Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Thời sự nước Mỹ
Chủ đề:
Sự sống
Tác giả:
BS Nguyễn Tiến Cảnh
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Tuần trước, Hội Đồng
Giám Mục Hoa Kỳ đã chính thức lên tiếng phản đối tư cách và niềm
tin Công Giáo của TT Joe Biden về việc ông công khai chủ trương
phá thai bất cứ dưới hình thức nào và thời gian nào của thai kỳ.
Dư luận Ki tô Giáo nói chung, Công Giáo nói riêng và đa số những
người phò sự sống rất bất mãn với chính phủ Biden, đặc biệt vấn
đề này.
Sự
sống của con người là thánh thiêng. Mọi người đều cần phải tôn
trọng nó. Tôn trọng sự sống của mình và của người khác.
Những ai đã từng chứng kiến tại hiện
trường hay trên truyền hình quang cảnh bạo loạn ở các trường học
do nổ súng bừa bãi giết chết những học sinh vô tội, cảnh đưa xác
những trẻ bị chết oan ấy ra nghĩa trang với những cảnh ngậm ngùi
thương tiếc đau thương của cha mẹ chúng, của những người thân
thương, bạn bè và của tất cả mọi người. Những bó hoa đặt nơi phần
mộ, tại cổng trường, nơi những em bé ngã gục vì những viên đạn ác
quái ấy. Những tiếng khóc nức nở. Những giọt nước mắt tuôn trào.
Những ngậm ngùi đau thương!!! Tại sao lại để cảnh tượng ấy xảy ra
nhỉ?
Ai đã
từng chứng kiến cảnh nổ súng tại trường Trung học Stoneman
Douglas High School ở Parland, Florida ngày 14/ 2/2018 làm chết
17 người, bị thương 17 người?
Rồi cuối cùng cha mẹ bà con... những
người chết cũng phải đưa những người quá cố ra nghĩa trang, nơi
an nghỉ cuối cùng. Hàng ngàn người hướng mắt nhìn về những đám
tang ấy. Mục sư có, linh mục có, từ các giáo hội khác nhau, thảy
đều hướng về những cái chết oan khiên ấy. Cầu nguyện cho linh hồn
những người không may đã phải chết. Chắc chắn họ cũng có những
cảm nghiệm như tôi. Bắn giết làm vỡ tim can mọi người, mọi cộng
đồng. Quý vị không biết Parland nhưng tôi biết. Đó là một địa
danh tốt, dân cư tốt, hiền hòa. Nhưng thảm cảnh kinh hoàng ấy đã
xảy ra ở Stoneman H.S. và hiện trên TV. Một cảnh lạnh lùng bi
thương không ai ngờ đã xảy ra. Bố mẹ những đứa trẻ vừa ôm hôn con
từ giã chúng đưa chúng đi học mà không bao giờ thấy chúng trở lại
về nhà....
Đây
là một “hiện trạng bạo động tàn sát trẻ em”. Nó đánh động lương
tâm con người ở mọi khía cạnh, đăc biệt về hai phương diện.
Về phương diện quốc gia, chúng ta đã
mất đi cái cảm nghĩ bình thường và tự nhiên của một con người
bình thường. Chúng ta cần khôi phục nó lại. Một người có lý luận
bình thường và biết suy nghĩ thì hiểu là ăn, uống và thở là để
sống, để được mạnh khỏe không phải để thành bịnh hoạn hay chết
chóc. Tương tự như vậy, khi chúng ta nghe hay nhìn hoặc học hỏi
một điều gì, một hiện tượng gì mới là để đưa mình lên cao hơn,
không phải kéo mình xuống nơi thấp hèn của tội lỗi. Cái đó nó
được thành hình và nằm xâu trong tâm trí chúng ta. Hình ảnh khỏa
thân làm giảm phẩm giá người phụ nữ, nhưng nó lại khơi động cái
dục của người đàn ông. Điều này ai cũng biết. Chắc không cần phải
chứng minh. Đó là một cảm nghĩ bình thường.
Chắc nhiều người đã coi phim The
Matrix. Tôi mới coi lại tuần trước trên TV. Rạp hát đầy nghẹt trẻ
vị thành niên. Một quang cảnh làm tôi rùng mình: Các anh hùng mặc
áo mưa choàng kín người và, với một cảnh tắm máu rất tàn bạo, có
thể cho là anh dũng đã được đạo diễn truyện phim cho chiếu chậm
lại... Họ giết chết cà hàng chục người bằng súng liên thanh. Tôi
thoáng nghĩ không biết Biden, Harris có coi phim này không. Nếu
có, chắc chắn quang cảnh phim trường này cũng không ngăn cản được
họ....
Người
có niềm tin tôn giáo, có một đời sống nội tâm dồi dào một khi đã
bị lôi cuốn, liên hệ thấm nhuần thâm sâu vào những phạm vi như âm
nhạc, nghệ thuật, văn chương hay kiến trúc cả hàng ngàn năm là vì
họ cảm nghiệm thấy những thứ đó đã trở thành những khuôn mẫu đóng
khung, nằm sâu trong tâm khảm, linh hồn họ. Rồi nó biến đổi thành
tính tình. Căn nguyên gốc rễ bạo động trong văn hóa của chúng ta
thì phức tạp rất nhiều hơn những loại âm nhạc như rock, trữ tình
hay những cảnh bạo động trên TV hoặc phim ảnh ấy. Cảnh bắn giết ở
trường trung học Stoneman Douglas rõ ràng là có âm mưu cả sau khi
phim The Matrix xuất hiện. Nhưng cứ suy nghĩ bình thường thì ai
cũng thấy bạo động do âm nhạc, video game, phim ảnh, TV... phải
dẫn đưa đến một nơi nào đó... Và, nó đi thẳng vào nằm trong tâm
hồn những đứa trẻ rồi sinh hoa kết trái tùy theo cách mà chúng ta
không thể tưởng tượng được... cho đến khi những quang cảnh ấy xảy
ra như ở Parland.
Một quan sát nữa. Chê trách những hoạt
cảnh trình diễn nhạc rock bạo động giống như của Marilyn Manson
thì quá dễ. Có khi lại cho là đúng. Nhưng vấn đề bạo động không ở
yên tại đó như trong âm nhạc hay những phim ảnh đầy cảnh sát nhân
đẫm máu. Thực tế là ở ngay trong chính chúng ta. Và nó không thể
điều chỉnh bằng máy như máy điện tử được. Trong 4 thập niên qua
chúng ta đã tạo ra một nền văn hóa cổ võ bạo động với hàng chục
cách thức khác nhau, bảy ngày một tuần. Đó là một phần của xã hội
có tính lây lan. Khi chúng ta xây dựng, cổ động và tuyên truyền
tính vị kỷ. Khi tiền bạc trở thành một giá trị phổ quát thì tại
sao chúng ta lại có thể ngỡ ngàng, té ngửa khi mà suy nghĩ của
cộng đồng chúng ta bị soi mòn lạc lối? Khi chúng ta tung hô, cổ
động dùng vũ khí thì tại sao chúng ta lại bị “sốc” khi giới trẻ,
con em chúng ta dùng súng? Khi chúng ta kết án kẻ giết người bằng
hình phạt tử hình, chúng ta lại chính thức đóng dấu chấp nhận bạo
động như một hình thức trả thù. Khi nơi nguy hiểm nhất của đất
nước là bụng một bà mẹ, một đứa trẻ chưa được sinh ra, chưa được
có tiếng khóc chào đời thì đã bị chặt đầu khi phá thai, ngay cả
trong khi sinh đẻ.... Ngôn ngữ thế tục của họ về hành động này là
“Sự sống chẳng là gì cả. Sự sống con người không phải là thánh
thiêng”. Nhưng thực tế cho thấy có những hành động “giết người”
nhưng không còn được gọi là “giết”. Những loại giết người này đã
được luật pháp bảo vệ và tôn vinh thành một loại “quyền”. Khi
chúng ta sống trong những cảnh ngược đời phi lý như vậy, tại sao
chúng ta lại ngỡ ngàng trước những hậu quả của nó? Cảnh giết hàng
chục người như ở Parland sẽ ghi dấu nơi cộng đồng của chúng ta
rất nhiều năm về sau. Nó là vết thương rỉ máu khó lành của cả đất
nước. Chắc chắn nó không phải là lần cuối. Chúng ta đang sống
trong một thế kỷ bạo động nhất trong lịch sử.
Chẳng có gì có thể biến chúng ta trở
thành miễn nhiễm khỏi cảnh bạo động ấy, trừ khi chúng ta biết
quan niệm, công nhận hay thề hứa coi mạng sống con người là thánh
thiêng từ lúc còn trong bụng mẹ cho đến khi lìa đời chết một cách
tự nhiên. Cuộc sống dân sự và cộng đồng mà chúng ta tạo dựng và
đang sống thì quá dòn mỏng. Chúng ta đang làm mất nó. Tại sao cái
văn hóa của chúng ta lại khuyến khích bạo động? Và nó khuyến
khích bạo động như thế nào nhỉ?
Đừng ngừng lại với những dấu hiệu bề
ngoài, những hiện tượng trước mắt. Hãy nhìn và suy nghĩ thật kỹ
và sâu xa hơn... Những gia đình ở Parland và khắp đất nước Hoa Kỳ
họ cần và xứng đáng được hưởng ít nhất là những tâm tư, cung cách
và hành động đó.
Mạng sống con người phải được coi là
thánh thiêng từ trong bụng mẹ cho đến khi chết một cách tự nhiên.
Fleming Island, Florida
Feb. 5, 2021
NTC
https://youtu.be/tMTM4JzEONY
“TÔI TIN, CHÚNG TÔI TIN”
–
MẠNG SỐNG CON NGƯỜI LÀ THÁNH THIÊNG
Bác Sĩ Nguyễn Tiến Cảnh, MD.
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
THIÊN SỨ MICAE – BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by Peter Tran chuyển
Đăng ngày Thứ Năm, February 25, 2021
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang