Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Chính trị
Chủ đề: Kỷ niệm Ngày Quân Lực 19-6
Tác giả: Liên Thành
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Orange County, California. USA. Ngày 15 tháng 6 năm 2017
THƯ CỦA LIÊN THÀNH, TÁC GIẢ TÁC PHẨM
“TRẬN CHIẾN TÌNH BÁO, PHẢN TÌNH BÁO GIỮA VNCH/CIA VÀ TÌNH BÁO CỘNG
SẢN HÀ NỘI.”
Nơi gởi: Liên Thành
P.O.BOX 6147 Fullerton, Ca. 92834 USA.
Cell Ph: 626-257-1057
Email: ubtttadcsvn68@gmail.com; nguyenphuclt1966@gmail.com
Nơi nhận: 1/ Trung tướng
Phạm Ngọc Hùng Tổng cục Trưởng, Tổng cục 2. [2014-Hiện tại] Hà Nội,
Việt Nam
2/ Trung
tướng Nguyễn Chí Vịnh Thứ trưởng Quốc phòng chính phủ cộng sản Việt
Nam Nguyên Tổng cục Trưởng, Tổng cục 2 [2002-2009] Hà Nội, Việt Nam
Thưa hai Ông Phạm Ngọc Hùng, Nguyễn
Chí Vịnh,
Nhiều năm trước và hiện
tại, Tổng Cục 2 của các ông đã tung ra nhiều huyền thoại, những
thần tượng, tưởng như chuyện thần tiên của trẻ thơ về những nhân
vật tình báo của các ông khi hoạt động tại miền nam Việt Nam
trước 1975, như:
– Trần Quốc Hương tự Mười Hương, tên
thật là Trần Ngọc Bang, thuộc Cục Tình Báo Chiến Lược. Cấp bậc
Thiếu tướng.
–
Đại tá Lê Câu, Chỉ huy Cục 2 Quân Báo Miền Nam.
– “Điệp Viên Hoàn Hảo” Thiếu tướng Phạm
Xuân Ẩn.
– Vũ
Ngọc Nhạ, Thiếu tướng, Cụm Tình Báo Chiến Lược A–22.
– Điệp viên Trần Ngọc Hiền, Cụm Tình
Báo A–26.
–
Điệp viên Bùi Đình Đệ tức ông Sáu Già, Cụm Tình Báo A–54.
– Điệp viên Đại tá Quân Đội Nhân Dân
Phạm Ngọc Thảo [cũng là Đại tá QLVNCH].
Đặc biệt nhân vật Thiếu tướng Mười
Hương Tức Trần Quốc Hương được Tổng Cục 2 các ông ca tụng trong
một cuốn sách: “Trần Quốc Hương – Người Thầy Của
Những Nhà Tình Báo Huyền Thoại”.
– Vũ Ngọc Nhạ trong tác phẩm “Ông
Cố Vấn”, và cũng đã được đóng thành phim.
– Phạm Xuân Ẩn trở thành một “Điệp
Viên Hoàn Hảo”.
– Đại tá Lê Câu...
Thậm chí một số thuộc loại tép rêu như
Lê Hữu Thúy, Trần Ngọc Hiềnn v.v. cũng được ca tụng tận trời
xanh.
Mục đích của Đảng Cộng Sản Việt Nam và Tổng Cục 2 muốn gì?
Đảng Cộng Sản Việt Nam và các ông Tổng
Cục 2 muốn bôi đen thay trắng, đánh lừa đồng bào Việt Nam, đánh
lừa các nhà viết sử khi viết về cuộc chiến tranh Việt Nam, đem sự
thật biến thành sự dối trá, đem thất bại biến thành chiến thắng.
Thật là hổ thẹn cho Đảng Cộng Sản Việt
Nam, Tổng Cục 2, và chính các ông. Đảng Cộng Sản Việt Nam là một
đảng cướp, muôn đời vẫn chỉ là đảng cướp. Tên đầu đảng cướp Hồ
Chí Minh và đám lâu la thuộc hạ các ông, những kẻ xuất thân từ
trường mẫu giáo núi rừng Trường Sơn vạn kiếp vẫn là những kẻ ngu
dốt, gian manh, bần tiện, đổi trắng thay đen, phỉnh gạt láo
lường.
Sự thật
đã không như các ông phổ biến ca tụng, mà sự thật quả là quá phũ
phàng. Tất cả những nhân vật mà Đảng Cộng Sản của các ông và
chính các ông ca tụng là: “Người Thầy Của Những Nhà Tình Báo
Huyền Thoại” là “Điệp Viên Hoàn Hảo” là “Ông Cố Vấn” tối cao, là
“anh hùng” là “liệt sĩ”, tất cả bọn chúng, và toàn bộ tổ chức,
cùng nhân viên của bọn chúng đã bị các cơ quan tình báo của nền
Đệ I và Đệ II Việt Nam Cộng Hòa bắt giữ. Từ Thiếu tướng tình báo
Trần Quốc Hương tức Mười Hương, đến Đại tá Lê Câu, Thiếu tướng
tình báo Vũ Ngọc Nhạ. Vũ Ngọc Nhạ bị bắt đến 2 lần. Lần thứ nhất
bị Đoàn Công Tác Đặc Biệt của ông Dương Văn Hiếu dưới thời Đệ I
VNCH bắt giữ. Sau một thời gian được học hỏi, y quyết định trở về
hợp tác với cơ quan Đoàn Công Tác Đặc Biệt Miền Trung. Hằng tháng
y được phát lương như tất cả anh em trong đoàn.
Sau khi Đệ I VNCH sụp đổ, Vũ Ngọc Nhạ
tái hoạt động trong tổ chức Tình Báo Chiến Lược A–22. Lần này y
và toàn bộ tổ chức Tình Báo Chiến Lược A–22 sa lưới Trung tá
Nguyễn Mâu Trưởng Ngành Cảnh Sát Đặc Biệt của Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát
Quốc Gia, thời Đệ II VNCH.
Ngoài ra, Cụm A–22 còn có những
nhân vật sau đây bị bắt giữ:
– Huỳnh Văn Trọng
– Phạm Xuân Hòe
– Lê Hữu Thúy, Phái
khiển Tình Báo
– Lê Hữu Ruật
– Bùi Nhượng Thắng
– Lê Thị Nuôi
Và năm mươi [50] cơ sở của bọn chúng bị
bắt giữ. Tất cả đã bị truy tố trước tòa án của Chính Phủ Việt Nam
Cộng Hòa.
Nói
về nhân vật Phạm Xuân Ẩn mà Đảng Cộng Sản và Tổng Cục 2 đã biến
hắn ta thành một nhân vật huyền thoại, thần thánh, trong giới
tình báo của Tổng Cục 2. Họ cũng không quên phong cho Phạm Xuân
Ẩn lên cấp Thiếu tướng Anh Hùng lực lượng vũ trang.
Vậy Phạm Xuân Ẩn là ai?
Phạm Xuân Ẩn sinh ngày 12/9/1927, tại
Bình Phước, Biên Hòa, Tỉnh Đồng Nai. Mất ngày 20/9/2006.
Bí danh Trần Văn Trung hay Hai Trung.
Mật danh X6.
–1956 y là nhân viên của Bác sĩ Trần Kim Tuyến, phục vụ tại cơ
quan Nghiên Cứu Chính Trị Phủ Tổng Thống, Đệ I/VNCH.
–1967 Bác sĩ Trần Kim Tuyến đã gởi Phạm
Xuân Ẩn sang Hoa Kỳ học khoa báo chí tại Đại Học Cộng Đồng gọi là
Community College tại trường Orange Coast College, thuộc Orange
County, California.
Hệ thống giáo dục tại Hoa Kỳ thì các
College chỉ có học trình 2 năm mà thôi. Sinh viên ra trường với
văn bằng Associate. Nếu muốn lấy cử nhân 4 năm [BS hay BA] phải
chuyển lên học tại các University.
–1960 về nước, được ông Trần Kim Tuyến
bố trí làm tại Việt Tấn Xã.
–1963 đến
năm 1964 làm cho hãng tin Reuters.
–1966
làm cho tờ Time.
Về “Huyền thoại vĩ đại” của Thiếu tướng
“Điệp Viên Hoàn Hảo” Phạm Xuân Ẩn của các ông, theo tài liệu đã
giải mật của cơ quan tình báo Trung Ương Hoa Kỳ CIA thì “Điệp
Viên Hoàn Hảo” của Tổng Cục 2 cộng sản Hà Nội Phạm Xuân Ẩn đã
được CIA tuyển mộ, huấn luyện, trở thành “Điệp viên nhị trùng”.
Như vậy Tổng Cục 2 Tình Báo Chiến Lược
Hà Nội của các ông đã xài đồ giả “Made in CIA” trong khoảng 15
năm [từ 1960–1975] do Phạm Xuân Ẩn giao cho các ông. Các ông
chẳng phát hiện được, cũng chẳng biết là đồ giả “Made in CIA”,
như vậy các ông thật quá tệ. Đề nghị nên đem cái tên Tổng Cục 2
Tình Báo Chiến Lược của các ông bỏ vào toilet bấm cho nó trôi
theo... cho xong, cho đỡ ngượng, nên lắm thay!
Tôi đề nghị các ông đổi lại danh xưng
Thiếu tướng Tình Báo “Điệp Viên Hoàn Hảo” Phạm Xuân Ẩn là: “Điệp
Viên Hoàn Hảo 2 Mang”.
Người miền Bắc thường nói “cầm nhầm” có
nghĩa của người khác mà mình lại nói là của mình. Người Huế thì
nói là “nhìn lạm”. Hai danh từ đều đồng một nghĩa. Đảng Cộng Sản
Việt Nam và Tổng Cục 2 các ông đã “cầm nhầm” hay là “nhìn lạm”
Phạm Xuân Ẩn rồi đó.
Ngày 30/4/1975 Thiếu tướng Tình Báo
Phạm Xuân Ẩn ở lại Sài Gòn. Thế nhưng vì không hoàn hảo, nên Tổng
Cục 2 nghi ngờ Phạm Xuân Ẩn, gọi Phạm Xuân Ẩn ra Hà Nội để làm tờ
tự khai và bị thẩm vấn hơn một năm trời. Sau đó Phạm Xuân Ẩn trở
thành một tù nhân, bị quản thúc tại gia, đã bị canh gác, giám sát
chặt chẽ, cấm xuất ngoại, cho đến ngày chết, là ngày 20/9/2006.
Di chúc của Thiếu tướng tình báo Cộng
Sản Việt Nam Phạm Xuân Ẩn trước khi chết là:
“Khi
tôi chết, xin đừng chôn tôi với những người Cộng Sản”.
Hai ông Trung tướng Tình Báo Phạm Ngọc
Hùng hiện là Tổng Cục Trưởng Tổng Cục 2, và Trung tướng Nguyễn
Chí Vịnh đương kim Thứ Trưởng Quốc Phòng, Chính Phủ Cộng Sản Việt
Nam, Nguyên Tổng Cục Trưởng Tổng Cục 2, vui lòng giải thích lời
trăn trối của Thiếu tướng Tình Báo Phạm Xuân Ẩn của các ông, cho
toàn thể quốc dân đồng bào Việt Nam nghe được không? Tại sao Phạm
Xuân Ẩn lại ghê tởm người Cộng sản các ông như vậy?
Chưa xong, xin hai ông Trung tướng Phạm
Ngọc Hùng và Nguyễn Chí Vịnh đọc những tài liệu những nhận xét do
chính người của hai ông, chính cơ quan Tổng Cục 2 phúc trình lên
Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam về thành quả bi thảm của Tổng
Cục 2 tại miền Nam Việt Nam.
Xin hai ông hãy đọc một đoạn nói về
hoạt động của Đoàn Công Tác Đặc Biệt do những cán bộ cao cấp của
Việt Cộng ghi lại sau ngày 30/4/1975.
Trong cuốn hồi ký mang tên “Bội
Phản hay Chân Chính?”, Dư Văn Chất, Phái khiển của cụm
tình báo chiến lược A–22 đã viết:
“Đây là một ngành an ninh đích
thực, nhưng là một ‘siêu tổ chức’ với nhiều đặc
thù mà không có bộ máy nào của Ngụy so sánh được. Nó tập trung
quyền lực cao độ: Cực quyền, với các phương thức hoạt động hết
sức tinh vi, hiểm độc và táo bạo. Trong cái nhà tù không song
sắt, Công an Mật vụ cùng với kháng chiến Việt Cộng ăn chung, ngủ
chung, chơi chung và công tác chung. Chuyện khó tin mà có thật,
và chỉ có được trong thời điểm lịch sử nhất định. Bắt đầu từ cuộc
đấu tranh chính trị đòi hỏi hiệp thương tổng tuyển cử cho tới
tiếng súng Đồng Khởi hạ màn kết thúc. Thành tích chống Cộng của
Mật vụ Ngô Đình Cẩn – Dương Văn Hiếu thật diệu kỳ. Chúng đánh phá
vào cơ quan đầu não của các Đảng bộ miền Trung như Liên Khu Năm,
Tỉnh Ủy Thừa Thiên, Thành Ủy Huế rồi Đà Nẵng. Tiến xuống phía
Nam, chúng tấn công cơ sở Đặc Khu Sài Gòn Chợ Lớn, Thủ Biên, Cần
Thơ. Nổi bật nhất là Mật vụ Miền Trung đánh bắt gọn các lưới Tình
Báo Chiến Lược của ta trải suốt từ Bến Hải tới Sài Gòn trong vòng
chỉ một năm.”
Chính Trần Quốc Hương cũng đã
nhìn nhận:
“Cái chủ trương bao trùm của Ngô
Đình Cẩn là chuyển hướng tù nhân, đối tượng là những người kháng
chiến nằm vùng hoặc từ Bắc vào. Ai có bị bắt, bị nhốt trong các
nhà lao ấy mới thấy sự thâm hiểm của chúng. Ngô Đình Cẩn thường
nhốt chung năm bảy người vào một cụm. Chúng nó vẫn cho ăn, uống,
đi lại, thậm chí có thể gởi mua sách báo đọc. Nhốt từng buồng
giam nhưng như kiểu không nhốt, có khoảng cách khó hiểu, để mọi
người nghi ngờ lẫn nhau, muốn đoàn kết vẫn không đoàn kết được.”
Hai ông Trung tướng, Tổng Cục 2 Tình
Báo
– Phạm
Ngọc Hùng
– Nguyễn Chí Vịnh,
Tôi Liên Thành, không là nhà văn, lại
càng không phải là một nhà viết sử. Tôi hoàn toàn không có khả
năng làm hai việc đó. Tôi chỉ là một người trẻ vào giai đoạn
1960–1975 khi mà miền Nam của chúng tôi đang bị quân thù Cộng sản
miền Bắc của các ông xua quân xâm lăng. Tôi và các bạn hữu rời bỏ
sân trường Đại học, lăn xả lao mình vào cuộc chiến, kề vai chống
đỡ khổ nạn của Tổ Quốc, của Quê Hương do các ông gây nên. Chúng
tối bảo vệ sinh mạng và tài sản của đồng bào trước làn sóng xâm
lăng của Bắc quân cộng sản miền Bắc các ông.
Chúng tôi chiến đấu cho Lý Tưởng Quốc
Gia, không hận thù, không mặc cảm, hãnh hiện là người lính Việt
Nam Cộng Hòa để bảo vệ đồng bào, bảo vệ non sông, đất nước.
Từ 1963–1965 tôi là sĩ quan đại đội
trưởng đại đội tác chiến.
1966–1975 Tôi là sĩ quan Tình báo, phản
gián, của Quân Lực VNCH và Cảnh Sát Quốc Gia VNCH. Một người đối
đầu với các ông trong trận chiến tình báo tại Tỉnh Thừa
Thiên–Huế, trong gần mười năm. Có thể nói tôi là chứng nhân và
cũng là tác nhân trong giai đoạn đó tại Thừa Thiên–Huế.
Từ những dối trá, phỉnh gạt đồng bào và
các nhà viết sử, về cuộc chiến tình báo tại miền Nam Việt Nam,
giữa Tổng Cục 2 Tình Báo Cộng sản Hà Nội và các cơ quan Tình Báo
Đệ I và Đệ II Việt Nam Cộng Hòa, các ông đã tạo dựng một số người
của các ông thành thần tượng Tình Báo với chiến thắng lẫy lừng.
Không đúng với sự thật. Các ông đã thoa
son trét phấn, đã thần tượng hóa Mười Hương, Vũ Ngọc Nhạ, Lê Câu,
và Phạm Xuân Ẩn. Trong khi đó thì sự thật tất cả bọn họ đã là tù
nhân của chúng tôi, của các cơ quan Tình Báo Đệ I và Đệ II VNCH,
ngoại trừ Thiếu tướng Tình báo Phạm Xuân Ẩn của các ông, là điệp
viên nhị trùng của cơ quan Tình Báo Hoa Kỳ CIA. Phủ Đặc Ủy Trung
Ương Tình Báo Việt Nam Cộng Hòa (C.I.O.), và Ngành Cảnh Sát Đặc
Biệt đã biết Phạm Xuân Ẩn là nhị trùng của CIA, nên không đụng
đến, không bắt hắn ta, vì đó là nguyên tắc.
Nói chuyện nguyên tắc tôi xin kể hai
ông nghe mẫu chuyện nhỏ dưới đây, để hai ông rõ hơn về trường hợp
Phạm Xuân Ẩn tại sao không bị các cơ quan Tình báo Đệ I và Đệ II
VNCH bắt giữ.
Câu chuyện như sau:
Vào niên học 1971 cũng là thời gian sắp
có cuộc bầu cử Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa nhiệm kỳ II tại miền
nam Việt Nam. Tại Huế, sinh viên Đại Học Huế biểu tình chống bầu
cử, chống chương trình quân sự học đường, chống chiến tranh, và
đuổi quân đội Mỹ về nước.
Cuộc biểu tình này do Sinh viên Trần
Hoài, Chủ Tịch Tổng Hội Sinh Viên Đại Học Huế, hắn là người của
Thành Ủy Việt Cộng (VC) Huế. Cạnh Trần Hoài còn có sinh viên Đại
học Y khoa Sài Gòn, Huỳnh Tấn Mẫm, từ Sài Gòn ra Huế phối hợp với
Trần Hoài. Huỳnh Tấn Mẫm là người của Thành Đoàn VC Sài Gòn,
người của các ông.
Cuộc biểu tình này do người bạn đồng
minh thắm thiết của chúng tôi là Hoa Kỳ, và Cộng sản nội thành
Huế đứng phía sau. Phía Mỹ, để sửa soạn dư luận tốt cho việc rút
quân, còn phía cộng sản các ông là gây xáo trộn bất ổn tại Huế.
Lực lượng an ninh chúng tôi biết rất rõ
mục đích của Mỹ và Việt Cộng các ông. Tôi đích thân chỉ huy và
đàn áp không nương tay cuộc biểu tình này. Bắt giữ một số sinh
viên trong đó có Trần Hoài và Huỳnh Tấn Mẫm.
Tại Trung Tâm Thẩm vấn Bộ Chỉ Huy Cảnh
Sát Quốc Gia Thừa Thiên–Huế, tôi trực tiếp thẩm vấn Huỳnh Tấn
Mẫm.
Cuộc thẩm
vấn chưa được 10 phút thì có tiếng gõ cửa. Cửa mở, người đứng
ngay cửa không ai khác hơn là viên Cố Vấn Mỹ CIA Ngành Đặc Biệt
của tôi. Hắn nháy mắt mời tôi, và tôi ra ngoài với hắn. Mười lăm
phút sau tôi ký giấy phóng thích Huỳnh Tấn Mẫm. Hai Ông Trung
tướng Tổng Cục 2 Tình Báo Chiến Lược VC. Biết tại sao tôi thả
Huỳnh Tấn Mẫm không?
Vì Huỳnh Tấn Mẫm là Điệp Viên Nhị Trùng
của CIA. Hắn vừa làm cho Thành đoàn Cộng sản của các ông tại Sài
Gòn, mà hắn cũng là người của CIA nằm vùng trong tổ chức Thành
đoàn của các ông tại Sài Gòn.
Tôi thả Huỳnh Tấn Mẫm theo yêu cầu của
Cố Vấn CIA, vì hắn là điệp viên của cơ quan tình báo bạn CIA.
Trường hợp Huỳnh Tấn Mẫm cũng giống như
trường hợp Thiếu tướng Tình báo Phạm Xuân Ẩn của Tổng Cục 2 của
các ông.
VỀ MẶT TÔN GIÁO VẬN
Thích Trí Quang người của Cục Tình Báo
Chiến Lược các ông, hắn cũng là của Cơ Quan Tình Báo CIA Hoa Kỳ,
nghĩa là hắn làm 2 mang, hay Trí Quang là nhân viên “Nhị Trùng”.
Đây là tài liệu giải mật của CIA.
Ngoài ra hai điệp viên thuộc loại
“thượng đẳng” của Tổng Cục 2 gởi từ Hà Nội sang Ấn Độ từ Ấn Độ về
Nam Vang, Cao Miên, vượt Tây Ninh lên Ấn Quang Sài Gòn, là Đặng
Phúc Tuệ tức Thích Quảng Độ đã bị Tổng Nha Cảnh Sát Công An Đệ I
Việt Nam Cộng Hòa bắt giữ.
Riêng Điệp Viên Đinh Văn Nam tức Thích
Minh Châu được Cục Quân báo gởi qua Ấn Độ rồi dùng Thích Trí
Quang áp lực với Phản tướng miền Nam là Tướng Nguyễn Khánh cấp
Visa cho Đinh Văn Nam đến Sài Gòn làm Viện Trưởng Đại Học Vạn
Hạnh vào năm 1964.
Cũng nhờ vậy, mà cơ quan Cảnh Sát Đặc
Biệt Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia chúng tôi đã bám sát, theo dỡi
Đinh Văn Nam nên đã phát hiện được một số lớn các cơ sở nội thành
trong giới trí thức và sinh viên tại Sài Gòn.
Riêng tại Huế thì các cơ sở Tôn Giáo
Vận của Trung tá Hoàng Kim Loan, Cục Tình Báo Chiến Lược, như
Thích Thiện Siêu, Thích Như Ý, v.v. Tất cả đều bị lực lượng Cảnh
Sát Đặc Biệt CSQG/Thừa Thiên phát hiện bắt giữ cùng với Trung tá
Điệp Viên Hoàng Kim Loan.
Hai ông và tôi, chúng ta đều biết rằng
cuộc chiến tranh Việt Nam (1954–30/4/1975) có ba mặt trận rõ ràng
đó là:
1– Mặt
trận Quân sự
2– Mặt trận Tình báo
3– Mặt trận Chính trị
1. VỀ MẶT TRẬN QUÂN SỰ
Quân đội Nhân Dân cộng sản miền Bắc đã
nhiều lần đụng trận với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, từ những đơn
vị nhỏ bé nhất, những đơn vị thuộc lực lượng diện địa như Nghĩa
Quân, Địa Phương Quân, đến các đơn vị Chủ lực quân là các Sư Đoàn
của các Quân Đoàn, Quân Khu trên 4 Vùng Chiến Thuật I, II, III và
IV, cũng như các đơn vị Tổng trừ bị của Quân Lực VNCH: Nhảy Dù,
Thủy Quân Lục Chiến, Các Liên Đoàn Biệt Kích, Biệt Động Quân, Lực
Lượng Đặc Biệt, Lực Lượng Biệt Hải, Lực Lượng Người Nhái.
Các chiến tích anh hùng, các chiến
thắng lừng danh, vang dội thế giới của Quân Lực VNCH vẫn còn đó
như: Lao Bảo, Khe Sanh, Ben Het, Đắc Tô, Bình Giả, Chiến Khu D,
Cái Nước, Đầm Dơi, U Minh, Bình Long, An Lộc, Pleiku, Kontum, Trị
Thiên, Đồng Hà, Cổ Thành Quảng Trị, v.v.
30/4/1975 chúng tôi không phải là người
thua cuộc như các ông đã rêu rao. Chúng tôi đã bị buộc phải buông
súng. Chúng tôi bị bức tử, vì sự phản bội của người bạn đồng minh
Hoa Kỳ. Vì sự chia chác quyền lợi kinh tế, chính trị, ngoại giao,
của Hoa Kỳ, Trung Cộng, và Nga Sô.
Việt Nam Cộng Hòa bị bức tử, bị xóa sổ
bởi ba bàn tay khổng lồ đó, chứ không phải Đảng Cộng Sản Việt
Nam, và quân đội Nhân Dân của các ông thắng chúng tôi. Các ông
không bao giờ làm nổi điều đó đối với chúng tôi: NHỮNG NGƯỜI LÍNH
VIỆT NAM CỘNG HÒA và CSQG/VNCH.
Còn miền Bắc các ông, tự phong là kẻ
thắng cuộc, sao các ông lại cam tâm đi làm tôi tớ cho mấy thằng
Chệt Trung Cộng quỷ đỏ phương Bắc. Về điểm này, từ tên Đầu Đảng
Cướp Hồ Chí Minh, đến đám thủ hạ lâu la Phạm Văn Đồng, Lê Duẩn,
Lê Khả Phiêu, Nguyễn Chí Thanh, Võ Nguyên Giáp, Phạm Ngọc Hùng,
Nguyễn Chí Vịnh, v.v. tất cả đều hả hê vui sướng, tự phong cho
mình là kẻ chiến thắng. Các ông đã quên rồi sao! Tổng Bí Thư Lê
Duẩn của các của các ông đã xác nhận “Chúng ta đánh là đánh cho
Liên Sô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa...”
Các ông nỡ lòng nào làm lũ chó săn tay
sai cho Tàu Chệt Trung Cộng, đem giang sơn, gấm vóc của Tiền Nhân
để lại, cúi đầu dâng biển, dâng đất, dâng lãnh thổ, dâng đồng bào
cho đám Tàu Chệt Trung Cộng.
Tóm lại, về mặt trận quân sự ai là kẻ
thắng cuộc, hay thua cuộc, xin dành lại cho các nhà bình luận các
nhà viết sử chân chính nhận định, phân tích, bàn luận. Họ sẽ
không quên trong cuộc chiến vừa qua, Tàu Chệt Trung Cộng đã gởi
qua miền Bắc một triệu quân [1,000,000] tham chiến cùng với các
ông.
2. VỀ MẶT TRẬN TÌNH BÁO
Trận chiến Việt Nam kết thúc vào ngày
30/4/1975 khi mà chiếc xe tăng T–54 của Cộng sản Bắc Việt ủi sập
cổng dinh Độc Lập của miền nam Việt Nam. Nhìn vào cảnh đó, có
nhiều người nghĩ rằng đó là kết thúc của một cuộc chiến tranh quy
ước. Thật ra, cuộc chiến tranh Việt Nam từ đầu đến cuối
[1955–1975], không là một cuộc chiến tranh phi quy ước. Đó chính
đích thực là cuộc chiến tranh nổi dậy.
Trong cuộc chiến tranh phi quy ước, hay
cuộc chiến tranh nổi dậy, giải pháp và kết quả tình báo đứng vào
hàng ưu tiên số một. Phe bên nào thành công trong công tác tình
báo diện địa, và tình báo chiến lược phe bên đó là kẻ thắng cuộc.
Hai ông Trung tướng, Tổng Cục 2 Tình
Báo, Cộng Sản Việt Nam
– Phạm Ngọc Hùng
– Nguyễn Chí Vịnh,
Như tôi đã trình bày ở phần trên, cơ
quan Tổng Cục Tình Báo Chiến Lược của các ông đã thất bại nặng nề
khi đối đầu với các cơ quan Tình Báo Đệ I và Đệ II Việt Nam Cộng
Hòa, đặc biệt là đối với Lực Lượng Cảnh Sát Đặc Biệt của Ngành
Đặc Biệt, thuộc Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa.
Vậy mà các ông vẫn dối trá, phỉnh gạt,
biến sự thất bại của các ông thành kẻ thắng cuộc. Thật các ông
chẳng có chút tự trọng nào cả.
Tôi có bổn phận phải vạch trần những
gian dối, lừa đảo của các ông bằng những chứng minh rõ ràng, minh
bạch, có căn cứ, nguồn gốc, xảy ra sự việc.
Đó là tác phẩm: “TRẬN CHIẾN
TÌNH BÁO, PHẢN TÌNH BÁO GIỮA VNCH/CIA VÀ TÌNH BÁO CỘNG SẢN HÀ NỘI”.
Đây không là một tác phẩm tiểu thuyết
trinh thám như các ông đã viết về Mười Hương, về Vũ Ngọc Nhạ, về
Phạm Xuân Ẩn, v.v. Mà đây đúng là một tập tài liệu về tình báo,
vạch trần sự thật, những thảm bại của Tổng Cục 2 Tình Báo Chiến
Lược, của Cục Binh Vận, Cục Đặc Công, khi đối đầu với chúng tôi,
các cơ quan tình báo của hai nền Đệ I và Đệ II VNCH.
Tác phẩm này sẽ ra mắt đồng bào hải
ngoại vào tháng 3 năm 2018, và bằng cách này hay cách khác, sẽ
được luân lưu đến tận tay đồng bào trong nước như ba [3] tác phẩm
của tôi trước đây: Biến Động Miền Trung – Huế Thảm Sát Mậu Thân
1968 – Thích Trí Quang Thần Tượng Hay Tội Đồ Dân Tộc, để đồng bào
trong nước thấy đâu là sự thật, đâu là sự dối trá của Đảng Cộng
Sản Việt Nam và đồng thời nói lên sự thất bại nặng nề của Tổng
Cục 2 Tình báo Cộng Sản Việt Nam các ông khi đối đầu với các cơ
quan Tình báo Đệ I và Đệ II Việt Nam Cộng Hòa của chúng tôi.
Trước đây các ông đã cho một nhân vật
nữ tên gọi là Phong Lan, đạo diễn 12 tập Video phản biện lại tác
phẩm Huế Thảm Sát Mậu Thân 1968 của tôi với lời lẽ chối tội:
“Trên sáu ngàn [6000] nạn nhân
bị thảm sát tại Huế vào Mậu Thân 1968 là do bom đạn của Mỹ, Ngụy
giết chết.”
Nhưng đã không thành công, không thể
thuyết phục được đồng bào, bởi vì bom đạn nào giết chết đồng bào
bằng những hố chôn sống hằng trăm nạn nhân với dây kẽm gai, dây
điện trói hai tay?
Huế Thảm Sát Mậu Thân là một sự thật,
Đảng Cộng Sản các ông đã dã man tàn sát trên sáu ngàn [6000] đồng
bào Huế vô tội. Tôi đã viết ra sự thật đó với những chứng cớ rõ
ràng rằng Hồ Chí Minh, Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam là thủ
phạm, đã phạm tội ác chiến tranh, tội ác diệt chủng.
Nay tác phẩm “TRẬN CHIẾN TÌNH
BÁO VÀ PHẢN TÌNH BÁO GIỮA VNCH/CIA VÀ TÌNH BÁO CỘNG SẢN HÀ NỘI”
ra đời. Tôi mong mỏi các ông phản biện lại những gì các ông có
thể. Theo thống kê những thảm bại của Tổng Cục 2 các ông sau đây.
NHỮNG CẤP CHỈ HUY CỦA TỔNG CỤC
2 TÌNH BÁO CHIẾN LƯỢC HOẠT ĐỘNG TẠI MIỀN NAM BỊ BẮT GIỮ:
1/ Thiếu tướng Trần Quốc Hương tự Mười
Hương.
2/
Thiếu tướng Vũ Ngọc Nhạ.
3/ Thiếu tướng Phạm Xuân Ẩn nội tuyến,
làm việc cho C.I.A.
4/ Tù nhân quan trọng được Trung Tâm
Thẩm Vấn của Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo Việt Nam Cộng Hòa
[Trung Tâm Thẩm Vấn Quốc Gia] giam giữ cho đến ngày 30/4/1975 là:
Tư Trọng, Thiếu tướng, Thứ trưởng Công an Cộng Sản Bắc Việt đã bị
bắt tại vùng biển Miền Tây trong khi xâm nhập vào lãnh thổ VNCH.
5/ Đại tá Lê Câu. Trưởng lưới tình báo
tại miền nam Việt Nam.
6/ Trần Quang Thường vụ Tỉnh Đảng Bộ
Quảng Trị. Trần Quang được Đảng Bộ Liên Khu 5 bổ nhiệm làm Trưởng
lưới điệp báo từ Quảng Trị vào đến Phan Thiết và các tỉnh Cao
Nguyên Trung Phần.
7/ Nguyễn Vĩnh Nghiệp, Cán Bộ Đặc Trách
Khu ủy Sài Gòn.
8/ Tư Hùng, Cán Bộ Đặc Khu Sài Gòn.
Toàn bộ là đảng viên cộng sản nằm trong Tổng Liên Đoàn Lao Công
của ông Trần Quốc Bửu bị sa lưới Đoàn Đặc Nhiệm Công Tác Miền
Trung.
9/ Tư
Lung, Thường Vụ Liên Khu ủy Liên Khu 5, gồm các tỉnh Đảng Bộ từ
Quảng Trị đến Phan Thiết và Cao Nguyên Trung Phần. Nhiệm vụ của
Tư Lung là điều hành và chỉ đạo mọi sách lược của Đảng Cộng Sản
đối với các tỉnh vừa nêu trên. Tư Lung bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm
bắt ngay tại đường Cống Quỳnh Sài Gòn vào năm 1958.
10/ Nguyễn Lâm, Trưởng Ban Điệp Báo
Liên Khu 5, bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung bắt vào cuối
năm 1957 tại Sài Gòn.
11/ Minh Vân tức Đại tá Nguyễn Đình
Quảng được Cục Tình Báo Chiến Lược Việt Cộng Hà Nội tung vào miền
Nam theo những người di cư vào năm 1954. Y bị Đoàn Công Tác Miền
Trung bắt vào năm 1958.
12/ Trần Tấn Chỉ, nguyên Phó Trưởng Ban
Tình báo thành phố Hải Phòng, cán bộ chuyên nghiệp trong ngành
Tình Báo Chiến Lược. Theo lệnh của Tổng Cục Trưởng Trần Hiệu y
xâm nhập miền Nam hợp pháp, bằng cách nhập vào đoàn người di cư
vào Nam 1954. Tại Sài Gòn y đã len lỏi vào làm việc tại cơ quan
USIS của Tòa Đại Sứ Mỹ. Trần Tấn Chỉ bị Đoàn Công Tác Miền Trung
phát giác hành tung và bắt giữ vào năm 1958.
13/ Đại tá Văn Quang tức Trang Công
Doanh, cán bộ nòng cốt của Cục Tình Báo Chiến Lược. Đại tá Văn
Quang theo đoàn người di cư vào Nam năm 1954. Y được Đặc Khu Sài
Gòn – Chợ Lớn cộng sản đưa vào làm việc tại cơ quan USOM của Tòa
Đại Sứ Hoa Kỳ, Sài Gòn. Đại tá Văn Quang bị Đoàn Công Tác Miền
Trung bắt vào 1958.
14/ Lê Thanh Đường, Phái khiển Tình
Báo, thuộc Cục Tình Báo Chiến Lược theo đợt di cư 1954 vào Nam.
Nghề nghiệp hợp pháp tại Sài Gòn: Nhân viên Tổng nha Công Chánh
tại Sài Gòn. Lê Thanh Đường bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung
bắt vào 1959.
15/ Tôn Hoàng, Phái khiển Tình Báo, Cục Tình Báo Chiến Lược Cộng
sản. Theo đợt di cư 1954 vào Nam. Tôn Hoàng bị Đoàn Công Tác Đặc
Nhiệm Miền Trung bắt năm 1959.
16/ Dư Văn Chất, Phái khiển Tình Báo,
Cục Tình Báo Chiến Lược Cộng sản. Theo đợt di cư 1954 vào Sài
Gòn. Chức vụ cũ của y là Trưởng Lưới Tình Báo. Dư Văn Chất bị
Đoàn CTĐNMT bắt vào năm 1958 tại Sài Gòn. Sau 1975, Dư Văn Chất
giữ chức vụ Ủy Viên Thành Ủy Đảng Bộ TP/HCM kiêm Trưởng Ban Tuyên
Huấn Thành Ủy.
17/ Nguyễn Văn Hội, Trưởng phòng Giao
Thông Cục Tình Báo Chiến Lược. Trước 1954, Nguyễn Văn Hội là
Trưởng Ban Điệp Báo của Liên Khu Ủy 5. Nhiệm vụ của Nguyễn Văn
Hội là tổ chức hệ thống giao thông, giao liên của Cục Tình Báo
Chiến Lược Việt Cộng tại Việt, Miên, Lào. Nguyễn Văn Hội bị Công
Tác Đặc Nhiệm Miền Trung bắt vào năm 1958.
18/ Hoàng Hồ, Phái khiển Tình Báo, Cục
Tình Báo Chiến Lược Cộng sản. Hoàng Hồ là Chủ Nhiệm Tuần Báo
Trinh Thám tại Sài Gòn. Hoàng Hồ bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền
Trung bắt giữ. Sang Đệ Nhị Cộng Hòa, y là Dân Biểu.
19/ Trung tá Hoàng Kim Loan Tổng Cục 2
Tình báo Chiến Lược, Thành Ủy viên Thành Ủy Huế bị bắt vào tháng
5/1972 tại Huế.
20/ Cụm Tình Báo Chiến Lược A–22.
21/ Cụm Tình Báo Chiến Lược A–54.
22/ Cụm Tình Báo Chiến Lược A–26.
Ngoài ra, cuốn “Lịch sử kháng
chiến chống Mỹ cứu nước 1954–1955” của Bộ Quốc Phòng Hà
Nội, Tập II (tr. 73–74) đã viết:
“Chỉ từ tháng 7–1955 đến tháng
2–1956, Mỹ–Diệm đã giết hại, giam cầm 93362 cán bộ, đảng viên và
những người yêu nước. Cơ sở đảng, cơ sở quần chúng bị tổn thất
nặng.
Ở Tây
Nam Bộ, sau hai năm thực hiện đấu tranh chính trị, đã có một đồng
chí Phó Bí Thư Xứ Ủy, 18 tỉnh ủy viên, 100 huyện ủy bị giết.
Tỉnh Thủ Đầu Một ta bố trí ở lại 1647
đảng viên chỉ còn 260. Tỉnh Gia Định 3000 đảng viên chỉ còn 350.
Huyện Hàm Thuận (Bình Thuận) từ 656 đảng viên đến ngày 20-7-1955
chỉ còn 80 đảng viên, v.v.
Đặc biệt nghiêm trọng, do bị khủng bố
dã man ở một số địa phương đã ra đầu hàng, tự thú với địch. Ở
Bình Định, hầu hết đảng viên bị bắt đều khai báo tự nhận mình là
đảng viên hoặc khai cho người khác. Hai huyện Nghĩa Hành và Đức
Phổ (Quảng Ngãi), tính đến tháng 8-1955, có 80% đảng viên khai
báo. Xã Phong Chương (Phong Điền, Thừa Thiên) có chi bộ 25 đảng
viên, ra đầu hàng 24 còn một phải chạy trốn. Một số đảng viên
không tin ở đấu tranh chính trị thành công đã dao động, chạy dài,
tránh né công tác, thậm chí có người tập ăn nhạt, uống ít nước để
nằm hầm bí mật được lâu...”
Báo Công An Nhân Dân ghi nhận: “Hầu
như nhiều vùng ở Thừa Thiên mất trắng. Đa phần cán bộ ta đã bị
chúng bắt, cơ sở bị xóa. Một số ít dạt ra miền Bắc, lên xanh hoặc
chuyển công tác vào phía.”
Điều này đúng. Trên hơn ba ngàn [3000]
cán bộ từ Tỉnh Ủy viên, Thành Ủy viên, Huyện Ủy viên, cán bộ an
ninh Tỉnh, Thành, Huyện, cán bộ Đặc Công Thành, các Phái Khiển
Tình Báo, cơ sở kinh tài, các đường giây, các trạm giao thông,
liên lạc, của các ông, tất cả đều bị lực lượng Cảnh Sát Đặc Biệt
Bộ Chỉ Huy Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên–Huế phá vỡ, bắt giữ, và
vô hiệu hóa.
Đặc biệt tháng 5/1972, từ cán bộ Phái Khiển Tình Báo Trung tá
Hoàng Kim Loan, thuộc Tổng Cục 2 Tình báo Chiến Lược của các ông,
cộng với hơn một ngàn năm trăm [>1500] cán bộ và hạ tầng cơ sở
của các ông đã bị lực lượng Cảnh Sát Đặc Biệt Bộ Chỉ Huy
CSQG/Thừa Thiên–Huế bắt giữ và vô hiệu hóa, trong cuộc hành quân
mang tên Chiến Dịch Bình Minh của BCH/CSQG/Thừa Thiên–Huế, nhằm
chận đứng âm mưu Tổng Nổi Dậy của các ông tại Cố Đô Huế.
Hai ông thử xem lại hồ sơ cũ, báo cáo
cũ, xem có một lần nào các ông thực hiện được một cuộc khủng bố
như tấn công, hay đặt chất nổ trong thành phố Huế trong vòng gần
mười năm trời từ 1966–1974 hay không? Chắc chắn 100% là không.
Không phải các ông không có âm mưu, chủ trương, muốn thực hiện
các cuộc tấn công, ám sát, đặt chất nổ, trong thành phố Huế. Các
ông đã có mưu toan thực hiện nhiều lần, nhưng lần nào cũng bị lực
lượng Cảnh Sát Đặc Biệt BCH/CSQG/Thừa Thiên–Huế phá vỡ, bóp nát
từ trong trứng nước.
Tóm lại:
TRẬN CHIẾN TÌNH BÁO GIỮA TỔNG CỤC 2 CÁC
ÔNG, VÀ CHÚNG TÔI CÓ THỂ NÓI MỘT CÁCH RÕ RÀNG, CHÍNH XÁC RẰNG:
NGƯỜI THẮNG CUỘC LÀ CHÚNG TÔI, CÁC CƠ
QUAN TÌNH BÁO CỦA HAI NỀN ĐỆ I VÀ ĐỆ II VNCH, VÀ NHẤT LÀ NHỮNG
CẢNH SÁT ĐẶC BIỆT CỦA NGÀNH ĐẶC BIỆT THUỘC BỘ TƯ LỆNH CẢNH SÁT
QUỐC GIA VIỆT NAM CỘNG HÒA.
KẺ THUA CUỘC LÀ CHÍNH LÀ CỤC TÌNH BÁO
CHIẾN LƯỢC CỘNG SẢN BẮC VIỆT CÁC ÔNG.
Điều mong ước của tôi là được tranh
luận với các ông về tài liệu lịch sử này, bằng mọi phương tiện
truyền thông dưới sự tham gia của đồng bào và báo chí, truyền
hình, Việt Nam tại hải ngoại và quốc tế, tại bất cứ nơi đâu, Hoa
Kỳ, Canada. Âu Châu, Úc Châu... ngoại trừ tại Việt Nam. Các ông
dám không?
Mong lắm thay.
Liên Thành
-Nguyên Thiếu tá Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa,
-Nguyên Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và Thị
Xã Huế,
-Nguyên Tổng Thư Ký Điều hành Ủy
Ban Phượng Hoàng Thỉnh Thừa Thiên và Thị Xã Huế,
Hiện tại là:
Trung Tâm Trưởng
Trung tâm Điều Hợp Ủy
Ban Truy Tố Tội Ác Đảng cộng sản Việt Nam.
P.O.BOX 6147
Fullerton, CA.92834. USA
Tele:
(626)257-1057
Email:
ubtttadcsvn68@gmail.com;
nguyenphult1966@gmail.com
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
THIÊN SỨ MICAE - BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: Huy hiệu Lục Quân QLVNCH. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by lt chuyển
Đăng ngày Thứ Sáu,
June 16, 2017
Cập nhật ngày Thứ Sáu, January 3, 2020
Ban Kỹ Thuật
Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang