Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Trang Thi-Văn
Chủ đề: Valentine
Tác giả: Khiết Châu Nguyễn-Huy Hùng
Tháng
Hai, mười bốn, NGÀY TÌNH YÊU,
Nhân loại đua nhau sắm thật nhiều.
Hồng thắm, kẹo tim, đồ kỷ niệm,
Trao nhau bày tỏ NỖI NIỀM YÊU.
Quà tặng thay ta nói đủ điều:
Dù cho Dâu Biển đổi bao nhiêu,
Tình ta muôn thuở không phai nhạt,
Sướng khổ sang hèn, quyết vẫn
yêu.
Yêu Vợ, yêu Chồng, yêu Mẹ Cha,
Yêu Anh, Em, Chị, yêu Ông
Bà.
Yêu Bồ, yêu Bạn, Thầy, Cô giáo,
Yêu cả muôn loài như chính
Ta./.
Khiết Châu Nguyễn-Huy Hùng
MẾN
TẶNG BẠN ĐỜI YÊU QUÝ,
Yêu quá Tiên nương LỰU bạn đời,
Đêm
ngày sánh bước trải muôn nơi.
Cùng nhau tích cực gầy Nhân Đức,
Đóng góp tình thương với mọi người.
Con Cháu một giàn Trai Gái
đủ,
Hiếu hòa thuận thảo sống yên vui,
Vinh sang, Gian khổ
cùng chia sẻ,
Tuổi Hạc Tình Già thêm thắm tươi.
Little
Saigon, Nam California, Hoa Kỳ.
Khiết Châu Nguyễn-Huy Hùng
VALENTINE:
NÓI CHUYỆN TÌNH YÊU
Tuyết Mai
Cứ
vào Tháng Hai thì các cửa hàng ở Mỹ bày bán rất nhiều thứ làm quà
như kẹo, chocolate đựng trong hộp hình trái tim, hoa tươi, vàng
vòng, kim cương có hình trái tim để những cặp tình nhân hay vợ
chồng mua trao tặng nhau nhân ngày tình yêu, có tên là ngày
Valentine.
Ngày Valentine là 14 Tháng Hai là ngày mất của
Ông Thánh Valentine. Theo truyền thuyết thì ông là người có trái
tim nhân ái, anh hùng và lãng mạn. Đang lúc nước có chiến tranh,
Hoàng Đế Claudius II cho rằng những ai có vợ con sẽ không có tinh
thần hăng say chiến đấu vì có nhiều lo âu cho gia đình, vì vậy
ông ra lệnh cấm tất cả trai tráng lấy vợ. Ông Valentine đã âm
thầm chống lại lệnh của Hoàng Đế, bí mật cử hành hôn lễ cho nhiều
đôi tình nhân trẻ, ông bị bắt và bị xử tử ngày 14 Tháng Hai năm
269 sau Công Nguyên.
Để tưởng niệm ông, người bấy giờ
quyết định lấy ngày 14 Tháng 2 làm ngày hẹn hò và đính ước. Dần
dần có nhiều thay đổi, nay ngày này được coi là ngày của tình
yêu, những người yêu nhau chọn những món quà độc đáo, lãng mạn
tặng cho người yêu để biểu lộ tình yêu và cũng để sưởi ấm tình
nồng.
Có truyền thuyết cho là lúc Ông Valentine bị giam
trong ngục, ông đã đem lòng yêu cô con gái của người bắt giam
ông. Khi ra pháp trường ngày 14 Tháng Hai ông viết một lá thư cho
người yêu rồi ký tên “From your Valentine”. Từ đấy ngày 14 Tháng
Hai trở thành ngày của tình yêu. Lá thư nhỏ của Ông Thánh
Valentine đã trở thành tục lệ trao đổi thiệp cho nhau trong ngày
này.
Điều quan trọng nhất là ngày này không phải là ngày
chỉ dành riêng cho những người đang yêu nhau mà cũng là ngày của
tình bạn, của tình người.
Tình Yêu là niềm giao cảm kỳ
diệu, là những rung động bất tận của những trái tim đa cảm... cho
đến nay tình yêu vẫn còn là những hiện tượng còn đầy bí ẩn mà
loài người vẫn chưa tìm hiểu được cho thấu đáo. Thi ca VN là một
giàn đại hợp xướng, kết hợp bằng những giai điệu tuyệt vời, những
âm hưởng du dương và lãng mạn, tình yêu trong thi ca VN đã trở
thành một đề tài lớn, một nghệ thuật rực rỡ và vĩnh cữu của nền
văn hóa dân tộc.
Xuân Diệu, một nhà thơ lớn của
thi ca VN, dỗi hờn với người yêu:
“Được giận hờn nhau! sung sướng biết bao nhiêu
Anh một
mình nghe tất cả buổi chiều
Vào chầm chậm ở trong hồn hiu
quạnh”
(Tương Tư
Chiều)
Với Xuân Diệu tình yêu không thể
ngầm hiểu nhau mà phải nói lên thật nhiều lần:
“Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ
Phải nói yêu, trăm bận
đến ngàn lần
Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm Xuân
Đem chim
bướm thả trong vườn tình ái”
(Phải nói)
Nguyễn Nhược Pháp diễn tả trâm
trạng yêu ngất ngây của cô gái tuổi mười lăm đi Chùa Hương gặp
chàng trai trẻ:
“Làn gió thổi hây hây
Em nghe tà áo bay
Em tìm hơi chàng
thở
Chàng ơi chàng có hay
Đường đây kia lên trời
Ta bước
tựa vai cười
Yêu nhau, yêu nhau mãi!
Đi, ta đi, chàng ơi!
Ngun ngút khói huơng vàng
Say trong giấc mơ màng
Em cầu xin
Giời Phật
Sau cho em lấy đựơc chàng”
(Chùa Hương)
Đỗ Huy Nhiệm nũng nịu “Bắt Đền”
người yêu:
“Hôm
nay em đến bắt đền anh
Đã để cho em ngủ một mình
Trong giấc
mơ màng bao sợ hãi
Quờ tay chỉ thấy bóng trăng thanh!
Phòng
vắng sương gieo, gió lạnh vào
Tìm chăn, chăn đã biến nơi nao
Lạnh lùng em muốn anh ôm ấp
Để cõi lòng em ấm chút nào
Em
giận con gà gáy sáng ran
Làm em trót tỉnh giấc mơ tan
Anh
ơi khẽ kéo rèm the lại
Nối lại cho em giấc mộng vàng”
Nguyễn Bính thì dối lòng,
không dám nhận mình yêu:
“Cô chẳng bao giờ biết đến tôi,
Mà tôi dan díu mấy đêm rồi
Mấy đêm dan díu người trong mộng
Mộng tỉnh canh tàn châu lệ
rơi
Chòm hoa dâm bụt bên bờ giếng
Nở đỏ như muôn mảnh lụa
điều
Tôi dối lòng tôi nên chẳng dám
Nhận là mình đã bắt đầu
yêu”
(Nhặc Nắng)
Thanh Tịnh bâng khuâng... tình yêu
như áng mây chiều:
“Còn nhớ hôm xưa độ tháng này
Cánh đồng xào xạc gió đùa cây
Vô tình thiếu nữ cùng ta ngắm
Một đoạn tơ trời lững thững bay
Tơ trời theo gió vướng mình ta,
Mối khác bên nàng nhẹ bỏ qua
Nghiêng nón nàng cười đôi má thắm
Ta nhìn vơ vẩn áng mây xa”
(Tơ trời với tơ
lòng)
Hồ Dzếnh Ngập ngừng... xin
em cứ hẹn nhưng đừng đến nhé:
“Em tôi ơi, tình có nghĩa gì đâu
Nếu là không lưu luyến
buổi sơ đầu?
Thưở ái ân mong manh như nắng lụa,
Hoa bướm
ngập ngừng, cỏ cây lần nữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!”
...
Nếu trót đi
em hãy gắng quay về,
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Đời
chỉ đẹp những khi còn dang dở
Thơ viết đừng xong, thuyền trôi
chớ đỗ
Cho nghìn sau.. lờ lững... với ngàn xưa”
(Ngập Ngừng)
Hàn mạc Tử thích đi vào cõi mộng:
“Mà anh hay em trong tim đều rạn
Đều chôn sâu hình ảnh một
người thơ
Bây giờ đây quấn quít hiện bây giờ
Chỉ biết có
đôi ta là đang sống
Đang cho nhau ngọt ngào và đang mộng
Cố
làm lơ không biết đến thời gian
Đến bông hoa tàn tạ với trăng
ngàn
Đến những tình duyên xung quanh thất vọng
Nhiều hành
tinh tan đi vì đã lỏng
Ôi muôn năm! Giác mộng đã đời chưa?”
(Đôi ta)
Nguyên Sa đắm đuối trong
tình yêu:
“Tháng
sáu trời mưa em có nghe mưa xuống
Trời không mưa em có lạy
trời mưa
Anh vẫn xin mưa phong tỏa đường về
Anh vẫn cầu mưa
mặc dầu mây ảm đạm
Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Tóc
em mềm anh chẳng thiết mùa Xuân
Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai
nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc
Anh sẽ vuốt tóc em cho
đêm khuya tròn giấc
Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
Anh sẽ nhớ suốt đời
mưa Tháng Sáu.”
Những dòng thơ trữ tình trên đây đã
nói lên khát vọng thiết tha với tình yêu của thi nhân, còn đọng
lại trong bầu trời thi ca VN, tạo nên những cung bậc, mà người
yêu thơ càng đọc, càng cảm thấy ngọt ngào, say đắm.
Chính
những khát vọng mãnh liệt này đã mang đến cho thi ca VN một sắc
thái quyến rũ lạ lùng và tình yêu là vô tội, đẹp như hương yêu
say dậy với trăng rằm.
Kính chúc mọi người một Valentine
tràn đầy thương yêu, hạnh phúc.
Bổ túc thêm,
Ý kiến của Nguyễn Như Hổ
Có truyền thuyết cho
là lúc Ông Valentine bị giam trong ngục, ông đã đem lòng yêu cô
con gái của người bắt giam ông. Khi ra pháp trường ngày 14 Tháng
Hai ông viết một lá thư cho người yêu rồi ký tên “From your
Valentine”. Từ đấy ngày 14 Tháng Hai trở thành ngày của tình yêu.
Lá thư nhỏ của Ông Thánh Valentine đã trở thành tục lệ trao đổi
thiệp cho nhau trong ngày này.
Trong Thánh Tích, không
thấy nói ông này yêu cô con gái người cai ngục, mà là khi ông
thuyết giảng cho người cai ngục, cai ngục mới đưa cô con nuôi mù
để thử tài. Cô này được khỏi mù khi ông Valentine đặt tay lên đầu
cô ta và cầu nguyện. Cả nhà viên cai ngục 40 người bèn cải đạo
theo Thiên Chúa giáo, và tha hết mọi tù nhân người Thiên Chúa
giáo.
Hổ &
Hòa
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Trung tâm lưu trữ các Ngày lễ mừng Bổn mạng BCND/QLVNCH...
|
Hình nền: Bản đồ VIỆT NAM hoàn toàn. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by Nguyễn-Huy Hùng chuyển
Đăng ngày Thứ Bảy,
February 10, 2018
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang