Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Thời
sự nước Mỹ
Chủ đề:
Gia đình
Tác giả:
BP
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Website
báo Paris Match vừa loan tin (24/8), bà Kellyanne Conway, một
trong những cố vấn thân cận nhất của ông Trump, sẽ rời khỏi toà
Bạch Ốc (từ chức) vào cuối tháng 8 này để giải quyết “khủng hoảng
gia đình” (*)
Ông bà Conway là thành viên của đảng Cộng Hòa. Nếu bà Kellyanne
ủng hộ ông Trump ngay từ đầu thì chồng bà, Goerge Conway, cầm đầu
nhóm Lincoln Project chống sự tái ứng cử của Trump.
Ông bà có 4 đứa con. Từ vài tháng nay,
một trong những cô con gái của ông bà, Claudia, 15 tuổi, qua các
“mạng xã hội”, nói về sự bất đồng ý kiến (chính trị) giữa cô và
bố mẹ, nhất là với mẹ. Chuyện này đã “tàn phá” (dévaster) cô bé
rất nhiều. Cô viết: “Công việc của mẹ tôi đã tàn phá cuộc đời
tôi. Thật đáng buồn khi bà vẫn tiếp tục theo con đường đó mặc dù
thấy các con đau khổ sau nhiều năm. Đó là sự ích kỷ. Tất cả chỉ
vì tiền bạc và danh vọng...” (Le boulot de ma mère a ruiné ma
vie. C’est triste qu’elle continue à suivre cette route après des
années à voir ses enfants en souffrir. C’est égoïste. Tout est
une question d’argent et de célébrité, mesdames et messieurs). Và
cô nói sẽ “thoát quyền” (émancipation), thoát khỏi sự kiểm soát
“vị thành niên” của bố mẹ cô. Không vì chuyện làm của mẹ cô, mà
vì “những năm tháng ấu thơ bị tổn thương và bị lạm dụng” (sic).
Sau mấy cái “tweets” của Claudia, cả bà
lẫn ông Conway đều tuyên bố rút lui khỏi các “projects–chánh–trị”
của mình để lo cho các con.
Lòng cha mẹ thương con thì lúc nào cũng
vô bờ bến, không cứ gì chỉ có cha mẹ Việt Nam. Nhưng không biết
vụ “rút lui có trật tự” của bà Conway có phải là một vụ rút lui
có... dàn xếp không, bởi vì nó hơi hơi khó hiểu?!
Khó hiểu ở chỗ, phàm đã chọn “chính
trị”, là đã biết mình tìm “lối đoạn trường mà đi” rồi, là thấy
trước, là chấp nhận những hậu quả do “chính trị” mang lại. Từ đó,
đã chuẩn bị các phương cách đối phó cho mọi tình huống. Cứ gì
phải đợi đến lúc con gái hăm he (trên mạng) thì mới bỏ cuộc? Nhất
là cả hai ông bà đều đã quá chín mùi trong cuộc sống (>50 tuổi)
cũng như trong chính trường. Và tại sao lại gấp rút... rút? Để
thỏa mãn ngay tối–hậu–thư của con gái đưa ra chăng?!
Mà con bé, nó muốn gì?
–Nó trách mẹ nó cộng tác với ông Trump.
Nó không hợp với bố nó trên mọi lãnh vực, trừ chuyện “chống
Trump”.
–Nó
chán cái cảnh bố mẹ vắng nhà từ sáng sớm đến chiều tối, bỏ bê chị
em nó.
Nên nó
muốn “già trước tuổi (vị thành niên)”, muốn đệ đơn trước tòa hoặc
lấy... chồng để được “thoát quyền”. Nó muốn tự quyết định đời
mình ngay bây giờ, thay vì phải chờ đến 18 tuổi trưởng thành.
Thời trước 75, lứa 13–15 tuổi, ta gọi
là “tuổi choai choai” (theo tên cuốn tiểu thuyết của nhạc sĩ
Trường Kỳ), Việt Nam bây giờ gọi là tuổi “teen”, tuổi của “nhổ
giò, bể tiếng”, tuổi “dậy thì” (nam tu / nữ nhũ), thời “đổi mới”
từ trong ra ngoài, kéo theo những “thay đổi không ngờ”, Tây gọi
là “crise d’ado (adolescence)”, khủng hoảng (?) thiếu niên.
Ai trong chúng ta cũng đã qua thời này.
Thường, cái “dở” nhiều hơn cái “hay” (tôi không muốn dùng chữ
“xấu, tốt”): buồn vui bất chợt, chống đối cha mẹ, thách thức mọi
người, bồng bột, đan mơ, dệt mộng, v.v. Nhớ lại, tôi nghĩ, có lẽ
nhờ vào sự giáo dục của gia đình, học đường thời đó, mà sự “khủng
hoảng thiếu niên” của các thế hệ trước 75, không có “tầm cỡ” như
ở các xã hội tây phương hay như ở Việt Nam hiện nay (ảnh hưởng
của một xã hội tha hóa, đạo đức suy đồi...!).
Cái lý do chánh Claudia đưa ra là vì
“bố mẹ em bỏ bê các con”. Nhưng tôi muốn hỏi Claudia “Nếu mẹ em
cộng tác với Đảng Dân Chủ, ủng hộ ông Biden thì em có xin ‘thoát
quyền’ không?”. Bởi vì theo bài báo, Claudia hết còn chịu nổi
đường lối chính trị của mẹ em là ủng hộ và cộng tác với ông Trump
(... Dans une série de tweets, elle a annoncé ce week–end qu’elle
souhaitait se faire émanciper, ne supportant plus les idées
politiques de sa mère. Je suis dévastée de voir qu’elle prend la
parole lors de la Convention Nationale Républicaine. Et dévastée
n’est pas encore un mot assez fort).
Từ trước đến giờ tôi chỉ nghe chuyện
con “bắt bí” ba mẹ vì... yêu (không cho con lấy ảnh là con cắn
lưỡi chết cho mà coi!). Trong một gia đình, chuyện “trống đánh
xuôi, kèn thổi ngược” về chính trị là chuyện mà người Việt Nam
chúng ta biết rõ nhiều nhất. Biết từ thời xung đột Quốc – Cộng
cho đến bây giờ: hải ngoại lẫn quốc nội! Cha con xung đột, anh em
thù oán lẫn nhau cũng vì người bênh, kẻ chống cái “khuynh hướng
chính trị” của mình. Nhưng “bắt bí” cha mẹ vì chính trị như
Claudia Conway thì đây là lần đầu tiên tôi biết.
Trường hơp của Tổng Thống Trần Văn
Hương thì lại khác. Người con trưởng của ông, Trần Văn Dõi, theo
Việt Minh, ra Bắc từ 1946, rồi cha con bặt tin luôn. Sau này, khi
biết ông Trần Văn Hương nắm những chức vụ quan trọng trong chánh
phủ miền Nam, Đảng đã ra lệnh cho Trần Văn Dõi viết thư “thăm”
Bố. Nhưng ông Hương không trả lời. Ông thà mất đứa con theo Việt
Cộng Trần Văn Dõi còn hơn là bị nó mang tình phụ tử ra chiêu dụ.
Tôi dùng chữ “mất” theo nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Trên thực tế,
ông Hương mất con trong hơn 30 năm. Và trên giấy tờ, ông mất vĩnh
viễn. Bởi vì, như hầu hết những người làm “cách mạng”, ông Trần
Văn Dõi đã khai tử tên cha mẹ đặt cho, bằng cái tên mới: Lưu Vĩnh
Châu! Ông Hương mất con trai trưởng, mất luôn thằng cháu đích tôn
(họ Lưu, thay vì Trần)!
Không biết ai đã dịch “libéralisme” là
“chủ nghĩa cấp tiến”? Có lẽ dịch giả là người thuộc về “cánh tả”?
Bởi vì cấp tiến = tiến nhanh. Tiến nhanh chỗ nào so với khối “bảo
thủ”? Hay là tiến nhanh như trong phương châm của “Bác”: “tiến
nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên chủ nghĩa xã hội”!).
Xã Hội Chủ Nghĩa tiến nhanh, tiến mạnh
như thế nào thì ai cũng biết. Nó giống như lời than thở của một
số ông ngậm ngùi “giã từ vũ khí”: chỉ có xuống chứ lên không nổi!
Cho nên mới có người “dịch” XHCN = Xuống Hố Cả Nước. Từ nước Nga
vĩ đại đến các nước “anh–em” khác!
Thời đại này mà nói Bảo Thủ, Cấp Tiến
thì nghe quê vô cùng. Tại sao không Dân Chủ với Cộng Hòa cho đúng
với danh xưng “Démocratie / République”?
Theo Claudia “tâm sự” thì em “bất đồng
chính kiến” với Bố Mẹ. Có nghĩa là em ủng hộ đảng Dân Chủ? Có
nghĩa là, gần đây nhất, em đã từng quỳ gối, từng nước mắt ràn
rụa, từng dơ cao nắm tay và tham gia vào các cuộc nổi loạn, biểu
tình BLM.
Hơn
ai hết, những người tỵ nạn da màu như chúng ta đều hiểu rõ, và là
nạn nhân của sự kỳ thị. Kỳ thị trực tiếp hay gián tiếp thì cũng
là kỳ thị. Nhưng tại sao chỉ có Black Lives Matter mà không có
Yellow Lives Matter? Có phải vì số người Á Châu thành công hay
đạt những chức vụ quan trọng trong các cơ quan quốc gia, nhiều
nhất, vẫn là ở Hoa Kỳ. Như Việt Nam thì có những Dương Nguyệt
Ánh, Lương Xuân Việt, Châu Lập Thể...?
Nhiều người Việt ở Mỹ đã nói với tôi: “Ở Mỹ, người có tài luôn
được trọng dụng, tư chức hay công chức, bất cứ da anh màu gì. Cứ
nhìn ông Obama thì thấy”.
Claudia Conway là tiểu thư con nhà
giàu, kín cổng, cao tường, có biết được các điều đó không? Hay vì
không người dạy dỗ, lại được nuông chìều, muốn làm gì thì làm,
nên bồng bột, dễ bị chiêu dụ? Em còn quá trẻ để hiểu chính trị.
Em chỉ biết bắt chước bạn bè tham gia vào cái mode “chống Trump”.
Từ đó chống đảng Cộng Hòa. Chống Mẹ chống Cha. Đó là cái giá phải
trả cho chuyện bỏ bê con cái của ông bà Conway!
Ông Trung tá Nhảy Dù Bùi Quyền thì lại
khác. Ông (bị bỏ tù) nên “bỏ bê” các con từ lúc chúng còn rất
nhỏ. Nhưng không phải vì thế mà tụi nhỏ đòi “thoát quyền”. Mà
ngược lại.
Những ngày cuối tháng Tư đen, ông Quyền, từ Tiểu đoàn trưởng 5
Dù, không tị hiềm, vui vẻ nhận chức Lữ Đoàn Phó, tiếp một tay cho
người bạn cùng khóa 16 Đà Lạt, Trung tá Trần Đăng Khôi, đang nắm
Lữ Đoàn 3 Dù (Khóa 16: Ông Quyền “huy chương vàng” (thủ khoa).
Ông Phúc / TQLC huy chương bạc. Ông Khôi: huy chương đồng).
Thu xếp cho vợ con di tản xong, ông
Quyền trở lại trại Hoàng Hoa Thám với các chiến hữu. Những ngày
cuối tháng 4, ông đã cùng với đồng đội, đánh những trận cuối cùng
ngay trong Sài Gòn. Sau 13 năm tù (biệt giam liên miên), ông
Quyền trở về, tìm vui qua các bàn mạt chược, những buổi luyện nhu
đạo, không màng chuyện H.O. Cho đến một ngày, tháng 4, tháng 5
năm 1991, Công An đến hối ông đi làm giấy tờ đi Mỹ ngay (Song
Thao / www.nguoiviet.com / 8 june 2020). Lý do: 2 cậu con trai
của Trung tá Quyền vừa tốt nghiệp Không Quân Hoa Kỳ, trong đó cậu
trưởng nam Bùi Quang, đỗ Á Khoa.
Khi được vị sĩ quan Liên Lạc trường:
Đại tá Masuoka (Mỹ gốc Nhật) hỏi về nguyện vọng của hai tân thiếu
úy, Á Khoa Bùi Quang cho biết cậu chỉ mong sao bố mình, Trung tá
Dù Bùi Quyền, hiện đang ở Viêt Nam, có mặt trong ngày lễ ra
trường của hai con. Thế là ông Masuoka, qua sự giúp đỡ trực tiếp
của Tổng Thống G. Bush, đã nhanh chóng bay về Việt Nam, đích thân
lo giấy tờ, hối thúc Hà Nội cấp xuất cảnh ngay cho ông Quyền. Chỉ
vài tuần sau, tháng 5/1991, ông Quyền đã có mặt ở Colorado
Springs và giúp con trai gắn lên cầu vai cặp lon thiếu úy. Cũng
nhân dịp này, ông Quyền cũng đã được chính tay Tổng Thống G. Bush
gắn lại các huy chương của chính phủ Hoa Kỳ mà ông đã được ân
thưởng trước 1975.
Trong lời “từ biệt” đọc trước linh cữu
Bố Quyền hôm 18/6/2020, cậu Bùi Quang đã nói: “... Con rất tự hào
là đứa con trai của bố, thưa Bố, và con chỉ có thể hy vọng rằng
con có thể sống được một cuộc đời đúng theo các nguyên tắc mà bố
đã sống và con sẽ truyền lại di sản của bố về trách nhiệm, danh
dự và chính trực cho các cháu nội của bố...”.
Không biết ông bà Conway, nếu biết thái
độ và cảm nghĩ của con ông Quyền về người Bố đã “bỏ bê”, thì ông
bà sẽ nghĩ thế nào?
Có người sẽ bảo “Nhưng ông Quyền chỉ là
quân nhân, ông không làm chính trị như ông bà Conway”.
Vâng, ông Quyền chỉ là một quân nhân
(nên ông mới tuân lệnh Tổng Thống Dương văn Minh mà buông súng!)
nhưng chính vì thế mà ông còn “bỏ bê” con cái nhiều hơn. “Tình
nhà thua nợ nước” mà!
Ông Trần Văn Văn thì không là một người
lính. Dân biểu VNCH, ông Văn là một khuôn mặt nổi tiếng trong
chính trường miền Nam Tự Do nên ông bị cộng sản giết. Nhưng người
con út ông, giảng nghiệm viên Trần Văn Bá, lại là một anh hùng,
anh hùng kháng chiến.
Trong khi đó, xuất hiện thường xuyên
các bản tin về chuyện “du học sinh”, con cái đảng viên CSVN, bị
bắt ở Mỹ, ở Nhật, ở Úc vì... ăn cắp, quấy rối trật tự!!!!
Cho hay Cộng–Hòa cũng 5, 7 đường
Cộng–Hòa.
Việt–Nam–Cộng–Hòa (như ông Quyền, ông Văn) khác với Cộng–Hòa–Mỹ
(như ông bà Conway) đã đành, lại càng không có liên quan gì đến
cái gọi là Cộng–Hòa–XHCN–Việt Nam.
BP
26/8/2020
(*)
https://www.parismatch.com/Actu/International/Ce-scandale-familial-qui-pousse-Kellyane-Conway-conseillere-de-Trump-a-quitter-la-Maison-Blanche-1699800
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
THIÊN SỨ MICAE - BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: phong cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by th chuyển
Đăng ngày Thứ Tư, August 26, 2020
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang