Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Tùy
Bút
Chủ đề:
Lính Nhảy Dù
Tác giả:
Chi Lăng
[*]
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Tiếng ồn ào và la hét của đám trẻ cùng xóm,
đã đánh thức Long dậy, tối qua bị thức khá khuya vì ngồi tán dóc
với đám bạn cùng xóm, cả bọn 6 đứa, nhậu chung hết 1 chai bia 33,
phì phà hết 1 điếu thuốc lá Capstan. Long trở mình lăn qua lăn
lại, cố gắng nằm nướng thêm tí nữa, người mệt đừ như có ai dộng
vào người Long, đầu nhức giống búa bổ, hình như có hằng trăm hằng
ngàn con kiến đang bu và cắn khắp đầu Long vậy.
Long ơi, mầy dậy chưa vậy? Lại giọng
thằng Mừng, Long nằm im giả vờ ngủ say. Dậy đi coi biểu diẫn Nhảy
Dù ở ngoài sông Hương.
Đúng đài rồi, Long lật đật: Mừng ơi,
mầy chờ tao với. Dịp may vừa đến Long không thể bỏ qua được, lâu
lắm rồi Long mới có cơ hội đi xem các “Thiên Thần Mũ Đỏ” nhảy dù
biểu diễn từ trên Trời cao xuống, oai lắm oai thật là oai vậy đó
Long nói vọng ra: Mừng ơi, chờ tao chút, à mà mày nghĩ là mình
nên rủ tụi con Oanh, con Tuyết, con Loan đi theo không? Tao nghĩ
có tụi nó đi chắc xôm tụ hơn, ướt át hơn.
Rủ thêm thằng Hoàng khều, thằng Tí mập,
thằng Nhơn rỗ, thằng Sáu còm, rồi cả bọn chở nhau trên 6 chiếc xe
đạp cũ kỹ, ọp ẹp có cõng thêm 3 người đẹp nhắm hướng Phú Văn Lâu
trực chỉ.
Nghe
đâu còn hai tiếng nữa chương trình mới bắt đầu, mà người đứng
người ngồi chờ xem đông ngẹt cả ra đường lộ.
Tiếng Long liến thoắng hãnh diện: Có
Anh Khối cũng nhảy nữa đó (Khối hồi trước làm lơ xe đò cho nhà
Long). Ừ Anh Khối giỏi thiệt đó, bây giờ tụi mầy nhìn Ảnh không
ra đâu, nghe đâu Ảnh, nhờ ăn cơm lính Nhảy Dù nên to con và cao
lớn lắm.
Thằng
Tí mập chen vô: Ôi Trời ơi! Anh còn trắng ra và đẹp trai nữa đó,
thiệt là cơm nhảy dù ngon quá chúng mầy hí, lớn lên tao xin gia
nhập Sư đoàn Nhảy dù, Hoàng khều thêm, tao cũng vậy và cả bọn cứ
nhao nhao lên.
Tiếng con Oanh la lớn: ê tụi mầy, tao
nghe tiếng gì ù ù như tiếng máy bay đó. Một bầu không khí căng
thẳng và yên lặng bao trùm, hết cả vùng. Một trái khói màu vàng
được tung ra, gió thổi tạt nhè nhẹ về hướng Nam.
Trên bầu Trời cao và trong xanh, từng
đoàn phi cơ xuất hiện, đó, đó tao thấy rồi, tụi mầy thấy chưa?
Thằng Nhơn rỗ la hoảng, cả bọn xúm lại, đâu? đâu? sao tụi tao
chưa thấy gì cả. Từ trên cao tít cao, những đốm đen nhỏ xíu bắt
đầu xuất hiện, cả bọn hồi hộp chờ đợi. À thì ra họ cho mấy người
nhảy dù điều khiển trước, nào dù màu xanh, màu vàng, màu đỏ để
biểu diễn mà, sau đó rồi từng chiếc dù màu xám xanh lần lượt tung
ra từ những chiếc máy bay khổng lồ mà ít đứa biết là máy bay gì.
Các cánh dù tỏa những làn khói màu vàng và màu đỏ, vẽ thành hình
của lá cờ Việt Nam, bay phấp phới ngạo nghễ trên Trời cao.
Từng chiếc, rồi từng chiếc, các máy bay
thi nhau nhả ra trên bầu Trời xanh biếc trông xa như hình các cây
nấm mọc chi chít. Trong phút chốc các Thiên Thần rồi cũng đáp
xuống đất, có người thì đứng chững chạc trên đôi chân của mình,
nhưng cũng lắm kẻ lăn cù ra kìa.
Chiều đến anh Khối ra nhà Long thăm ông
cụ Long, trông anh chững chạc, rắn chắc, đen đủi hơn nhiều không
trắng trẻo như Tí mập đoán mò, nói bừa nhưng rất oai phong và
hiên ngang trong bộ đồ rằn ri với chiếc mũ đỏ oai hùng đội trên
đầu.
Long mượn
anh Khối cái mũ đỏ (cái mũ đỏ màu đỏ thắm đã được anh Khối cẩn
thận tẩm bia 33 cứng ngắt, rớt xuống đụng chân chắc phải vào nhà
thương và đội nghiêng nghiêng trên đầu mình, xong Long chạy khắp
xóm để khoe cái mũ đỏ tỏ ra mình có quan hệ mật thiết với binh
chủng Dù.
Hơn
một giờ sau Long trở về nhà để còn kịp nghe anh Khối thao thao
bất tuyệt về thành tích chiến đấu của anh trong binh chủng Nhảy
Dù (mặc dầu anh gia nhập Binh Chủng này mới hơn một tháng). Nào
là anh từng giết hằng trăm tên Việt Cộng, nào là từ trên máy anh
đã xạ kích xuống, nào anh đã xạ kích lúc đứng cửa máy bay chờ giờ
nhảy, nào là anh cũng xạ kích lúc đang lơ lửng trên không, nào là
anh đã đi khắp 4 vùng chiến thuật, nào là, nào là... tụi nhỏ suýt
soa, ngẩn người nghe say đắm và thán phục.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, 5 năm
sau, tụi nhỏ giờ này đã 18, 19 tuổi rồi, có đứa có mảnh bằng
trung học trong tay, có đứa may mắn hơn có được cái Tú tài 1, có
đứa xui xẻo chẳng được gì đúng là “học tài thi phận”, nhưng không
nghe đứa nào còn say mê hay nhắc nhở đến binh chủng Nhảy Dù nữa.
Nghe theo tiếng gọi của non sông, cả
bọn rủ nhau nhập ngũ. Long tình nguyện vào võ khoa Thủ Đức, sau
thời gian chấm dứt giai đoạn 1, được gắn alpha trên cầu vai, anh
được Quân Chủng Không Quân vào tuyển mộ tại Quân Trường để đi học
làm hoa tiêu trực thăng (thời gian này Mỹ giao cho Việt Nam rất
nhiều máy bay trực thăng, nhưng thiếu phi công trầm trọng). Nhưng
Long từ chối, Anh đã quyết chọn binh chủng Nhảy Dù làm đường binh
nghiệp tiến thân. Mỗi tuần, khi về phép anh thích đi la cà mấy
tiệm bán quần áo lính ở Sài Gòn, để ngắm nhìn, lựa chọn cho mình
bộ đồ Dù và cái nón Đỏ vừa ý nhất.
Long
thích nhất là bộ quần áo màu huyết dụ, cái mũ đỏ hiệu của Pháp
với cái bằng dù cánh màu vàng có mấy vòng tròn bên dưới cánh dù.
Coi lại thì giá tiền hơi mắc, cái này chắc phải đợi thêm thời
gian nữa mới để dành tiền đủ để mua.
Nhiều đêm Long nằm ngủ mơ thấy mình oai
nghiêm trong bộ đồng phục màu huyết dụ, trên đầu cái nón đỏ đội
nghiêng nghiêng (tẩm bia 33 cứng ngắt), ngực sáng chói với bằng
dù có mấy vòng tròn, từ trên trời cao Long nhảy xuống sông Hương
có dòng nước xanh lơ, lững lờ chảy, dưới đất có những cô gái xứ
Huế tha thướt xinh đẹp ngây ngất ngắm từng người hùng trong đó
thế nào cũng có em Hương của Long, nhưng trong giấc mơ Long cũng
giật mình chợt nhớ ra là mình chưa được đào tạo để lấy bằng Dù,
biết làm sao mà xuống đất được đây. Không biết rồi đây học lấy
bằng Dù có khó không nữa, giá mà giờ này có Anh Khối ở đây thì đỡ
cho Long biết mấy tha hồ mà học tha hồ mà hỏi.
Thằng Mừng đi Đồng Đế ở Nha Trang ra
Tiểu Khu Gia Định, vai đeo chữ V, coi cũng oai ra phết lắm chứ,
thằng Nhơn thì đi Thủy Quân Lục Chiến, coi rất ngầu với chiếc nón
mầu xanh, thằng Tí thì đi Thủ Đức sau Long 1 khóa.
Long hỏi nó: Ê Tí, mầy chọn đi binh
chủng nào, nó nhăn mặt mắc cỡ: Ờ tao chọn Sư Đoàn 1 cho gần nhà,
ba tao muốn vậy, ông sợ đi Nhảy Dù dễ lên bàn thờ quá.
Nhát gan quá, hèn gì con Thủy mầy bỏ đi
lấy chồng, cho nên mày thất tình não ruột,
Nếu biết rằng em đã có Chồng
Anh về lấy
Vợ, thế là xong
Vợ anh không đẹp bằng Em
lắm
Nhưng cũng “xêm xêm” Thẩm Thúy Hằng.
Long vừa ngâm thơ, vừa cười hô hố, vừa
nói: mầy cứ ra đó trước đi, sau này khi tao lên làm tư lệnh Quân
đoàn 1 tao sẽ nâng đỡ mầy, cho mầy lên lon (làm như lon bia không
bằng) bạn bè mà tao không quên mày đâu.
Long tiếp: Nhớ ghé nhà thăm ông cụ tao
giùm tao, có lẽ tao sẽ bận hành quân liên miên đó. Tí đứng chụm
hai chân lại cái rụp, trong thế nghiêm vừa chào vừa nói: Vâng,
nghe Tư Lệnh.
Xong cả hai thằng ôm nhau cười ngã nghiêng, rất hồn nhiên.
Còn ba tuần nữa thì đến ngày ra trường,
Thiếu tá Phạm Ngọc Lân và ba bốn thiếu úy, bốn năm ông thượng sĩ,
lái những chiếc xe díp có gắn huy hiệu Nhảy Dù đến Trường để
tuyển mộ tân sinh viên sĩ quan cho Binh chủng Nhảy Dù. Trông oai
hùng quá, tụi Long hồi hộp quá trống ngực đánh liên hồi.
Thiếu tá Lân lôi trong cặp ra một tập
hồ sơ và bắt đầu xướng danh.
Long thấy quá hồi hộp, ông thiếu tá sao
đẹp trai quá, giọng ông thiếu tá sao rang rảng thế chứ! Nghe chắc
nịch và oai nghiêm quá. Ông đọc hơn hai chục tên rồi ông ngừng
lại, làm cho Long cũng như ngừng thở. Long cố đứng nhón trên hai
đầu ngón chân và hai tay cố khuỳnh ra, mong sao cho mình được cao
lên vài ba tấc được to ra thêm chút xíu.
Long hồi hộp chờ đợi giây phút này cả
năm sáu năm nay rồi, kỳ này mà hụt thì chết, lại còn không biết
nói năng ra làm sao với nàng Hương đây, lỡ khoe ầm lên rồi, đã lỡ
hứa hẹn sẽ trở về cưới nàng làm vợ trong bộ quần áo của “Thiên
Thần Mũ Đỏ”. Phần nàng dầu nhiều cám dỗ đến nhưng cũng chấp nhận
chờ chàng vì lời thề trăng hẹn biển năm nào.
Nhớ ngày nào mới làm quen Hương, Long
đã chép nguyên văn bài thơ “sến” của anh chàng thi sĩ nào mà Long
không nhớ tên, để tặng nàng, thơ rằng:
Đêm không trăng làm bầu trời đen tối
Sông không đò làm lỡ chuyến sang ngang
Lòng không Yêu là một cánh đồng hoang
Yêu không tỏ là muôn vàn đau khổ.
Nàng nhận được thư, ngẩn ngơ mất cả
tuần, đêm đêm cứ ôm khư khư bài thơ, để nghỉ tới “hoàng tử gấu”
hay “hoàng tử lưng gù” trong các truyện Thần Tiên.
Trở lại với đoàn tuyển mộ, sau gần nửa
giờ giải lao, ban tuyển mộ đã trở lại làm việc, lại ngồi xuống,
lại lôi giấy tờ ra.
Gớm, sao mà “rùa” quá vậy, hồi hộp,
Long nuốt nước miếng nghe ừng ực, sao lâu quá chưa thấy tên mình,
nhón chân và khuỳnh tay đã mỏi, Long bỏ vội tay xuống, vừa lúc đó
ông thiếu tá tằng hắng giọng và kêu lớn tên Long.
Long vội vàng la lớn: có mặt, và bước
nhanh ra ngoài, quên cả nhón chân và khuỳnh tay (cho được to con
thêm 1 chút).
Một ông thượng sĩ, bước
tới, nắn tay chân Long, bảo Long đứng lên ngồi xuống như lựa gà
lựa vịt để mua không bằng. Ông thiếu tá thì ngồi yên nheo nheo
con mắt, gật gật cái đầu. Cuộc tuyển lựa kéo dài thêm một tiếng
nữa rồi chấm dứt, ra về tất cả bốn mươi mốt tân sinh viên sĩ quan
được chọn về Binh Chủng Nhảy Dù.
Long thở ra thoải mái, vậy là xong.
Rồi thì ngày ra trường cũng phải đến,
sau chín tháng với mấy ngày lẻ, Long lễ mễ túi xách, ba–lô rời
Quân Trường đi nghỉ phép mãn khóa.
Sau hơn tuần lễ nghỉ phép đã đời, dĩ
nhiên là Long chơi luôn bộ đồ huyết dụ, với cái nón đỏ, đỏ tươi
dắt một bên vai kể cả lúc ăn lúc ngủ.
Long lấy vé máy bay quân sự, để bay về
Sài Gòn trình diện Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù. Vừa xuống phi
trường, Long hỏi đường về Trung Tâm Huấn Luyện Nhảy Dù, may quá
Long được Trung úy Hoàng Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù (đi cùng chuyến máy)
cho quá giang xe Jeep, về Trung Tâm Huấn Luyện.
Ở đây người ta cho Long về nhà nghỉ,
sáng mai tới sớm để thi. Long thắc mắc, lại thi nữa, thi cái gì
đây chớ.
Đồng
hồ báo 5 giờ sáng, Long vội nhỏm dậy, vệ sinh cá nhân và lên
đường.
Thấy
mọi người đã tụ lại tập họp Long cũng vội vàng chạy vào hàng.
Trung sĩ nhất Ngọ, người huấn luyện viên cất cao giọng để điểm
danh, và sau đó Trung sĩ nhất Ngọ nói về kỹ luật ở bãi tập, nói
về chương trình tập dợt gồm có 3 tuần lễ: Tuần 1 tập dưới đất,
Tuần 2 tập lưng chừng và Tuần 3 tập trên không. Tất cả la lớn:
Nhận rõ.
Nhìn
quanh Long thấy rất đông, nhưng không nhớ là bao nhiêu người, sĩ
Quan có, hạ sĩ Quan có và có cả anh em binh sĩ nữa, Long thấy một
số sĩ quan mới ra trường, vai mang “quai chảo” giống Long, chàng
nhìn quanh nhưng chưa nhận ra ai quen cả.
Sau đó Trung sĩ nhất Ngọ sắp thành 10
hàng và chia ra mỗi hàng là mười lăm người, đứng đầu mỗi hàng có
vài ba ông tân sĩ quan. Long lại được đứng đầu hàng số 3. Và số
của Long là 1/3 làm trưởng toán.
Sắp hàng và chia toán xong, bây giờ
Trung sĩ nhất Ngọ mới nói về “Cuộc Thi nhập môn”. Chạy bộ. Tất cả
theo Trung sĩ nhất Ngọ nhắm hướng phi trường trực chỉ.
Tới nơi Trung sĩ nhất Ngọ nói: Đây là
cuộc thi sức khỏe đầu tiên, các bạn (xin lỗi các vị sĩ quan cho
tôi được gọi chung là các bạn, được không ạ?) bây giờ mình bắt
đầu chạy vòng quanh sân bay, bạn nào chạy chậm hay bỏ cuộc, sẽ bị
đánh rớt. Chúng ta bắt đầu chạy, Trung sĩ nhất Ngọ dẫn đầu, vừa
chạy vừa hô to: Nhảy Dù, diệt thù, Sát. Xong ông bắt tụi Long hô
theo Sát thiệt lớn, rồi: Nhảy Dù, chỉ thích chạy bộ không thích
đi xe (xe đâu mà đi chứ). Cả đoàn hô theo:
Chỉ thích chạy bộ không thích đi xe.
Chạy lẹ la lớn lên. Chạy mấy vòng Long không nhớ, hình như là 8
vòng tất cả nhưng Long đoán biết là khoảng chừng 8 cây số.
Đoàn người mệt lả, rã rời, vừa chạy vừa
đi kéo cái đuôi người dài thườn thượt. Chuẩn úy Thanh vừa chạy
vừa bám vào Long than: Tao mệt quá rồi, chắc tao bỏ cuộc. Long
khuyến khích bạn: mầy ráng lên chỉ còn chút xíu nữa là tới rồi.
Trung sĩ nhất Ngọ ra hiệu tất cả kéo về
Trung Tâm Huấn Luyện.
Ông chờ Long đi ngang gần ông, ông lên
tiếng: Chuẩn úy, Long dừng lại ngay chỗ ổng, ổng nói ngày mai
Chuẩn úy nhớ đi mua bộ đồ bằng vải ka–ki thường để đi huấn luyện
nghe, mà Chuẩn úy học lấy bằng Dù ở đâu vậy? Chuẩn úy đã biết
nhảy giỏi, và có cả bằng Dù của Huấn Luyện viên nữa? Ngày mai
Chuẩn úy nên bỏ bộ đồ này ở nhà đi, mặc bộ đồ vải thường mà đi
học nha. Long mắc cỡ nên ầm ừ cho qua chuyện.
Về tới Sư Đoàn, Trung sĩ nhất Ngọ tuyên
bố: Có vài người hơi yếu nhưng vì sự cố gắng của anh em theo tinh
thần Nhảy Dù nên tôi không đánh rớt ai cả. Tất cả vỗ tay ầm lên,
hoan hô Trung sĩ nhất Ngọ, kỳ này cho ông lên thượng sĩ luôn, cả
bọn cười ầm lên.
Sau đó tất cả chọn cặp, và bắt đầu cuộc
chạy đua 10 thước có cõng người bạn mình trên vai, để sau này lúc
ra trận có dịp sẽ cõng bạn mình nếu họ bị thương, Long chọn Thanh
vừa nhỏ con vừa không được cao.
Rồi những ngày kế tiếp Long và cả toán
học bò, học chạy, học lăn lộn dưới đất học té xuống đất, học cách
chống dù lôi, qua tuần lễ thứ 2 thì học nhảy từ trên máy bay (đã
bị hư người ta cho khóa sinh thực tập) học đi giây tử thần, học
té từ trên cao xuống đống cát và tập nhảy chuồng cu tuần lễ thứ 3
thì thực tập trên máy bay thiệt.
Long còn nhớ hôm đó 4 giờ sáng là tất
cả đã phải có mặt, được phát dù, mặc dù và kiểm soát cho nhau cẩn
thận. Gần 9 giờ sáng thì chiếc phi cơ C47 xuất hiện, tất cả lặng
lẽ sắp hàng 1 lên máy bay, Trung sĩ nhất Ngọ bắt cao giọng bài
“đường trường xa” và đánh nhịp, tất cả cất cao giọng hát to và
nhịp nhàng coi rất oai hùng, nhưng khi máy bay bắt đầu rời phi
đạo thì không ai bảo ai, không khí thật nặng nề tất cả đều giữ im
lặng mặt mũi rất thành khẩn và nghiêm trang, Long nghe có tiếng
thì thầm lâm râm cầu kinh nguyện Chúa và Phật, có kẻ còn kêu tên
vợ con, cha mẹ nữa.
Bãi nhảy Ấp Đồn hiện ra dưới ánh nắng
ban mai rực rỡ và huy hoàng, thần kinh căng thẳng, không khí im
lặng bao trùm, Long được Trung sĩ nhất Ngọ lôi ra đứng ngay cửa,
ông thắt một sợi giây nối liền ngang bụng ông ta rồi cột vào lòng
phi cơ. Tiếng động cơ gào thét ầm ĩ, tiếng gió thổi lồng lộng từ
cái cửa mở toang ra, thổi vào phành phạch làm đầu tóc ổng rối
tung lên. Mình nhìn ngang hông máy bay thấy 2 bóng đèn 1 xanh 1
đỏ, Long thấy hơi hoảng, nhưng tự ái tư cách và danh dự của 1 sĩ
quan Long đành phải bấm bụng làm ra vẻ ta đây, nhưng trong bụng
đã thầm cầu cứu với Thượng Đế xin giúp đỡ ban ơn lành và xin Chúa
biệt phái Thiên Thần tới giúp đỡ.
Dưới đất người ta đốt 1 trái khói màu
vàng, theo hướng gió thổi ngược về phía trường tiểu học gần đó.
Dưới đất xe cộ, nhà cửa đều nhỏ như kiến, đang mải mê suy nghĩ,
vừa thoáng nghe tiếng “go” của Trung sĩ nhất Ngọ thì như có ai
nhấc bổng Long và ném ra ngoài cửa máy bay, Long hơi hoảng quên
cả những con số mà huấn luyện viên đã dạy đếm lúc huấn luyện, cái
dù giật mạnh, tung Long lên cao, và từ từ hạ xuống. Long thấy mặt
đất vù vù dâng cao lên dần như dòng nước lụt. Canh theo hướng
trái khói toả Long chụm chân lấy thế đáp xuống đất, nhưng chân
vừa chấm đất Long đã ngã chổng cẳng, phải bò dậy vội vàng vừa
chạy nửa vòng tròn để tránh bị tình trạng dù lôi.
Rồi ngày qua ngày, Long đã đủ 6 lần
nhảy để được cấp bằng, cái bằng có cánh dù màu trắng, không đẹp
như cánh dù màu vàng, hay cánh dù có ngôi sao, nhưng đây là cánh
dù thật sự của Long đã khổ công luyện tập hơn 3 tuần lễ. Long đã
biết thế nào là “lễ độ” không dám huyênh hoang như anh Khối của
Long ngày nào, súng phải cột chặt vào người, không tác xạ bừa bãi
như “cậu Khối”. Long lại được cấp sự vụ lệnh về trình diện Tiểu
Đoàn 9 Nhảy Dù, ngay trong khuôn viên Sư Đoàn Nhảy Dù.
Long nhớ một vài câu thơ tả cảnh ra
trình diện đơn vị mà Long quên tên tác giả:
Năm xưa mẹ vá cho con áo,
Dành dụm đưa
con tới học đường,
Ngày nay vá lại non
sông rách,
Mẹ lại đưa con ra Chiến
Trường.
Lòng của Long nao nao hãnh diện như
“Kinh Kha” ngày xưa sang sông “Dịch”.
Long và bảy tân sĩ quan cùng khóa được
gặp Thượng sĩ nhất Cần, Chỉ Huy hậu cứ Tiểu Đoàn. Ba ngày sau đó
Long được đưa ra trình diện Tiểu Đoàn Trưởng và tăng cường hành
quân cho Tiểu Đoàn đang hành quân ở Huế.
Ở đây Long gặp và trình diện Thiếu tá
Nguyễn Thế Nhã, Tiểu Đoàn Trưởng; Thiếu tá Nguyễn Đình Bảo, Tiểu
Đoàn Phó; Đại úy Nguyễn Văn Đỉnh, sĩ quan Ban 3; Trung úy Phan
Nhật Nam, Đại đội 90; Đại úy Lê Văn Mễ, Đại đội 91; Trung úy
Nguyễn Văn Thành, Đại đội 92; Trung úy Vũ Quang Khuyến, Đại đội
93; và Đại úy Võ Văn Thừa, Đại đội 94.
Ông nào coi cũng ngầu cả, Long lại càng
thấy mình bé nhỏ lại.
Tối hôm đó Long được đưa về Đại đội 94
dưới sự chỉ huy của Đại úy Võ Văn Thừa. Anh về Trung đội 1, Đại
úy Thừa nói và ổng tiếp đêm nay đại đội mình sẽ đóng quân ở tại
Sân vận động Tự Do (của Thành Phố Huế). Đại úy Thừa người miền
Nam nhưng ăn nói nhỏ nhẹ, nói ít nhậu nhiều, nói nhỏ nhẹ nhưng
rất có uy, tại đây Long gặp Trung úy Nguyễn Đức Tâm, Trung úy Lê
Mạnh Đường, Thượng sĩ Thạch Sanh người Việt gốc Miên làm Trung
Đội Phó, Hạ sĩ Khinh, Hạ sĩ Chi, ông người nẫu, Binh nhì Thính,
Binh nhất Sa, Binh nhì Hoàng, Hạ sĩ Khê và âm thoại viên Binh
nhất Kiệt... và còn nhiều nữa Long không nhớ hết, tất cả đều dễ
thương, dễ mến.
Long được chỉ định theo học nghề (làm
Trung Đội Trưởng) với Thiếu úy Phương.
Long được Thiếu úy Phương đem ra trình
làng, cả trung đội 17 người im phăng phắc nghe anh lính sữa tâm
sự, xong rồi Thiếu úy Phương cho lệnh tan hàng kiếm chỗ ngủ qua
đêm, sau khi dặn dò những điều cần phải làm và đặt các toán canh
gác, toán tiền đồn. Thượng sĩ Thạch Sanh tặng Long lá bùa hộ
mạng, Hạ sĩ Chi đem tặng Long một cây tre để chống khi đi rừng.
Rồi ngày qua ngày, Long bắt đầu chỉ huy Trung đội, rồi Đại đội,
qua các “triều đại” của Nguyễn Thế Nhã, Phạm Hi Mai, Trần Ngọc
Trí, Trần Hữu Phú, Nguyễn Văn Nhỏ và Lê Mạnh Đường, làm quen đời
lính với những trận chiến kinh hồn vào sinh ra tử, với những trận
pháo như mưa trút, với những địa danh lừng lẫy, tập quen với
“Sinh Bắc Tử Nam” rồi “Hàng Sống Chống Chết” “Xung Phong” “Diệt
Thù Sát”.
Ba
tháng sau bọn Việt Cộng xé rào, Tết Mậu Thân, đã đồng loạt tấn
công trên toàn lãnh thổ. Vào thời điểm này, chiến tranh leo thang
khắp nơi, cường độ gia tăng, cuộc chiến ngày càng gay cấn, khốc
liệt.
Thời
gian đã “trui luyện” anh lính sữa ngày nào, giờ đã trở thành một
chiến sĩ dũng cảm của Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù thuộc Sư Đoàn Nhảy Dù
tung hoành trên các chiến trường khắp các nẻo đường đất nước, xâm
nhập và đánh phá hậu cần, các kho vũ khí, tiếp liệu được Việt
Cộng chôn dấu ở các Quốc Gia láng giềng như Lào (Hạ Lào) và Cam
bốt.
Vài vị sĩ
quan đàn anh đã hy sinh cho Tổ Quốc, trong số đó có bạn bè cùng
khóa và anh em trong Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù của Long. Tất cả đã ra
đi còn để lại bao thương nhớ trong lòng mọi người. Long còn nhớ
Minh và Trứ Đại đội 91, Minh ốm và Minh đầu bạc (gọi đầu bạc vì
đầu anh bạc phơ như ông cụ 90 tuổi) Đại đội 92, Tài (Miên lai)
Thanh (lùn) Đại đội 93 Văn và Long về Đại đội 94. Cuối cùng còn
lại Trứ (Nguyễn Hoàng Trứ) và Long cùng các bạn như Nguyễn Ngọc
Trọng, Lê Đình Ruân, Đinh Văn Tường, Phạm Bá Hồi, Nguyễn Hữu
Thăng, Nguyễn Thành Út, Bùi Quang Thống, Lý Khôn Sơn, Vũ Long Sơn
Hải, Nguyễn Tấn Vinh, Nguyễn Thành Thiện, Lê Hoàng Kiệt, Chu Y
Quý, Nguyễn Văn Bình, Mạc Bìa, Lê Tấn Khinh Trần Dần, Lê Bê và
Trần văn Phước.
Dòng Hương Giang vẫn cứ mầu xanh lơ
muôn thuở và lặng lờ trôi, mặc cho con Tạo xoay vần nhưng trong
sự hững hờ của bên ngoài, chứa đựng niềm thương nhớ khôn nguôi
(giống tâm tư của người dân Huế) những bóng dáng quen thân của
các “Thiên Thần Mũ Đỏ” năm nào. Như hình bóng của “Hòn
Vọng Phu” ngóng trông chồng về giải cứu Quê Hương.
Viết xong ngày 15 tháng 12 năm
2012 tại Thành Phố Houston, Tiểu Bang Texas.
Kính tặng: Quý
Niên Trưởng, Quý khóa đàn anh,
Quý Sĩ quan Đồng khóa,
Quý
Sĩ quan, Hạ sĩ quan, Binh sĩ và các Thương Bệnh Binh Thuộc Tiểu
Đoàn 9 Nhảy Dù cùng tất cả Quý Anh Em cùng say mê và thương yêu
Binh Chủng Nhảy Dù.
Đã đồng đóng góp mồ hôi và xương máu
viết nên những trang sử oai hùng cho Sư Đoàn Nhảy Dù, cho Quân
Lực Việt Nam Cộng Hòa, để lại những tấm gương anh dũng cho hậu
thế.
Chi Lăng
Tác giả chú thích:
[*]
Chi Lăng là danh
hiệu truyền tin của Mũ Đỏ Đại úy Trần Ngọc Chỉ, nguyên trưởng ban
ba Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù QLVNCH.
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
THIÊN SỨ MICAE – BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by MĐ Bùi Quang Thống chuyển
Đăng ngày Chúa Nhật, March 19,
2023
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang