Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Bút
Ký
Chủ đề:
Nghề Tiếp Viên Hàng Không Dân sự
VNCH
Tác giả:
Minh Thảo Elizabeth Hoàng
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Lời Tác giả: Thấy tin tức mấy cô Tiếp Viên Hàng
Không của Việt Nam bây giờ đi bay mà mang hàng quốc cấm coi như đời
tàn. Nhất là thời buổi văn minh hiện nay đồ đạc đều qua máy kiểm
soát họ thấy tất cả mọi thứ rất rõ.
Ngoài ra tất cả các phi
trường luôn luôn nhắc nhở hành khách không nên giữ đồ hay mang đồ
giùm cho bất cứ người nào mình không quen biết.
Mấy cô Tiếp Viên này đủ thông minh
để hiểu.
Cho nên tôi ngẫu hứng viết về Air Việt Nam trước năm
1975 để nhiều người hiểu thêm về công việc của các Tiếp Viên Hàng
Không Air Việt Nam [Cộng Hòa] trước kia mà tôi đã từng làm và trong
thời gian tôi làm chưa từng thấy Tiếp viên Hàng Không của Air Việt
Nam mang đồ quốc cấm. Trân trọng.
–Minh Thảo Elizabeth Hoàng.
Khi
còn nhỏ, mỗi lần tôi theo gia đình ra phi trường đón người nhà. Tôi
thích ngắm nhìn các nữ Tiếp Viên hàng không của Air Việt Nam mặc
đồng phục với chiếc áo dài màu xanh da trời, đầu đội mũ thêu con
rồng, tay đeo bao tay trắng trông đẹp và dễ thương làm sao.
Các cô khi thì đi riêng, khi thì đi từng
nhóm với phi hành đoàn.
Tôi ước ao không biết bao giờ tôi cũng
được đi bay như họ để được đặt chân tới những nước văn minh trên thế
giới để được tận mắt ngắm nhìn những thành phố đồ sộ với những công
trình kiến trúc độc đáo, những chiếc cầu vắt chéo chạy ngang dọc hay
thăm viếng những di tích lịch sử tôi từng đọc trong sách vở.
Tuy máy bay Air Việt Nam không đi những
nước Âu Châu, nhưng mỗi khi đi vacation tiếp viên phi hành đoàn hay
đi ngoại quốc vì vé máy bay được giảm giá tới 90% cho các nhân viên
phi hành đoàn theo luật lệ hàng không.
Một hôm chị bạn thân của tôi học Đại học
Luật khoa trước tôi đang làm việc cho văn phòng hành chánh của Air
Việt Nam cho tôi biết Air Việt Nam đang tuyển lựa Tiếp Viên Hàng
Không. Chị thúc dục “Thảo ghi tên đi thi đi, người như bạn nên làm
nghề này”.
Tôi
liền ghi tên dự thi. Điều kiện ưu tiên là phải đẹp, cao từ 1 mét 55
trở lên, nói được hai thứ tiếng Anh và Pháp. Trình độ học thức Tú
Tài trở lên.
Trước tiên tôi phải gặp một vị của Air Việt Nam phỏng vấn. Khi được
vị này chấp nhận thì tôi mới chính thức qua 8 vị giám khảo khác gồm
cả nam lẫn nữ phỏng vấn. Các vị này thay phiên mỗi người đặt một câu
hỏi để dò xét sự hiểu biết của tôi.
Thấm thoắt hôm nay đã đến ngày phỏng vấn.
Tôi đứng trước tủ ao lưỡng lự không biết chọn chiếc áo nào mặc cho
hợp với thời tiết và nước da của tôi.
Ướm thử từng cái áo trên người cuối cùng
tôi chọn chiếc áo dài màu vàng anh, quàng chiếc khăn voan trắng ngà
quanh cổ. Tôi trang điểm chút phấn hồng trên hai má, đánh son môi
màu hồng nhạt, đánh mascara trên hai hàng lông mi. Ngắm nhìn mình
trong gương tôi tạm ưng ý và ra khỏi nhà.
Khi vào phòng để gặp các vị giám khảo, tôi
hồi hộp thấy họ nhìn tôi chăm chú. Tôi cố gắng bình tĩnh mỉm cười
chào ban giám khảo và tập trung trả lời những câu hỏi của họ.
Cuối cùng tôi đã pass cuộc thi và được đưa
đi may đồng phục, họ cho mũ giầy bóp đều do hãng Air Việt Nam đài
thọ.
Họ phát cho
chúng tôi mỗi người một vali nhỏ sách tay để đựng đồ đạc khi đi bay.
Sau đó chúng tôi phải qua một khóa huấn
luyện cứu thương do một y tá chuyên môn dậy và hướng dẫn. Môn học
này phần lớn ai cũng pass.
Air Việt Nam cũng huấn luyện chúng tôi
cách mở phao và những dụng cụ khẩn cấp khi máy bay lâm nạn.
Kế chúng tôi phải đi bay tập sự trong ba
tháng cách bưng đồ ăn, cách đọc thông báo trước khi máy bay cất cánh
và trước khi máy bay đáp xuống phi trường dưới sự kiểm soát của mấy
chị làm lâu năm trong ngành (Chef–de–cabin).
Sau ba tháng tôi đã pass lúc đó mới chính
thức được đi bay và làm lâu năm tôi cũng trở thành Chef–de–cabin khi
đi bay cùng với những tiếp viên mới vào nghề.
Chương trình sắp xếp đi bay chúng tôi phải
bay xen kẽ đường bay quốc nội và quốc ngoại. Khi tôi làm lâu năm
được đi bay đường quốc ngoại nhiều hơn.
Tuy nhiên chúng tôi phải pass khóa bơi và
lặn do Hàng Không Dân Sự chấm điểm vì đường bay ngoại quốc như Hồng
Kông sân bay ngay bờ biển, cũng như để biết ứng phó khi phi cơ khẩn
cấp phải đáp xuống biển.
Khi đi thi bơi thật vui. Vì có vài anh
biết bơi nhưng không lặn được, người cứ nổi lềnh bềnh trên mặt nước
dù rán làm nhiều lần, nước mắt nước mũi chảy ra thật thảm.
Vì vậy mấy ông chấm điểm nói “cứ nhìn sâu
dưới đáy hồ thấy tơ lụa, vải vóc thì người sẽ chìm.” Vì khi đó đi
đường bay Hồng Kông và Đài Loan mang vải vóc về bán rất có lời.
Tôi đứng trên bờ phì cười nhưng cũng lo
không biết mình lặn được nửa hồ bơi theo sự đòi hỏi hay không. Tới
phiên tôi, tôi suy nghĩ đánh liều lên đứng trên cầu cao nhảy xuống
chắc chắn thân mình sẽ chìm. Tôi nín thở qươu tay lặn qua hẳn bờ hồ
phía bên kia lúc nào không hay. Tôi đã pass và chính thức đi bay.
Thời đó Air Việt Nam chỉ có phi cơ Caravel
đi ngoại quốc. Sau này bay tới Nhật Air Việt Nam mới có thêm máy bay
Boeing mới. Những đường bay quốc ngoại gồm có Nhật, Thái Lan,
Singapore, Hồng Kông, Taiwan, Cambodge và Lào. Phần lớn những đường
bay ngoại quốc phi hành đoàn phải ngủ qua đêm. Chúng tôi đều có
phòng riêng biệt ở Hotel để ở.
Đường bay trong nước là máy bay mướn của
Đài Loan, phi công cũng người Đài Loan lái. Máy bay cũ nên hay bị
trục trặc, phải sửa nên hay trễ giờ.
Bởi vậy dù ngày phòng hờ (stand by) của
tôi nhưng luôn luôn bị gọi đi bay. Nhiều khi tôi muốn nghỉ cũng
không được.
Vào
thời kỳ tôi làm việc, máy bay Caravel do phi công người Việt Nam
lái, Máy bay Boeing do người Mỹ lái và máy bay mướn của Đài Loan do
phi công người Đài Loan lái.
Mấy ông Phi công Đài Loan đi bay đường
quốc nội, ham ăn hết sức. Mỗi lần tới sân bay họ toàn gọi đồ ăn Tàu
mắc tiền để ăn trưa. Tôi nhìn không ăn nổi vì mệt. Nên chỉ ghé quán
ở phi trường ăn bún bò hay vài cái nem chua là xong bữa ăn hoặc có
khi chẳng ăn gì ngoài uống nước trái cây. Cho nên hồi đó tôi rất eo
và mảnh khảnh.
Tất cả những chi phí ăn uống đều được hãng Air Việt Nam đài thọ.
Chúng tôi phi hành đoàn có thể mua hàng
hóa ngoại quốc với một mức lượng cho phép. Nếu quá tải sẽ phải đóng
thuế hay bị phạt tùy theo loại hàng hóa.
Đường bay Lào, vàng nổi tiếng tốt và rẻ,
nhưng chỉ có thể mua đồ trang sức chút đỉnh thôi. Có một tiếp viên
hàng không phái nam mới đi bay đã dát vàng mỏng bó vào giầy để che
mắt quan thuế đã bị bắt và bị đuổi khỏi hãng. Quan thuế và kiểm nã
họ rất tài tình, rất chuyên nghiệp khó có ai qua mặt họ được và họ
có đủ dụng cụ để kiểm soát dù bạn cất giữ đồ bất cứ ở đâu.
Về an ninh kiểm soát ở phi trường rất khó
khăn. Mọi người phải qua tới 3 cửa ải, trước tiên là quan thuế, thứ
hai là kiểm nã và cửa ải cuối cùng ở ngoài sân bay là cảnh sát.
Cho nên khó có ai thoát nếu giấu giếm hay
mua đồ quốc cấm.
Vào dịp Noel hay Tết mấy vị này nhờ chúng tôi mua đồ ở ngoại quốc
giùm. Chúng tôi không bao giờ tính tiền, chỉ là những món quà nho
nhỏ cho vui vẻ.
Thông thường đi những chuyến bay quốc ngoại tôi phải có một người
khiêng đồ giúp tôi để mang hành lý ra xe. Những người này làm hãng
trả lương để giúp phi hành đoàn. Tôi phải chọn một người vui vẻ,
nhanh nhẹn giúp riêng tôi. Dù rơi vào những chuyến bay không đúng
giờ cho người này làm nhưng họ vẫn tới phi trường có mặt để giúp
tôi. Họ rất vui làm việc cho tôi nhưng tôi luôn luôn không quên cảm
ơn họ bằng cách mua những món quà ngoại quốc hay đồ chơi cho con cái
họ hoặc đồ dùng cho gia đình họ. Những món quà này thật sự chẳng
đáng giá gì nhưng rất quý đối với họ vào thời buổi lúc đó.
Chúng tôi phi hành đoàn không bao giờ kéo
vali lớn hay khiêng đồ đạc.
Khi ra khỏi máy bay chúng tôi chỉ đeo trên
vai một cái bóp và kéo theo một chiếc vali nhỏ đựng đồ lặt vặt như
kiếng, telephone vân vân như quý vị ra phi trường đều thấy tất cả
các tiếp viên phi hành đoàn của các công ty ngoại quốc ở phi trường
đều làm như vậy. Đồ đạc của phi hành đoàn sẽ do các người khuân vác
của Air Việt Nam mướn để giúp chúng tôi mang vào phi trường cho quan
thuế kiểm soát rồi mới được mang ra xe.
Một hôm tôi bay trên chuyến DC4 đi Đà
Nẵng. Khi đáp xuống phi trường thì thắng không ăn nên đoàn cứu cấp
phải quăng những giây cáp dưới bánh xe phi cơ để giữ phi cơ lại đã
làm cho một bánh xe phi cơ bị gãy. May mắn phi trưởng nhanh trí đã
cho máy bay chạy trên những thảm cỏ và đất bên cạnh phi đạo. Bụng
máy bay đã sụt sâu dưới đất nên máy bay mới dừng lại. Xe cứu hỏa, xe
cứu thương bóp còi inh ỏi chạy tới giúp hành khách thoát ra khỏi máy
bay gấp rút để tránh hỏa hoạn. Tôi và phi hành đoàn vẫn phải bình
tĩnh để giúp đỡ hành khách ra khỏi máy bay và chúng tôi ra sau cùng.
Cảnh tượng lúc đó không khác gì những cảnh phi cơ lâm nạn chiếu trên
màn hình. Tất cả phi hành đoàn và phần lớn hành khách được an toàn,
chỉ có mấy người bị thương nhẹ mà thôi.
Tôi cảm ơn Thượng Đế đã cho tôi thoát khỏi
tai nạn này.
Tôi
bước ra khỏi máy bay, mũ bóp đều mất, tóc tai bù xù và sau đó đã
được máy bay của MỸ giúp đưa chúng tôi về Sài Gòn lại. Tuy nhiên cá
nhân tôi chẳng thấy Air Việt Nam gửi chúng tôi đi nhà thương để kiểm
tra sức khỏe. Thật thiếu sót.
Tôi thấy nghề làm tiếp viên hàng không
cũng rất nguy hiểm. Tôi tự hỏi không biết có nên tiếp tục đi bay nữa
hay không. Chưa kịp hoàn hồn thì hai ngày sau lại có giấy báo cần
tôi đi bay gấp vì thiếu người. Tôi đi làm trở lại và tự an ủi và
nghĩ rằng tất cả chúng ta đều có số mệnh. Nhất là thực tế mưu sinh
cần giúp đỡ cho gia đình và bản thân tôi đã thắng thế. Tôi đi bay
trở lại cho tới khi lập gia đình với chồng tôi.
Người yêu của tôi yêu cầu sau khi làm đám
cưới anh muốn tôi nghỉ bay vì không muốn vợ đi xa vắng nhà vì những
chuyến bay ngoại quốc phải ngủ qua đêm. Tôi hoàn toàn đồng ý với anh
vì tôi thấy gia đình hạnh phúc là quan trọng hơn tất cả. Mặc dù đi
bay tôi có đồng lương khá cao.
Theo tôi khi đã yêu, kiếm được người yêu
lý tưởng hợp với mình thì phải biết giữ lấy hạnh phúc dù phải hy
sinh về vật chất.
Blaise Pascal đã nói “Hạnh
phúc duy nhất trên đời là Yêu và được Yêu”
Minh Thảo Elizabeth Hoàng
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
THIÊN SỨ MICAE – BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by Minh Thảo Elizabeth Hoàng chuyển
Đăng ngày Thứ Hai,
March 27, 2023
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang