Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Tùy
bút
Chủ đề:
Quê Hương
Tác giả:
BS Đàng Thiện
Hưng
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Kính thưa quý vị quan khách,
Tôi xin được gởi đến quý vị quan khách
lời chào thân mến nhất, và xin cám ơn tất cả quý hội đoàn đoàn
thể và thân hữu đã góp công cho buổi lễ hôm nay.
Kính thưa quý vị, có lần con tôi đã hỏi
tại sao cha buồn và thường hay nhớ quê hương mỗi khi tháng tư về,
và quê hương mình không phải là America hay sao? Câu hỏi này đã
làm tôi suy nghĩ. Quê hương là gì mà đã qua bao năm sống đời tha
hương sao mình vẫn thương vẫn nhớ. “Quê Hương”, một danh từ trừu
tượng mà mộc mạc, đơn sơ, giờ đây đã 47 năm rồi mà hai chữ Quê
Hương vẫn gây ra trong ta những nhói đau ray rứt và những niềm
thương nỗi nhớ tràn đầy của những người xa xứ. Trong chúng ta, có
những người quê hương là những tỉnh làng Miền Bắc xa xôi bỏ lại
trong thời thơ ấu đã phai mờ trong ký ức, cả đời người vẫn chưa
một lần trở lại. Có những người quê hương là Cố Đô Huế mộng mơ có
chùa Thiên Mụ bên dòng Sông Hương, có những chiếc áo dài trắng
tan trường qua Cầu Trường Tiền về Thôn Vĩ Dạ. Có những người quê
hương là những hàng thùy dương nghiêng giáng trên bờ biển cát
trắng Miền Trung cùng tiếng sóng rạt rào ru ngủ tuổi thơ. Có
những người quê hương là những vùng cao nguyên có những cây thông
già ẩn hiện trong sương mù vi vu theo ngày tháng. Có những người
quê hương là thành phố đã bị mất tên nhưng Sài gòn vẫn còn sống
mãi với thời gian. Có những người quê hương là những xóm làng
Miền Tây sông nước có những lũy tre xanh rì rào với hai mùa mưa
nắng, có những ruộng đồng thơm mùi lúa trổ đòng đòng và những chú
mục đồng chiều chiều dẫn trâu về chuồng, có những chú gà con
chiêm chiếp trong sân vườn, có những người cha ra đồng lúc gà vừa
gáy, cả đời dầm mưa dãi nắng chân lấm tay bùn vất vả sớm hôm. Quê
hương là bóng mẹ quê lam lũ trong căn nhà và chái bếp đơn sơ,
khói lam chiều lững lờ vấn vương quyện quanh những tàng lá dừa
nghiêng mình bên ao nước. Quê hương là những con sông quê bên lở
bên bồi chở đưa những đám lục bình nổi trôi theo con nước lớn
nước ròng, như số phận con người bấp bênh ba chìm bảy nổi trong
thời chinh chiến. Quê hương là tiếng võng kẽo kẹt đưa con cùng
lời mẹ ru ầu ơ trong buổi trưa hè. Quê hương là buổi hoàng hôn
khi mặt trời tắt nắng sau những hàng tre, với những đàn chim gọi
nhau tìm về tổ ấm, và bên kia sông có tiếng ai ru từ xa vọng lại:
“Chiều chiều chim vịt kêu chiều,
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau,
Chiều chiều ra đứng ngõ sau,
Trong về
quê mẹ ruột đau chín chiều.”
Quê hương là những kỷ niệm của thời thơ
ấu cắp sách đến trường có bạn bè và những bài học vỡ lòng được
thầy cô viết trên bảng đen với trọn vẹn thương yêu. Quê hương là
những trang lưu bút học trò viết cho nhau những lời giã từ thơ
ngây khi những con ve sầu cất lên những lời ru buồn, da diết gọi
hạ trên những hàng phượng vĩ. Quê hương là những buổi chiều mẹ đi
làm về đã mệt nhọc cả ngày mà còn phải ghé chợ mua đồ nấu bữa cơm
chiều, vị đắng tô canh khổ qua như muốn chia sẻ nỗi đắng cay của
những người con có cha đi học tập, nhìn mẹ nhóm lửa nấu cơm, nước
mắt con tự dưng chảy dài, không biết vì khói bếp cay hay vì nhớ
cha trong lao tù cộng sản, hay vì thương mẹ cực nhọc tảo tần vất
vả ngược xuôi nuôi đàn con dại. Quê hương là không gian bao la,
là trùng dương bát ngát, là từng tấc đất ngọn cỏ cành cây từ Sông
Bến Hải đến Mũi Cà Mau mà những người trai Miền Nam đã hy sinh
một tuổi thanh xuân chiến đấu giữ gìn bờ cõi, và giờ đây những
người Thương Phế Binh sống những ngày tàn, tật nguyền bên lề xã
hội. Quê hương là những mộ phần ôm ấp thi hài của những Anh hùng
liệt sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến và trong những lao tù cải
tạo, những người đã chết cho chúng ta được sống. Quê hương là nơi
chúng ta đã sinh ra, lớn lên, và bỏ lại vì hai chữ Tự Do. Người
Việt tị nạn vì phải tìm Tự Do nên đã sống tha hương trên khắp năm
châu. Nhưng cho dù gần nửa thế kỷ đã trôi qua nơi đất khách quê
người, tôi đã trả lời với con rằng quê hương cha mãi mãi vẫn là
lá cờ vàng ba sọc đỏ và miền đất hiền hòa được gọi bằng hai chữ
Việt Nam.
Trong những giờ phút của ngày tang Tổ Quốc, xin một phút mặc niệm
tưởng nhớ đến những vong linh của những anh hùng tử sĩ VNCH, và
xin tưởng nhớ đến những người Thương Phế Binh đã hy sinh một phần
thân thể. Xin một phút mặc niệm tưởng nhớ đến những người dân vô
tội đã chết trong cuộc chiến và trên đường tìm Tự Do. Xin cùng
cầu nguyện cho quê hương ta sớm được thoát khỏi gông xiềng của
chế độ độc tài cộng sản. Và xin trân quý và gìn giữ tình đồng
hương và tình chiến hữu vì chúng ta đã không còn gì khác khi đã
mất đất mẹ quê cha.
Xin trân trọng kính chào,
BS Đàng Thiện Hưng
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
THIÊN SỨ MICAE – BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by MĐ Bùi Quang Thống chuyển
Đăng ngày Thứ Năm, May 5, 2022
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang