Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Truyện ngắn
Chủ đề: Xuân
hội ngộ
Tác giả:
ThuhuongSeattle
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Anh
xin phép mẹ đưa em đi chợ hoa Sài Gòn, giọng Minh trầm ấm nói
nhỏ bên tai Nga.
Minh đến như nắng sớm, trong lành,
tươi mát reo vui phòng khách nhà Nga. Gương mặt Minh rạng ngời
màu nắng gió sau các cuộc hành quân, mắt anh sáng long lanh màu
lá rừng. Chiếc mũ xanh màu lá cây đội lệch một bên, Minh sinh
động rắn rỏi trong bộ quân phục còn mới. Minh được về hậu cứ
tiểu đoàn ba Thủy Quân Lục Chiến sau sáu tháng dài hành quân đối
diện tử thần, đối diện cái tàn ác của chiến tranh và trực diện
định mệnh mình.
Nga được đi xem hoa, được cùng anh ăn
kem, được nghe anh kể truyện tương lai hai đứa. Nga đang bay
trong hạnh phúc. Minh nói nhiều, nhiều lắm và Nga đi gần anh hơn
như đang được đôi cánh thiên thần chở che, âu yếm. Minh là tất
cả, tất cả những gì trong thế giới con nhỏ Nga.
Minh và những ngày hạnh phúc mùa Xuân
1975, Mẹ Nga và Mẹ Minh là hai người bạn thân từ ngày xửa ngày
xưa khi ở Hà Nội. Cuộc di cư năm 1954 hai gia đình mất liên lạc
cho đến 1974 khi mẹ Nga đi lễ chùa Vĩnh Nghiêm, Sài Gòn gặp lại
mẹ Minh. Tình thân trở lại như ngày xa xưa và thân hơn khi biết
Minh và Nga yêu nhau.
Có lần đi bên nhau, Minh hát nhỏ cho
Nga nghe như muốn Nga biết là anh yêu đời, yêu người vì có Nga:
“Mùa Xuân ơi biết tôi yêu đời...” Nga hát theo anh như nói rằng
Nga đang yêu anh và Yêu đời lắm.
Lần sau cùng Minh chia tay Nga để trở
lại tuyến đầu trong các cuộc hành quân Đông Hà Quảng Trị, tháng
ba năm 1975. Chiến tranh leo thang, hiệp định Paris, quân đội Mỹ
bỏ rơi đồng minh Việt, vũ khí thiếu hụt, ngày tàn cuộc chiến là
thế. Minh không nghĩ đến ngày mai, ngoài tuyến đầu chỉ có anh và
đồng đội, chỉ có bom bạn và cái chết. Trước mặt Minh là giặc
thù, là bom đạn, là cõi chết, sau lưng anh là quê hương, là Nga
người anh yêu, là cha mẹ người thân. Trai thời chiến chỉ có mạng
sống và trái tim để đa tạ tiền nhân, người xây dựng nước Việt,
tạ ơn cha mẹ sinh ra mình và cám ơn Nga, người anh yêu. Tình yêu
Nga chiếm trọn tim anh, cho anh can đảm hơn ngoài chiến trường.
Anh đang vui, đang yêu và được yêu. Thế là đủ, là niềm tin, là
hy vọng và là tất cả cho hai người yêu nhau. Ngày từ biệt Nga
anh tuy vui có người yêu nhưng biết rằng cha mẹ và Nga sẽ rất
buồn nếu anh không về như những bạn thân và đồng đội của anh.
Những thằng bạn trẻ chưa có người yêu và đang mơ mộng đã từ từ
đi vào thế giới khác trong những trận đánh khốc liệt vừa qua.
Nga nhớ ngày Minh trở lại tuyến đầu
như các lần trước, anh hôn Nga thật nhiều, anh hát cho Nga nghe
và anh hứa anh sẽ về. “Anh sẽ về... chúng mình lo cho tương
lai...”
Tình
yêu, những vòng tay ấm, những thì thầm trìu mến, những mơ ước đủ
cho Nga đợi chờ lần thăm tới, nếu có. Tình yêu Nga đong đây tim
Minh cho anh hy vọng trở về nhà lần tới.
Nhưng lần tới chẳng bao giờ đến với
Minh và Nga. Được tin Minh mất tích tại tuyến đầu cuối tháng ba
1975 khi ba mẹ Minh báo tin buồn. Nga không tin chuyện đó xảy
ra. Tin đến như một cơn bão lụt tàn phá tất cả, đêm không là đêm
an bình, ngày không còn là ngày chờ mong. Niềm mơ ước, hạnh
phúc, tình yêu Minh-Nga bị bão lụt cuốn hút không để lại chút gì
cho thế giới của Nga.
Ngày chót chờ đợi một hy vọng mong
manh, một tiếng gõ cổng nhẹ, tiếng con vàng reo vui, tiếng chân
Minh, và các em bé hàng xóm chạy trước cổng nhà... Minh về...
Minh về... chỉ là những giây phút hoài mong trong hy vọng hão
huyền, trong niềm tin không tưởng. Đêm 29 tháng tư năm 1975, gia
đình Nga bám vào chiếc phao nổi của niềm tin, Nga cùng gia đình
và nhiều ngàn người khác lênh đênh trên biển Đông.
Còn niềm đau nào hơn. Mất quê hương,
mất người tình, không tương lai, không định hướng. Tất cả chỉ có
một điểm chung tìm đất lành, thà chết trong trùng dương bão tố
hơn chết mỏi mòn trong thương đau, thù hận, đói nghèo. Nga thề
với lòng mình rằng cộng sản Việt sẽ không bao giờ có chỗ đứng
gần Nga. Nhiều lần Nga thầm ước, giá Nga là đàn ông, Nga hãnh
diện đi theo tổ tiên mình để diệt thù nhà.
Kỷ niệm của Nga về Minh chỉ có từng
ấy... yêu và được, yêu và chờ đợi để được nghe giọng ấm trầm thì
thầm bên tai, để được nghe Minh hát và cảm giác được che chở
trong vòng tay Minh.
Ở Mỹ, con bé Nga quẳng hết những nhiêu
khê đời thường, vào đại học, tốt nghiệp Cao Học ngành quản trị
và làm việc. Thế giới quanh Nga an bình, hiền lành và đầy mơ
ước. Nga không quên kỷ niệm xưa, Nga biết yêu và lập gia đình.
Tuy thế Nga vẫn dành một ngày trọn vẹn cho Minh, như một tạ từ
tình yêu đầu đời Minh đến với Nga. Nga không khóc vì Nga muốn
Nga can đảm như Minh. Nga tin người, yêu tha nhân và không đầu
hàng định mệnh nếu có định mệnh. Nga thường nói thầm khi nghĩ
đến Minh, em không buồn, em sẽ vui khi nghĩ đến Minh. Em không
sợ định mệnh vì chuyện gì đến sẽ đến.
Ngay cả tình yêu đầu đời của Nga, niềm
mơ ước của Minh và Nga thánh thiện như mơ, tự nhiên biến mất.
Không gian cũng như thời gian trôi đi như mây ngàn như gió núi,
cuốn đi bao nhiêu mơ ước một đời Nga. Nga nhủ lòng Nga sẽ không
sống đời rong rêu, ủy mị. Nga sẽ sống và sống trọn vẹn như Minh.
Nga tin, một niềm tin mãnh liệt rằng Minh còn sống đâu đó trên
quê hương hay trên miền đất tạm dung nào đó. Hy vọng qua những
đau khổ Minh sẽ có gia đình và an lành như anh thường nói... hãy
sống như một người bình thường đừng để chiến tranh hay định mệnh
hành hạ.
42
năm qua nhanh, tóc Nga không còn mềm, da không còn hồng và kỷ
niệm xưa mờ dần theo thời gian với nhiêu khê của đời. Nhưng Nga
vẫn dành cho Minh một ngày đầu năm trong hồn Nga.
***
Mấy
ngày gần Tết năm nay, Nga rất vui vì April đang yêu một người
cùng sở làm. April đang có người yêu. April hứa sẽ giới thiệu
người yêu với mẹ ngày đầu Xuân.
Thứ bảy, tuần trước Nga đi lễ ngày
Chúa Nhật nhà thờ Tin Lành Việt Nam, Nga cảm thấy bồn chồn như
có gì đang chờ đợi Nga.
Ngồi gần hai chị và cô bạn thân, Nga
có cảm giác có người đang nhìn Nga. Nga bồi hồi khó chịu và
thầm nghĩ ở tuổi của Nga có gì làm phiền Nga được. Sau buổi lễ
Nga đi vội ra xe, cái cảm giác đó cứ bám theo Nga. Nga thầm
nghì nếu có người nhìn cũng có sao đâu... trong cuộc đời Nga
đã có bao nhiêu lần có người nhìn như thế.
Nga vào xe chợt nhớ mình không mang
mấy trái cây vào nhà thờ cho hai chị và cô bạn thân. Vừa mở
cửa xe đặt chân xuống sân trải sỏi với giỏ trái cây, Nga nghe
tiếng April reo vui chào mẹ: “Thưa mẹ, con không biết mẹ đi lễ
hôm nay với hai bác. Hôm nay ba ở nhà thưa mẹ.”
Nga âu yếm nói: “Ba con không khỏe,
mẹ muốn gặp hai bác nên đi lễ sáng nay. Sao con biết nơi này?”
“Mẹ ơi, con không biết nhà thờ này
đâu mẹ? Cha anh John đi lễ nhà thờ này. John muốn mời ba đi ăn
sáng để John giới thiệu con với ba anh ấy. Nhưng sau đó vài
ngày John cho con biết cha John mời con. Theo phong tục Việt
Nam, ông mời hai con dùng điểm tâm và John không được phép trả
tiền bữa ăn sáng nay. Mẹ biết không, phố Tầu có một nhà hàng
Tàu vừa khai trương tuần trước, có món Á Kảo khá lắm... tuyệt
cú mèo...”
Nga nghe April nói “tuyệt cú mèo” bà mỉm cười biết John nói
khá tiếng Việt. Nga nhìn con tươi vui và có chút hài lòng.
Nga nghĩ thầm April thật thà quá, cả
John nữa chứ cho nên cha John mới biết April yêu thích món ăn
nào. Khi có tình yêu con người nhìn thế giới chung quanh tràn
đầy thương mến. Nga biết con bà đang hạnh phúc và thêm một
người nữa anh chàng John đang yêu. Thế giới quanh Nga hạnh
phúc đang lũy thừa tiến như không khí trong sạch Nga đang thở
nơi đây. Nga nhìn con âu yếm, mắt già long lanh sáng.
Nga dịu dàng hỏi con gái: “Thế John
đâu con?”
April trả lời: “Anh ấy vào trong nhà thờ tìm ba. Con chắc anh
ấy sẽ ngạc nhiên vì gặp mẹ ở đây.”
Nga nói nhỏ cho con biết: “Mẹ cần về
nhà đi ăn trưa với ba con và xem ba con khá không? Mẹ sẽ gặp
bạn con vài ngày nữa.”
April không trả lời mẹ, cô nhìn về
hướng cửa chính, giọng cô reo vui: “Xin lỗi mẹ. John đang đi
với ba anh đến gặp mẹ kìa.”
Nga chưa kịp nói đã nghe tiếng John
gọi April. Cha con John đang đi về hướng mẹ con Nga. Cha John
gật đầu chào Nga chỉ vài bước trước mặt bà. Cha John đang đứng
nhìn Nga với ánh mắt sửng sốt, ngạc nhiên. Sau giây phút ngỡ
ngàng, ông trở lại bình thường nhưng cách nhìn, lời nói ấm
trầm của người lạ làm cho tim Nga nhói đau. Nga tự nhủ có thể
nào người xưa còn sống? Có thể nào Minh đang đứng trước mặt
Nga, đang nhìn Nga, đang nói với Nga? Nga không trả lời người
lạ với những ý nghĩ lan man đang nhảy múa trong đầu.
Cha John chào Nga: “Chào bà. Tôi là
ba của John. Hân hạnh được gặp bà.”
Nga vẫn không trả lời người lạ. Nga
cảm thấy khó thở, Nga dựa người vào April cho khỏi ngã. April
ngạc nhiên và ôm mẹ. Mẹ April rất tự tin và rất lịch sự với
mọi người. Hôm nay mẹ thế nào ấy.
April lo lắng nhìn mẹ hỏi: “Mẹ sao
thế? Mẹ bị cảm? Mẹ ơi ba John chào mẹ. Mẹ nghe không?”
Tim Nga nhói đau. Nga nhủ thầm:
“Nga... can đảm... phải can đảm. Nhìn gà hóa cuốc. Tỉnh lên
đi...”
April tưởng mẹ không khỏe nên nói nhanh: “Thưa bác, mẹ con
hình như bị cảm, chắc con phải đưa mẹ về nhà. Xin lỗi bác và
John nhiều lắm.”
Giọng cha John run run, ông dang tay
muốn đỡ Nga nhưng lại thôi. Ánh mắt ông hình như vui, hình như
buồn, bâng khuâng ngập tràn hồn ông.
Ông nói nhỏ: “April để John đưa mẹ
và con về nhà. Chúng ta gặp nhau lần khác.”
Trước khi chia tay cha John tự giới
thiệu lần nữa: “Thưa bà, tôi tên Minh hân hạnh gặp bà sáng
nay. Tôi nghe cháu April nói với John về bà nhiều lắm. Không
ngờ được gặp bà trước ngày hẹn.”
Ông giơ tay nắm tay Nga thật chặt
như an ủi Minh còn sống đây Nga.
Tay Minh ấm, run run như mừng gặp
lại người xưa. Ông đỡ Nga lên xe và bảo con trai lái xe đưa
Nga về nhà. Mắt Minh nhìn Nga long lanh sáng như thầm nói...
Mùa Xuân ơi biết tôi yêu đời.
Nga cảm động theo con vào xe và mong
ngày gặp cha con Minh trong mùa xuân này.
ThuhuongSeattle
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Trung tâm lưu trữ các Ngày lễ mừng Bổn mạng BCND/QLVNCH...
|
Hình nền: Bản đồ VIỆT NAM hoàn toàn. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by ddcb chuyển
Đăng ngày Chúa Nhật,
March 4, 2018
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang