mình hèn nhưng đã muộn. Tự an ủi trấn an mình “mưu sinh mà, thôi
đành vậy...”
Những người Đảng viên như tôi bây giờ chiếm đa số tuyệt đối trong
Đảng, đến 95%. Hồi tháng 4 năm ngoái, tôi được đọc một bản nghiên
cứu của Viện Nghiên cứu Dư luận Xã hội, đây là tài liệu chính
thức nghiên cứu theo yêu cầu của Bộ Chính Trị. Qua đó nói rõ rằng
Đảng viên bây giờ đều chán nản và bi quan, không còn tin vào
đường lối chủ nghĩa Cộng sản và học thuyết Mác Lê–Nin nữa, Đảng
viên chỉ hy vọng vào sự đổi mới của Đảng. Nhưng bây giờ Đảng đã
không còn đổi mới nữa, đang đi vào ngõ cụt. Hầu hết những Đảng
viên như tôi bây giờ đều mong muốn một sự thay đổi, nhưng họ lại
sợ thay đổi. Lý do quan trọng nhất là họ sợ bị trả thù như lịch
sử đã từng xảy ra, như Đảng đã từng làm, họ nghe thấy sự hung
hăng và cực đoan của các Việt Kiều với các lần biểu tình chống
đối người trong nước qua, làm họ sợ. Rồi kiểu tuyên truyền của
Đảng cũng tăng thêm điều đó, nếu bạn là Đảng viên, đi họp sinh
hoạt Đảng thì sẽ nghe thấy những lời lẽ cảnh báo rất nặng nề, nào
là các thế lực thù địch, nào là sẽ không đội trời chung với Đảng
viên, âm mưu diễn biến hòa bình có thể mất nước, v.v.
Nhưng cái làm xói mòn niềm tin ở Đảng
nhất là tham nhũng và đặc quyền thì Đảng chẳng có một biện pháp
hiệu quả nào ngăn chặn, nếu không muốn nói là Đảng phải duy trì
nó để sống và để cai trị quan chức. Cơ quan tôi và nhiều nơi khác
suốt ngày bàn tán về việc ông Lê Thanh Hải đã chi ra cả trăm tỷ
đồng để hối lộ cho những vị ủy viên Bộ Chính Trị vào TpHCM để xem
xét việc cách chức ông ta vì dính đến vụ PCI. Giờ ông ta tuyên bố
với đám đàn em kinh tài là vững như bàn thạch vì không những thế,
Thủ tướng còn nhận của ông ta mấy triệu đô la nữa. Giờ là lúc ông
ta ra sức vơ vét và tạo điều kiện cho các đàn em kinh tài vơ vét
để bù lại những gì đã phải chi ra để chạy cho ông ấy. Những
chuyện này giờ đây tồn tại như một sự tất yếu, chẳng có gì đáng
ngạc nhiên.
Tôi đang đứng trước một trạng thái chông chênh, giữa những lựa
chọn không dễ dàng: theo hiện trạng và thói xấu của xã hội để
sống dễ dàng hoặc thay đổi để không theo nó, hay tham gia vào
những sự thay đổi của người khác làm xã hội tốt hơn. Tôi muốn 2
cái sau nhưng nhiều lần đã không vượt qua được chính mình. Hàng
này tôi bị buộc phải học và thực hành theo gương và đạo đức HCM
nhưng toàn là những gì đạo đức giả và ngụy quân tử. Tôi là người
luôn kính trọng Chủ Tịch HCM ngay cả khi đã đọc được những mặt
trái của Bác. Tôi giữ thái độ đó vì tôi cho rằng Bác là một con
người. Nhưng cách mà Đảng đang tuyên truyền về hình ảnh và đạo
đức của Bác, bắt mọi người học tấm gương của Bác là cách mà người
ta thường làm để ca ngợi những vị giáo chủ của các tôn giáo. Thật
đáng buồn là những điều như vậy chẳng những không làm tôn lên
hình ảnh của Bác mà ngược lại, vì Bác không có những điều cần
thiết của một giáo chủ tôn giáo. Thời buổi bây giờ không còn là
những thế kỷ trước, thông tin quá nhiều, nhanh và dễ kiểm chứng
thì không thể tạo ra những mỹ từ để dẫn dắt lòng tin của mọi
người được. Tôn giáo được tạo ra từ các mỹ từ vốn là những hiểu
biết sai lầm, có thể là dối trá nhưng lại mang ý nghĩa huyền
thoại, thần thoại. Người ta đang làm cho hình ảnh Bác ngày càng
trở nên méo mó và dối trá.
Gần đây tôi bắt đầu tin dần vào những
gì vô hình như là định mệnh, số phận, vận nước... Không tìm thấy
căn cứ khoa học nào, nhưng có lẽ niềm tin là tâm linh, không phải
biện chứng khoa học. Do vậy, tôi cũng hy vọng như nhiều người dân
đang hy vọng, hồn thiêng sông núi sẽ phù hộ cho vận mệnh của đất
nước. Tôi muốn nói với những người muốn mưu sự lớn và thực sự vì
đất nước nhân dân, hãy nhắm vào những gì thiết thực nhất vì cuộc
sống của đa số người dân, đừng có giương ngọn cờ dân chủ nhân
quyền làm mục đích chính, những điều đó với người dân còn xa vời
lắm. Chính quyền hiện nay dù làm ra vẻ chống đối và mạnh tay với
những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền; giả bộ như là sợ
những điều đó đe dọa sự cầm quyền của họ nhưng thực ra họ rất
mong muốn những người đấu tranh này lao vào những mục tiêu như
vậy vì chúng chẳng thể nào thu hút quần chúng trong vài chục năm
nữa. Họ ra vẻ cái này là gót chân Achile của Đảng nên phản ứng
rất dữ dội, làm cho những người đấu tranh cứ tưởng thật là mình
đã nhắm vào đúng tử huyệt của đối thủ và cứ thế húc đầu vào đá.
Những gì thiết thực đối với quần chúng thì rất nhiều, nhiều vô
kể, không thể nhắm đến hết tất cả một lúc được. Những con người
sáng suốt sẽ nhận ra một vài điểm thật quan trọng từ những nhu
cầu này, nhấn mạnh nó, giương nó lên làm ngọn cờ để tạo ra động
lực cho đa số dân chúng thì mới có thể tạo ra lực lượng và thế
lực thay đổi cái hiện nay được. Điều đáng mừng là một vài năm gần
đây đã thấy xuất hiện vài người có tầm nhìn như vậy, không lao
vào những khẩu hiệu dân chủ nhân quyền mà nhìn được những mấu
chốt từ những gì rất thiết thực. Tôi có hân hạnh được trao đổi
với những người như vậy trên blog và cảm nhận được sức mạnh tư
duy của họ cho dù họ không nói gì về điều đó.
Nếu ai muốn copy bài này để phổ biến
thì cứ tự nhiên làm đừng hỏi ý kiến tôi. Mà cũng mong các bạn hãy
làm điều đó vì có thể một ngày nào đó, tôi không đủ sự can đảm,
không vượt qua nổi sự hèn nhát nên sẽ xóa hẳn cái blog này. Tôi
đã từng nghe cánh an ninh nói rằng sẽ dựa vào quan hệ của con rể
Thủ tướng, là Việt Kiều trong giới tài phiệt, can thiệp với Yahoo
để “lôi ra ánh sáng” kẻ nào là Change We Need để trị tội vì đã
“vu khống” thanh danh của gia đình “phò mã”. Chuyện ấy cũng vài
tháng nay rồi nhưng vẫn thấy Change tiếp tục viết bài, có thể là
họ không làm được, và cũng có thể là chưa làm được. Nếu một ngày
nào đó mọi người thấy blog này biến mắt hẳn thì xin hãy hiểu và
thông cảm cho tôi. Tôi rất biết ơn ai đó copy bài này về blog của
mình để những gì tôi viết còn lưu lại được.
Đa số Đảng viên và quan chức hiện nay
đều hèn nhát như tôi vậy, những người dũng cảm có tư cách thì rất
ít, những người này đều không lên cao được. Những kẻ chức vụ càng
cao thì không những hèn mà còn nhát, thượng đội hạ đạp. Bản chất
bọn chúng là những kẻ sợ sệt đủ thứ, chúng chỉ hung hăng khi nắm
quyền lực trong tay và đối xử thô bạo với kẻ dưới hoặc những
người không có chút quyền gì. Tôi bảo đảm rằng, khi có một sự
thay đổi bọn người này là những kẻ trốn chạy đầu tiên hoặc quay
ngoắt tức thì theo lực lượng mới. Bọn chúng đa số (tôi là thiểu
số) đều là những kẻ giàu có, giờ thì lắm tiền nhiều của, sợ chết
và sẵn sàng trở thành kẻ phản bội cho người khác sai bảo nếu được
bảo đảm rằng không làm gì bọn chúng.
Sự sụp đổ và thay đổi là chắc chắc và
không thể tránh khỏi, nhiều người bảo rằng sẽ rất nhanh, nhưng
cũng có người bảo rằng sẽ chưa thể trong một hai năm nữa. Tôi thì
nghĩ điều đó không tùy thuộc vào Đảng, vào Chính quyền nữa, cái
này ngoài khả năng của họ rồi. Nó tuỳ thuộc vào lực lượng thay
đổi có thể hành động lúc nào thì lúc đó sẽ có sự thay đổi. Còn
thay đổi như thế nào thì lại tuỳ thuộc vào cái lực lượng này có
muốn làm điều tốt cho người dân hay không. Thật là khủng khiếp
nếu đất nước này tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.
Hãy tha thứ cho tôi nếu ai đó vô tình
bị xúc phạm từ những điều tôi viết, nhưng tôi vẫn tin những người
đó rất ít, đếm trên đầu ngón tay. Tạm biệt mọi người, cũng có thể
là vĩnh biệt... Chúc mọi người vui khỏe và an toàn, chúc Việt Nam
thay đổi tốt đẹp.
Tôi đã thực sự ân hận vì đã vào Đảng.
Ẩn danh
Nguồn:
Blog Psonkhanh, 2/5/09
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
THIÊN SỨ MICAE – BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by LY TRUNG TIN chuyển
Đăng ngày Chúa Nhật, January 14, 2024
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang