Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Thời sự CĐNVQGTNCS/HN
Chủ đề:
Xã hội
Tác giả:
Hoàng Lan Chi và Trần Nhật Phong
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Lời
giới thiệu: Dưới đây là 2 bài viết có liên quan đến 3 cơ sở truyền
thông và văn hóa ở hải ngoại với các tựa như sau:
1. “SBTN -
Giàu hay Nghèo” của tác giả Hoàng Lan Chi và
2. “ASIA, SBTN
HAY THÚY NGA VẪN LÀ BIỂU TƯỢNG THÀNH CÔNG CỦA VĂN HÓA MIỀN NAM VIỆT
NAM” do tác giả Trần Nhật Phong thực hiên.
Kính mời Quý Độc
giả theo dõi sau đây. Trân trong.
--BKT
SBTN - Giàu
hay Nghèo
Hoàng Lan Chi
Ngụy
Vũ Radio nói về SBTN - giàu hay nghèo ở PHÚT 53 TẠI LINK SAU:
https://youtu.be/nhZWyCla9uc
Ý Ngụy Vũ: thuở xưa, mỗi subscriber đóng $15.00 Mỹ Kim cho
Direct TV và Direct TV cho SBTN, vd3 đồng. Lúc đó có từ
60-70,000subscribers. Như vậy: mỗi tháng SBTN có khoảng
$200,000.00MK. Ngoài ra còn quảng cáo nation wide rất mắc. Do đó
SBTN giàu.
Hoàng Lan Chi: NV nói đúng nhưng chỉ đúng cho cách
đây hơn 10 năm.
SỰ THẬT LÀ NHƯ SAU:
Comcast có SBTN.
Direct TV thấy khách hàng của họ hỏi SBTN nên direct TV bèn
thương lượng với Comcast [như] vầy: “Ê, bây giờ khách hàng của tao
muốn xem thêm SBTN thì tao bắt họ đóng THÊM $15.00 đô-la thì sẽ coi
được SBTN. Tao sẽ cho lại mày một khoản tiền. (dường như 3%).”
(Direct TV và Comcast là hai địch thủ!)
Khi xưa, lúc TV chưa
có nhiều đài VN (đài phát thanh bằng tiếng Việt) thì đúng là SBTN
được hưởng lợi như thế. NHƯNG hiện nay đã có nhiều TV miễn phí như
Vietface thì Direct TV thương lượng lại: “Ê, khách của tao bây giờ
giảm nhiều vì họ không coi SBTN mà coi Vietface. Do đó, tao phải hạ
giá, mà tao hạ giá thì tao trả cho mày cũng ít đi.”
Vì thế,
hiện nay, số subscribers [người trả tiền để xem chương trình] đã
giảm rất nhiều và số tiền 3% trong 15 MK/1 subscriber cũng không còn
như cũ.
TÓM LẠI: SBTN đang nghèo hơn xưa. Khoảng 2010,
Comcast bắt Direct TV phải quảng cáo để có nhiều subscribers. Direct
TV chọn ca sĩ Y Phương là sứ giả SBTN. Nghĩa là: vd1.
Nhạc
hội của ai đó ở San José nhận lời ký hợp đồng với Direct TV, để
direct TV quảng cáo trên nhạc hội thì bù lại Direct TV sẽ cử ca sĩ Y
Phương đến hát. Mọi chi phí cho Y Phương do Direct TV trả.
Nói một cách khác, Trúc Hồ chỉ có nhiệm vụ làm chương trình cho hay.
Quảng cáo sao cho có nhiều subscribers thì chủ Mỹ, Direct TV, thuê
người khác phụ trách. Hiện giờ, tình hình xuống và vụ Y Phương, đại
sứ cho SBTN đã ngưng mấy năm nay, và Direct TV chỉ còn quảng cáo
trên vài tờ báo.
Tôi viết tin ngắn này chỉ với mục đích cung
cấp SỰ THẬT CHO ĐỘC GIẢ.
Hoàng Lan Chi
12/2017
LanChi Hoang: Lời giới thiệu cho bài viết của Trần Nhật Phong:
Tôi viết “SBTN-Giàu hay nghèo” (chính ra là tựa của Ngụy Vũ) vì
nghe NV nói trong chương trình của Vũ rằng SBTN giàu vì được chia
phần trăm từ direct TV. Ngụy Vũ có nói sự thật nhưng chỉ là sự thật
hơn 10 năm xưa. Tôi bổ sung thêm để cho facebookers có cái nhìn đúng
hơn: 10 năm trước, SBTN giàu vì có thể nhận được $200,000.00MK/tháng
từ Direct TV chia lại cho (mỗi subscriber phải đóng cho Direct TV
$15.00MK/tháng để xem được SBTN thì Direct TV chia lại, khoảng từ
3-5% cho SBTN) nhưng hiện nay thì NO, NO. Điều đó không có nghĩa tôi
binh vực hay minh oan gì cho SBTN cả mà chỉ cho khán giả thấy: SBTN
bây giờ xuống dốc vì sao?
Đây là vài lý do mà tôi đoán:
1. Nội dung không hay,
2. Dùng chương trình để hỗ trợ cho
Việt Tân-Định,
3. Theo hùa “Nhóm thổ tả” chửi Trump nhiều cái
vô lý,
4. Không còn chống cộng rõ ràng như khi còn Việt Dzũng
cho dù nhóm Nam Lộc-Trúc Hồ-Việt Dzũng thì cũng chỉ TIỀN.
Nên
nhớ, theo Ngụy Vũ thì vụ kiện giữa vợ Việt Dzũng và gia đình của
Việt Dzũng vẫn chưa xong vì tài sản đồ sộ của Việt Dzũng. Vì thế nếu
thương gia nào còn nghĩ rằng SBTN vẫn mạnh, vẫn nhiều người xem thì
KHÔNG PHẢI THẾ...
Trần Nhật Phong đã repost bài của P nhận
xét về ASIA-SBTN-THÚY NGA vào 2016, khi Trúc Hồ từ giã ASIA.
Cá nhân HLC đồng ý với Phong ở điểm:
1. Cả ba (ASIA-SBTN-THÚY
NGA) đều đóng góp cho nền văn hóa hải ngoại.
2. Khi còn Trầm
Tử Thiêng hoặc Việt Dzũng thì chương trình ASIA có vẻ “khá” hơn và
đánh được đúng vào “thị hiếu”, hay đúng hơn, sự “khao khát”, sự
“thương nhớ”, sự “nuối tiếc”, của người hải ngoại, khi dựng các chủ
đề về người lính VNCH hay Sài Gòn xưa.
3. Nếu ASIA đi theo
hướng “trẻ” mới thì coi chừng sẽ thất bại. Lý do: kỹ thuật của ASIA
thua xa Thúy Nga. ASIA sẽ mất sự ủng hộ từ khối người (cao niên và
trung niên gốc VNCH).
Tôi không đồng ý với Phong là ASIA NÊN
CÓ TRÚC HỒ. Lý do: Bà Thy Vân hoàn toàn có thể thuê một đạo diễn
tổng quát khác, cũng trung niên, cũng có kinh nghiệm truyền thông,
cũng am hiểu tâm lý cộng đồng hải ngoại, thay vì phải thuê Trúc Hồ.
Bà Thy Vân cần phải ra lệnh cho người mới này (tôi nghe nói đó là
Quốc Thái?) không được hỗ trợ cho Việt Tân-Định. Đó là then chốt.
Hiện giờ cộng đồng hải ngoại, nhờ các social media, đã rõ và tường
tận bộ mặt của Việt Tân-Định thì họ sẽ quay lưng nếu ASIA hỗ trợ cho
VT.
ASIA, SBTN HAY THÚY NGA
VẪN LÀ BIỂU TƯỢNG
THÀNH CÔNG CỦA
VĂN HÓA MIỀN NAM VIỆT NAM
Trần Nhật Phong
October 25, 2016
Lần
đầu tiên khi gặp Thy Vân là tại đài phát thanh “Văn Nghệ Truyền
Thanh” của anh Lê Phú Bổn, lúc tôi mới tập tễnh vào ngành truyền
thông được mấy năm. Lúc đó Thy Vân đang nhờ các cơ quan truyền
thông để quảng bá cho chương trình “Bên Em Đang Có Ta”, đây được
xem là chương trình thiện nguyện cộng đồng đầu tiên của Trung tâm
Asia, và cũng là lần đầu tiên đạt con số kỷ lục hơn một triệu Mỹ
kim thời điểm giữa thập niên 90.
Trước khi gặp
Thy Vân, do công việc nên tôi quen biết với nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng,
từ sự quen biết đã trở thành bạn bè, ban đầu anh là cố vấn cho Mây
Production, và sau đó thì chính thức là cố vấn cũng như là nhạc sĩ
chủ lực của Trung tâm Asia, sau khi trung tâm này được đổi tên từ
tên cũ là Dạ Lan.
Thập niên 90, kể từ khi bắt đầu với chương
trình đại nhạc hội “Bên Em Đang Có Ta”, một chương trình giúp cho
các đồng bào còn kẹt ở trại tỵ nạn Đông Nam Á (cụ thể là
Philippines), Asia được xem là lên như diều gặp gió, đặc biệt là sự
hợp tác giữa Trúc Hồ với Trầm Tử Thiêng. Trúc Hồ có tài sáng tác ra
giai điệu rất hay, nhưng lại không có khả năng viết lời hay, do đó
nhạc của Trúc Hồ - lời của Trầm Tử Thiêng, đã trở thành một hiện
tượng thu hút rất nhiều khán giả khắp nơi.
Thời điểm đó tôi
rất thích cá tánh và lời nhạc của Trầm Tử Thiêng, vì anh viết lời từ
trái tim nhân bản, nên cố vấn cho Asia những chương trình nói về
thân phận của người việt trong chiến tranh, sau chiến tranh rất
tuyệt vời.
Nhưng bất ngờ Trầm Tử Thiêng ra đi, Trúc Hồ mất
hẳn người anh và người cố vấn giỏi, Asia mời Việt Dzũng thay thế vị
trí của anh Trầm Tử Thiêng, và sau này có thêm Nam Lộc.
Kể từ
khi Việt Dzũng cộng tác với Asia, trung tâm này đã lái theo hướng đi
khác, ca ngợi thân phận của những người lính VNCH, rồi nói đến nhiều
về thân phận tỵ nạn của những người vượt biển, đến nay thì tập trung
vào những chủ đề tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền.
Việt
Dzũng đã thành công khi đưa ra chiến lược này cho Asia trong khoảng
thời gia khá dài, nhưng đồng thời cũng bắt đầu đi vào bế tắc, vì các
chủ đề luôn có những sự trùng hợp, thiếu hẳn sự sáng tạo mới.
Tuy nhiên cũng như nhiều người khác, tôi vẫn xem các tác phẩm
của Asia nhiều hơn, và thú thật đến nay tôi vẫn chưa hề xem một tác
phẩm nào của Thúy Nga, ngoại trừ đi ăn ở nhà hàng nào đó, vẫn hay
bắt gặp các chương trình của Thúy Nga chiếu trên LCD của nhà hàng,
dù rằng tôi có quan hệ tốt với các nhân vật chủ chốt của Thúy Nga
hơn là Asia.
Cũng không phải vì tác phẩm của Thúy Nga dở hơn,
mà vì Asia “đào” được chiều sâu của sân khấu và chủ đề, nó rung động
được cảm xúc của tôi, so với Thúy Nga chỉ khai thác về chiều “rộng”,
hay “hoành tráng” của sân khấu, với cá nhân tôi, đó là sự nhàm chán.
Nhưng dù sao đây cũng là 2 trung tâm lớn, được xem là gương mặt
thành công của cộng đồng người Viêt bên ngoài nước Việt Nam, không
chỉ đứng đầu ở Hải Ngoại, mà cho đến nay, cả một thể chế của CSVN
cũng không có một chương trình văn nghệ ra hồn nào so với 2 trung
tâm nói trên của người Việt Hải Ngoại, có lẽ một phần nhờ vào vốn
sáng tác dồi dào của miền nam Việt Nam xưa kia.
Hôm nay nhiều
thông tin bạn bè báo cho biết, có sự rạn nứt hay thay đổi của Trung
tâm Asia, theo đó đã có sự bất đồng giữa Trúc Hồ và gia đình của
nhạc sĩ Anh Bằng, điển hình là Thy Vân, con gái của Anh Bằng, cũng
là producers từ nhiều năm nay của Asia. Dẫn đến việc một số ca sĩ
của trung tâm này, theo Trúc Hồ có thể sẽ tạo ra một sân chơi mới mà
các bạn bè của tôi nói rằng đó là SBTN Entertainment (thuộc đài
truyền hình SBTN do Trúc Hồ là một trong những người sáng lập).
Điều này có lẽ bất ngờ với nhiều người, nhưng với tôi không bất
ngờ, vì sự rạn nứt đã được tiên đoán trước do cá tánh, lý tưởng và
con người khác nhau.
Việt Dzũng trưởng thành trong môi trường
tranh đấu, sự hợp tác với một trung tâm văn nghệ chỉ là phương tiện
giúp anh theo đuổi lý tưởng, còn Trúc Hồ vốn chỉ là một nhạc sĩ
thuần túy, những năm sau này do ảnh hưởng của Việt Dzũng nên lần mò
theo con đường tranh đấu, nhưng với chính trị, Trúc Hồ hoàn toàn
thiếu căn bản, Trúc Hồ chỉ tranh đấu theo cảm xúc của một người nghệ
sĩ, chứ không phải là một người tranh đấu từ khi còn trẻ như Việt
Dzũng, do đó Trúc Hồ luôn phải cân nhắc về quyền lợi của Trung tâm
Asia và lý tưởng tranh đấu.
Trong khi gia đình nhạc sĩ Anh
Bằng vốn kinh doanh trong thị trường âm nhạc giải trí, họ cần phải
sống còn trong thương mại, nếu những cuốn DVD hay Video dưới thời
Trầm Tử Thiêng hay Việt Dzũng, đem về mối lợi thương mại thì mọi
việc vẫn tốt đẹp, nhưng nếu số thu lợi nhuận bị giảm sút, thì sự rạn
nứt sẽ phải xảy ra.
Những người có công dẫn dắt sự thành công
cho Asia hầu hết đều đã ra đi, từ Trầm Tử Thiêng, Việt Dzũng và Anh
Bằng, Asia nay phải đương đầu với nhiều thử thách, đề tài xoay quanh
những câu chuyện tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền đã bắt đầu bị
giới hạn, DVD đã không còn thời huy hoàng như xưa, You tube lên
ngôi, chi phí sản xuất tăng cao hơn, mọi thứ đều đắt đỏ hơn và lượng
người mua DVD đã giảm tới mức khủng khiếp.
Còn Trúc Hồ, vừa
phải gồng gánh cho SBTN vừa phải gồng gánh cho Asia, lại mất đi
những “cố vấn” như Trầm Tử Thiêng hay Việt Dzũng, do đó việc buông
bỏ một bên là điều không thể tránh khỏi, sự rạn nức này chỉ là
chuyện một sớm một chiều, đó là chưa kể đến những góc cạnh pháp lý
về sản phẩm của Asia và bản hợp đồng của SBTN với DirecTV cũng nảy
sinh ra nhiều vấn đề khó giải quyết.
Và việc tách Asia với
SBTN, có thể dẫn nguy cơ cả hai có thể xập, và điều này hoàn toàn
không có lợi gì cho cộng đồng Hải Ngoại cả.
Nếu Asia thiếu
những cố vấn giỏi, mà chỉ tiếp tục cuộc hành trình với khuynh hướng
khác, nhất là chạy theo việc khai thác “chiều rộng” của sân khấu, để
chinh phục các giới khán giả trẻ mà trung tâm này cho rằng sẽ là con
đường tốt, thì khá nguy hiểm, vì thứ nhất con đường này Thúy Nga đã
và đang đi, nhưng kết quả Thúy Nga phải “nương nhờ” thêm những cây
hài rẻ tiền bên Việt Nam như Trần Thành – Trường Giang hay những
“phe cánh” của Hoài Linh như Dương Triệu Vũ và Hoài Lâm, để thu phục
các nhóm khán giả trẻ mới định cư ở Mỹ được vài năm, vẫn còn chất
“phèn” của văn hóa CS. Thứ hai là giới khán giả trẻ tập trung đông
đảo nhất vẫn là trên Facebook và Youtube, và đa số đều ở Việt Nam,
Asia khó có thể nào cash out (biến thành tiền) khối khán giả này,
khi sản phẩm của họ chưa chắc phù hợp với cuộc sống của giới trẻ
trong nước, ngoại trừ những “hào nhoáng” về cảnh trí sân khấu đẹp và
ca sĩ thì... mặc “đồ hiệu”. (nếu Asia chọn Youtube hay video online
làm sân chơi cho họ).
Còn SBTN Entertainment nếu tiếp tục
cuộc hành trình đang đi, tức là sử dụng những biến động xã hội trong
Việt Nam, biến thành tác phẩm tranh đấu, thì SBTN Entertainment cũng
sẽ đi vào bế tắc, vì thứ nhất Trúc Hồ không có bản lĩnh của một nhà
tranh đấu có tầm nhìn, mà chỉ là một nhạc sĩ chạy theo phong trào
tranh đấu do ảnh hưởng của những người đi trước như Trầm Tử Thiêng
hay Việt Dzũng, do đó những tác phẩm sau này (nếu có), cũng sẽ mất
đi “cái lửa” từ trái tim, mà đó chỉ là cuộc hành trình đi cho hết
đoạn đường mà thôi. Thứ hai lớp khán giả quan tâm đến những “chiều
sâu” sân khấu này của Asia trước đây, đa phần là lớp tuổi trung niên
của tôi hay lớn tuổi hơn cũng sẽ càng ngày càng ít đi, khó chinh
phục được lớp trẻ sinh ra hoặc lớn lên ở Hải Ngoại ít nói tiếng Việt
hơn và lớp khán giả trẻ từ Việt Nam sang định cư vài năm, còn bị ảnh
hưởng sự giáo dục của cộng sản, nên tránh né những đề tài bị xem là
“nhạy cảm”.
Tóm lại nếu tách ra, thì cả Asia và SBTN có thể
trụ được thêm vài năm nữa là... xập, trừ phi cả hai phía đều tìm ra
giải pháp cho chính họ.
Còn nếu tiếp tục gắn bó với nhau, thì
thời gian trụ sẽ lâu hơn trước khi họ có giải pháp mới về tài chánh,
về chiến lược để tiếp tục xây dựng thành một công ty giải trí có tầm
vóc lớn hơn hiện nay.
Đứng ở góc nhìn của tôi, việc tách làm
đôi của Asia và SBTN sẽ là một điều đáng tiếc, vì dù sao sự thành
công của Asia cũng là biểu tượng sự thành công của những người Việt
Hải Ngoại từ nhiều năm nay, cũng giống như Thúy Nga bất kể trung tâm
này thời gian gần đây, mở cửa cho “văn hóa mất dậy” của CSVN thông
qua những “ca sĩ”, “hề”, khoe của, rẻ tiền.
Có trách Thúy Nga
về điểm này, nhưng đến chung cuộc Thúy Nga vẫn là trung tâm lớn, do
công sức của những người Việt Hải Ngoại bỏ công sức gây dựng nên, cả
Asia và Thúy Nga vẫn là biểu tượng đặc trung cho nền văn hóa của
miền nam Việt Nam, gia đình của Tô Ngọc Thủy hay ông Tô Văn Lai vẫn
xuất thân từ cái nôi của miền nam Việt Nam.
Tôi gốc bắc kỳ,
bố mẹ đều là người di cư từ ngoài bắc, nhưng tôi sinh ra trong miền
nam, tôi vẫn yêu cái văn hóa của miền nam Việt Nam, nơi đã có những
bài hát đi vào lịch sử âm nhạc của dân tộc, nơi đã có những sáng tác
về âm nhạc, thi ca rực rỡ nhất cho dân tộc mà 40 năm nay CSVN dù có
tìm đủ mọi cách phá hủy toàn bộ di sản văn hóa của miền nam, nhưng
các tác phẩm đó vẫn vươn mình sống mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và thử
hỏi nếu không có sự bền bỉ của những trung tâm như Asia hay Thúy
Nga, liệu giới trẻ sinh sau đẻ muộn có biết đến những tác phẩm đó
hay không, hay những tác phẩm đó là của nhạc sĩ nào? Vì có bao giờ
nền giáo dục của CSVN nhắc đến những tên tuổi lẫy lừng đó của miền
nam Việt Nam, tên tuổi của họ chỉ được truyền miệng trong dân gian,
còn sách giáo khoa của CSVN thì không bao giờ có cả.
Hy vọng
cả Thy Vân lẫn Trúc Hồ sẽ có giải pháp để tiếp tục gắn bó, dù rằng
giữa tôi và Trúc Hồ có những khác biệt quan điểm, nhưng tôi vẫn mong
Trúc Hồ hay Thy Vân đều thành công trên con đường đã chọn, vì dù
khác biệt chúng ta vẫn có mục tiêu tương tự như nhau, đó là gìn giữ
và phát triển những nét đẹp của nền văn hóa miền nam Việt Nam.
Trần Nhật Phong
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Phụ Lục - Radio Ngụy Vũ
Quân nhân Sư Đoàn Nhảy Dù QLVNCH Mừng Chúa Giáng Sinh - 2017
|
Hình nền: Ngôi sao Phương Đông hướng dẫn Ba Vua tìm Hài Đồng Giê-su. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet E-mail by MĐ Trịnh Tường Vân, TĐ50CTCT/SĐND chuyển
Đăng ngày Thứ Năm, December 28, 2017
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư: Liên lạc
Trở lại đầu trang