Gia
Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Thời sự Chính trị Hoa Kỳ
Thành phố Westminster, California, ngày Lễ Tạ Ơn, thứ Năm, 24
tháng 11 năm 2016.
Quý Anh Chị Sĩ
Quan gốc Việt trong Quân Lực Hoa Kỳ thân mến,
Hôm
nay, hơn hai tuần lễ sau ngày bầu cử Tổng thống Hoa Kỳ, tôi viết
thư này gửi đến anh chị để Tạ Ơn Trời Đất. Sáng Thứ Năm, ngày 10
tháng 11, tôi vừa dắt chiếc xe đạp ra khỏi nhà để đến phòng tập
thể dục, thì gặp người hàng xóm của tôi. Anh ấy nói: “Đêm qua,
tôi sang nhà bạn để chúc mừng bạn vì ông Trump, người mà bạn ủng
hộ, đã đắc cử. Mấy bài viết của bạn về cuộc bầu cử rất thuyết
phục, nhưng tại sao bạn chỉ nhắm vào các sĩ quan gốc Việt trong
Quân Lực Hoa Kỳ, mà không nhắm đến tất cả đồng bào Việt Nam tỵ
nạn trên đất Mỹ?”. Tôi đáp: “Bạn nên mừng cho nước Mỹ thì hơn,
vì nước Mỹ vừa thoát nạn. Tôi chọn đối tượng là các anh chị sĩ
quan gốc Việt để tâm tình, bởi vì họ với tôi cùng trên một trang
sách” (We are on the same page). Thật vậy, anh chị là quân nhân
và tôi cũng là quân nhân, nên hiểu nhau một cách dễ dàng. Chúng
ta ý thức điều nào là quan trọng hàng đầu cho Đất Nước: Đó là an
ninh quốc gia. Bởi vì cha ông ta dạy: Có AN CƯ, mới có LẠC
NGHIỆP. Hơn nữa, tuy chúng ta được đào tạo từ quân trường của
hai quốc gia khác nhau, nhưng đều được tôi luyện các đức tính:
“Honor, Honesty, Integrity and Responsibility” để áp dụng mà
phụng sự Đất Nước.
Trước năm 1975, thanh niên Miền Nam có
người không muốn chọn nghiệp binh cho tương lai mình. Nhưng chế
độ quân dịch bắt buộc họ phải làm nghĩa vụ, nên đành bước chân
vào quân ngũ. Các anh chị sống ở Mỹ, chế độ quân dịch đã hủy bỏ,
mà các anh chị tình nguyện vào quân trường, một nơi bị hành xác
và kỷ luật nghiêm minh, ra trường phải lăn vào chốn lửa đạn mà
đồng lương không bằng nghề khác. Tôi trộm nghĩ rằng các anh chị
muốn thay mặt cha mẹ mình để đền ơn hơn 50 ngàn chiến sĩ Hoa Kỳ
đã nằm xuống cho tự do của Miền Nam Việt nam; thay mặt cha mẹ
mình đền ơn nước Mỹ đã cưu mang gia đình mình. Tôi cảm phục tấm
lòng biết ơn và hiếu thảo của các anh chị.
Năm 2008, tôi
mừng cho nước Mỹ có một người Da Đen làm Tổng thống. Ít nhất
người Da Trắng đã có hành động sám hối, chuộc tội cho tổ tiên
của họ vì đã ngược đãi người Da Đen. Nay người Da Trắng bầu lên
một người Da Đen làm Tổng Thống là một sự hòa giải hòa hợp chủng
tộc rất đáng ca ngợi. Nhưng đáng tiếc người Da Đen đó là ông
Barack Hussein Obama, mang dòng máu Hồi giáo (một tôn giáo coi
kẻ khác đạo với mình là bất trung – Infidel – cần phải loại bỏ)
từ người cha sùng bái chủ nghĩa cộng sản. Lúc nhỏ Obama học
trường Hồi Giáo (ở Indonesia), Khi lớn lên, Obama lại được người
thầy là Frank Marshall Davis – lãnh tụ cộng sản Mỹ – nhồi nhét
tư tưởng “Xã Hội Chủ Nghĩa”. Ông Obama đã bỏ đạo Hồi, trở thành
người “Christian” để bước lên nấc thang chính trị tột đỉnh tại
quốc gia “In God We Trust”. Nhưng trong thực tế, Obama chỉ là
người “Christian giả” bởi vì ông chọn nhà thờ của ông Jeremiah
Wright, một mục sư đứng trên bục giảng nguyền rủa “God Damn
America”. Tôi cảm thấy tiếc cho những công dân yêu tự do như các
anh chị – có cha mẹ là nạn nhân cộng sản – tình nguyện gia nhập
Quân Đội để đền ơn Quốc Gia cưu mang mình, lại bị phục vụ dưới
quyền một vị Tổng Tư lệnh có xu hướng Xã hội Chủ nghĩa. Một chủ
nghĩa gây thảm họa cho nhân loại, mà nạn nhân Việt Nam tới giờ
này còn rên xiết.
Tổng thống Obama không yêu nước Mỹ, bởi
vì ông không thèm đứng nghiêm, đưa tay lên ngực chào Quốc kỳ và
ông từ chối cài “American Lapel Pin” (cờ Mỹ) lên ve áo như những
công chức cao cấp khác trong chính quyền Mỹ. Obama không cảm
thấy tự hào đứng dưới lá cờ quốc gia mình – một biểu tượng
thiêng liêng cao quý – mà nhiều chiến sĩ anh hùng đã hy sinh
xương máu để ông được ngồi vào chiếc ghế Tổng thống hôm nay.
Ngoài ra, cái thái độ ngồi dựa ngửa vào lưng ghế bành và gác hai
chân lên bàn trong những cuộc họp với các Bộ trưởng, Tướng lãnh
ở Tòa Bạch Ốc, chứng tỏ Obama coi khinh những kẻ phục vụ quyền
lợi và lý tưởng tự do của Mỹ.
Là Tổng thống Da Đen, ông
Obama không làm cho đời sống vật chất của người Da Đen khả quan
hơn, giáo dục của người Da Đen nâng cấp hơn. Trái lại, tội phạm
gia tăng hơn trong Cộng đồng Da Đen. Ông tạo ra tình trạng thù
ghét Cảnh sát và cổ súy khẩu hiệu: “Black Life Matters”. Obama
chỉ lợi dụng người Da Đen cho chủ trương phân hóa xã hội của
mình, giống như cộng sản lợi dụng nông dân đấu tranh giai cấp để
chia rẽ nòi giống Việt. Chưa có thời nào ở Mỹ lại có những phần
tử nhân danh công bằng xã hội để phục kích (ambush) cảnh sát.
Những trí thức trong đảng Dân chủ không nhìn thấy âm mưu của
Obama làm tác hại tương lai Mỹ, giống như trí thức Việt Nam tôn
thờ Hồ Chí Minh.
Trưởng khối đa số – Nghị sĩ Harry Reid –
ở Thượng Viện và Chủ tịch Hạ viện – Dân biểu Nancy Pelosi – chỉ
thị đảng viên Dân chủ của mình sử dụng lá phiếu giống như gia nô
(tôi tớ), chỉ biết vâng vâng, dạ dạ theo Obama; chứ không thèm
quan tâm đến những dự luật mà Obama đưa ra là có hại cho nền
kinh tế, an ninh, quốc phòng. Khi mất cái thế đa số ở Thượng và
Hạ viện, Obama là Tổng thống ký nhiều Lệnh Hành pháp (Executive
Order) hơn các Tổng thống tiền nhiệm để qua mặt Lập Pháp. Nếu
phía đối lập công kích, phe Dân chủ Obama liền quy cho đối thủ
của họ là kỳ thị chủng tộc (Racist), y hệt cộng sản chụp mũ bất
cứ ai chống lại chúng là Việt Gian. Vốn mang mặc cảm kỳ thị Da
Đen từ thời cha ông, những người Da Trắng không dám phản ứng, vì
sợ bị gán cho chữ “Racist”.
Tôi đề nghị các anh chị tìm
đọc những tác phẩm của Ronald Kessler như cuốn “First Family
Detail” tường thuật những mẩu chuyện do các Mật Vụ (Secret
Service) kể. Ronald Kessler là một ký giả danh tiếng và có uy
tín. Sách của ông thuộc hạng “best-seller” và ông từng đoạt giải
thưởng báo chí.
Đây là trích đoạn nói về bà Hillary: “She
is another phony. Her personality would change the instant
cameras were near. She hated, with open disdain the military and
Secret Service. She was another who felt people were there to
serve her”.
Và đây là trích đoạn nói về vợ chồng Obama:
“Clinton all over again - hates the military and looks down on
the Secret Service. He is egotistical and cunning. He looks you
in the eye and appears to agree with you but turns around and
does the opposite. He has temper tantrums. She is a complete
bitch who basically hates anybody who is not black, hates the
military and looks at the Secret Service as servants”
Và
tiếp theo là một mẩu chuyện về Tướng McChrystal xin từ chức:
When former U.S. Military, Commander in Afghanistan, General
McChrystal, was called into the Oval Office by Barack Obama, he
knew things weren't going to go well when the President accused
him of not supporting him in his political role as President.
“It's not my job to support you as a politician, Mr. President;
it's my job to support you as Commander-in-Chief, McChrystal
replied, and he handed Obama his resignation.”
Obama và
Hillary Clinton đều có chung đặc tính: Khinh ghét Quân đội và
Tướng lĩnh. Có lẽ các anh chị đều biết rõ điều đó, nhưng vì kỷ
luật Quân đội nên không tiện nói ra? Thông thường, các vị Tổng
thống sắp mãn nhiệm kỳ giữ vị thế trung lập để cho các đảng viên
trong đảng của mình tranh chức đại diện đảng ra tranh chức Tổng
thống với đảng đối lập. Riêng Obama đã chuẩn bị bà Hillary
Clinton làm con “gà độ” của mình từ bảy năm trước để tiếp tục
thực hiện di sản (legacy) của mình. Dưới đây là nhận xét và suy
luận của tôi:
Barack Obama được hướng dẫn bởi những người
thầy cộng sản, nên ông hành động rập khuôn theo phương châm cộng
sản: “Cứu Cánh Biện Minh Phương Tiện”. Obama hiểu rất rõ hai vợ
chồng Clinton cực kỳ say mê quyền lực, nên cả hai sẽ không từ
chối làm bất cứ điều gì để đạt mục đích. Do đó, chưa biết chừng,
Obama đã xúi Hillary sử dụng “Private Server” để làm những
chuyện khuất tất, (như mua quan bán chức) nhằm qua mặt cơ quan
An Ninh. Nếu không nhờ có WikiLeaks, chúng ta không thể biết
Obama từng liên lạc 18 emails với Hillary qua Server đó. Thế là
Hillary bị vào tròng “blackmail” của ông Obama, giống như luật
sư Nguyễn Hữu Thọ chẳng phải là cộng sản mà bị cộng sản
blackmail, đành theo cộng sản để nhận chức Chủ tịch Mặt Trận
Giải Phóng Miền Nam, phản dân hại nước. Là nạn nhân của cộng
sản, người tỵ nạn chúng ta không thể không đặt nghi vấn về âm
mưu của Obama.
Hoa Kỳ giống như Việt Nam trong thời kỳ
Quốc – Cộng, đang đối mặt với cuộc chiến tranh giữa Bảo Thủ
(Conservative) và Phóng Túng (liberal) mà phe Phóng Túng có rất
nhiều phần trăm đoạt thắng lợi trong cuộc chạy đua vào Tòa Bạch
Ốc, bởi vì Hillary được tài phiệt gốc Do Thái tả khuynh như
George Soros, Mark Cuba, được chủ báo gốc Do Thái tả khuynh như
các đại nhật báo Washington Post, New York Times, Los Angles
Times, tài tử Hollywood và 10 Đại học danh tiếng ủng hộ
(endorse) thì chắc chắn “thắng lợi sẽ về ta”, như cộng sản
thường rêu rao.
Các anh chị Sĩ Quan gốc Việt
trong Quân Lực Hoa Kỳ thân mến,
Tôi nhận thấy
trường hợp ông Donald J. Trump ra tranh cử rất giống trường hợp
ông Ngô Đình Diệm:
Ông Ngô Đình Diệm đã nguyện đi tu,
nhưng do Hoàng Đế Bảo Đại kêu gọi lòng yêu nước và trách nhiệm
với xứ sở, nên ông đành phải nhận lời yêu cầu của vua Bảo Đại.
Ông Donald J. Trump, một tỷ phú giàu sang tột đỉnh, vợ đẹp
con khôn, mà vì nhìn thấy Đất Nước bị bọn Liberals (khuynh tả)
gây chia rẽ, làm lụn bại nền kinh tế quốc gia, nên đành dấn thân
vào cuộc đua tranh đầy gió tanh mưa máu. Nếu ông Trump cứ thản
nhiên hưởng thụ sự xa hoa của mình, thì thanh danh của ông không
bị bôi bẩn một cách đê tiện của đối phương.
Ông Ngô Đình
Diệm nhận lãnh chức Thủ tướng mà quân đội và tài chánh còn nằm
trong tay bọn Thực dân Pháp. Tay sai Thực dân như Bảy Viễn, Ba
Cụt, Nguyễn văn Hinh, Trần Đình Lan, Vương văn Đông quấy phá
(đảo chánh năm 1960) đã đành, mà còn bị những đảng phái Quốc Gia
Chống Cộng như Quốc Dân đảng, Đại Việt và tôn giáo như Phật
giáo, Cao Đài, Hòa Hảo âm mưu lật đổ.
Ông Donald J. Trump
bị băng nhóm Obama – Clinton bằng mọi cách, bằng mọi phương
tiện, quyết tâm bôi nhọ, chê bai không đủ khả năng lãnh đạo đã
đành, mà còn bị trong Đảng tẩy chay, phá hoại. Là gương mặt quần
chúng suốt 30 năm, Trump chưa từng bị ai vu cho cái tội kỳ thị
chủng tộc, chống nữ quyền; nay ra tranh cử thì bị bọn liberals
và truyền thông khuynh tả chụp cho đủ thứ tội vào đầu.
Ông Ngô Đình Diệm đã mang lại ổn định, xây dựng Miền Nam từ điêu
tàn, đổ nát sau chiến tranh thành một Quốc gia trù phú, thịnh
vượng, tự do, được nhiều nước trên thế giới nhìn nhận. Đã có
thời kỳ ông Ngô Đình Diệm được thế giới ví như Jawahalal Nehru,
vị Thủ tướng đầu tiên của Ấn Độ. Sự thành công của ông Ngô Đình
Diệm được xem là phép lạ. Người phàm không thể làm được. Thế mà
quân Việt Cộng và tay sai chụp cho các thứ tội, nào là độc tài,
tay sai Đế quốc, gian dâm với bà Nhu...!
Ông Donald J.
Trump, người chưa từng bước chân vào trường tranh đấu chính trị,
đã chiến thắng mười bảy lãnh tụ tên tuổi trong đảng có thành
tích. Rồi ông Trump lại chiến thắng một đối thủ có ưu thế tiền
bạc, được chính quyền đương nhiệm, tài phiệt, trí thức tả
khuynh, phụ nữ, Da Đen, Latino ủng hộ. Tôi đánh giá kỳ tích của
ông Trump trong cuộc tranh cử vừa qua là cũng nhờ phép lạ từ
Trời.
Tôi đã mất ăn, mất ngủ, tinh thần căng thẳng nhiều
tháng trời theo dõi cuộc chạy đua của hai ứng cử viên Cộng Hòa
và Dân Chủ. Nếu Hillary Clinton, vì bàn tay trót nhúng chàm đầy
tội lỗi, đành trở thành một thứ tay chân bộ hạ của Obama mà
thắng cử, thì nước Mỹ sẽ tiếp tục đường lối phân hóa chủng tộc
của Obama. Như thế nước Mỹ sẽ không còn ở vai trò lãnh đạo thế
giới. Và khi nước Mỹ đánh mất vai trò lãnh đạo thế giới của mình
là khi thảm họa thế giới xảy ra.
“HÒA BÌNH QUA SỨC MẠNH”
– Peace Thru Strengh – là một chủ trương đúng. Bằng cớ là Tổng
thống Jimmy Carter chủ trương đường lối mềm mỏng thì Iran mới
dám bắt nhốt nhân viên Tòa Đại sứ Mỹ làm con tin. Nhưng khi
Ronald Reagan vừa đắc cử thì Iran vội vàng thả con tin ra ngay.
Obama vừa lên ngôi Tổng thống, vội vàng đến các quốc gia Hồi
giáo ở Trung Đông cúi rạp mình xin lỗi các Quốc Vương Ả Rập. Nên
chú nhóc Kim Jong Un của Bắc Hàn mới dám thách thức chiến tranh
nguyên tử với Mỹ; Việt Cộng buộc Obama đến Hà Nội vào ban đêm và
chẳng tiếp đón theo nghi thức ngoại giao xứng đáng dành cho Tổng
thống như đón Tập Cận Bình bằng 21 phát súng đại bác; Bắc Kinh
không thèm đẩy thang đến máy bay Air Force I, Obama đành bấm
bụng dùng cầu thang cơ hữu để xuống từ đuôi máy bay. Trong khi
các lãnh đạo thế giới đến họp G-20 được Trung Cộng tiếp đón đúng
nghi lễ thì đủ biết thế giới coi khinh Obama đến mức nào. Tinh
thần “hữu nghị” của Obama đối với Hồi giáo và Cộng sản, khiến
cho nhân dân Mỹ có lòng tự trọng, tự ái rất bất mãn. Nhân dân
Việt Nam hớn hở chào đón Obama, không phải vì cá nhân Obama. Họ
chào đón người đại diện Nước Mỹ, vì họ tin tưởng rằng chỉ có
Nước Mỹ mới có thể cứu họ ra khỏi nạn Hán hóa của Trung Cộng.
Ca dao ta có câu: “Dù ai nói ngả nói nghiêng; Lòng ta vẫn
vững như kiềng ba chân”. Khi cái kiềng mất một chân, tất nhiên
cái nồi trên kiềng sẽ đổ. Chân con vạc gầy, cao lêu nghêu mà
đứng vững cũng nhờ chân nó có ba ngón bám chặt vào đất để giữ
thăng bằng. Cũng vậy, thế giới được bình ổn, thăng bằng hay
chăng thì phải có ba cường quốc giữ vị thế quân bình giống như
cái kiềng ba chân hay giống như ba ngón của chân con vạc. Ba
cường quốc hiện nay là Hoa Kỳ, Nga và Trung Cộng.
Như
trong thư trước tôi viết gửi các anh chị, nay xin lặp lại. Nếu
Tổng thống Vladimir Putin của Nga có nhúng tay vào sự thắng lợi
của Donald Trump, thì tôi cho rằng Putin là một lãnh tụ có cái
nhìn xa trông rộng (viễn kiến). Chẳng phải Putin yêu quý gì Hoa
Kỳ, nhưng Putin nhận thấy Obama đẩy nước Mỹ tiến nhanh, tiến
mạnh lên Xã Hội Chủ Nghĩa thì sớm muộn gì Hoa Kỳ cũng sẽ sụp đổ
như Liên Xô. Và Putin ý thức rằng Nga không thể giành địa vị
cường quốc số 1 với Trung Cộng, vì kinh tế Nga (ở hạng 16 thế
giới) không giàu bằng Trung Cộng, dân số không đông bằng Trung
Cộng. Cho nên, Putin thà để cho Hoa Kỳ giữ địa vị cường quốc số
1, còn hơn là Trung Cộng, một quốc gia vừa thoát nạn nghèo khó
lạc hậu do anh nông dân nhà quê Mao Trạch Đông lãnh đạo, vừa mới
giàu lên một tí, liền có thái độ hống hách và thể hiện tham vọng
bành trướng Đại Hán giống thời Trung cổ. Nếu Trung Cộng thống
trị thế giới, hơn một tỷ tư dân Tàu sẽ ngang nhiên vượt Hắc Long
Giang (biên giới giữa Nga và Trung Cộng) sang cắm dùi mà Nga
đành bó tay.
Sức mạnh quân sự của Hoa Kỳ là vô địch,
chẳng có kẻ thù nào có thể đánh bại như lời hùng hổ răn đe của
Tướng Mark Milley, Tham Mưu trưởng Lục quân Mỹ. Nhưng sự phân
hóa chủng tộc với chủ trương “Black Life Matters”, “War Against
Police” và Truyền thông Liberal, Đại học Liberal theo đuổi xu
hướng xã hội thì sớm muộn gì nước Mỹ cũng tự động sụp đổ! Nói
tóm lại, nếu Hoa Kỳ rơi vào tay Hillary Clinton – bù nhìn của
Obama – ắt Hoa Kỳ mất vị trí lãnh đạo hoàn cầu. Lúc đó, hoặc
Quân Đội làm cuộc đảo chánh lật đổ bọn khuynh tả; hoặc chiến
tranh thế giới thứ III chắc chắn sẽ xảy ra.
Tuy phe Dân
Chủ đã thất bại từ Hành Pháp đến Lập Pháp, nhưng họ vẫn ngoan
cố, không chịu nhìn nhận đường lối khuynh tả của họ không được
đa số nhân dân Mỹ đồng tình. Khi thì họ đổ lỗi cho Nga nhúng tay
vào nội tình chính trị Mỹ; khi thì họ trách Giám đốc FBI Comey
đòi mở lại hồ sơ điều tra Hillary vào phút chót; khi thì nghi
ngờ computer đếm phiếu không chính xác. Rõ ràng cái đảng Dân chủ
chỉ là một tập đoàn mè nheo, cào đầu ăn vạ giống như đứa con
nít.
Sau khi Hillary Clinton gọi điện thoại chúc mừng,
Donald Trump đã đọc một bài diễn văn với tinh thần hòa giải hòa
hợp rất được dư luận đồng ý tán thưởng. Khi gặp Obama ở Tòa Bạch
Ốc, Trump không đòi hủy bỏ toàn bộ Obamacare như hồi tranh cử,
mà còn muốn giữ vài điều khoản như cha mẹ có thể bảo hiểm sức
khỏe cho con đến 26 tuổi và cấm các hãng bảo hiểm từ chối bán
bảo hiểm cho người mua có tiền sử bệnh hoạn. Trong tiến trình
chọn người để thành lập Nội Các, Trump tỏ ra đoàn kết với kẻ đã
cạn tàu ráo máng chỉ trích mình. Trump niềm nở tiếp đón Mitt
Romney tham gia chính phủ, mời bà Thống đốc Tiểu bang South
Carolina – Nikki Haley – một phụ nữ gốc Ấn Độ làm Đại sứ Mỹ ở
Liên Hiệp Quốc, chứng tỏ Trump rất chính trị; chứ không phải là
loại con buôn ngu dốt như phe Dân chủ chê bai. Trump trước tiên
cử người vào các vị trí: Tham Mưu trưởng Tòa Bạch Ốc (White
House Chief Staff), Cố vấn An Ninh Quốc gia (NSA), Trung Ương
Tình Báo (CIA), Bộ trưởng Tư Pháp (lãnh đạo FBI) chứng tỏ cho
chúng ta hiểu rằng ông coi nền An Ninh Quốc Gia là ưu tiên hàng
đầu. Trump tuyên bố hàng năm chỉ lãnh lương 1 dollar danh dự;
chứ không nhận 400 ngàn đồng thuế của dân. Và Trump giảm thiểu
thời gian nghỉ hè để dành thì giờ làm việc nước. Thiện chí đó đủ
cho ta thấy Trump thật tình yêu nước, muốn cống hiến đời mình để
chống lại sự suy trầm do Obama đem lại. Trump quyết tâm làm sạch
hệ thống tham nhũng do các “lobbyists” hối lộ quan chức chính
quyền.
Trái lại, trong cuộc tiếp đón ông Trump ở Tòa Bạch
Ốc, Obama cam kết sẽ làm tất cả những gì trong khả năng của mình
để Donald Trump lãnh đạo nước Mỹ thành công, bởi vì sự thành
công của Trump là sự thành công của nhân dân Hoa Kỳ. Sau cuộc
bầu cử có kết quả, các cuộc biểu tình chống phá Trump xảy ra
trên các thành phố lớn một cách dữ dội, như tại các Tiểu bang
New York, Chicago, Porland... Biểu tình chống Trump không phải
là biểu tình phản đối ôn hòa (Protest), mà là biểu tình tạo loạn
(Riot), đập phá để cướp bóc. Theo điều tra của Cảnh Sát, người
biểu được tỷ phú George Soros trả tiền và phần đông những người
biểu tình không đi bầu. Thế mà Obama không hề có một lời kêu gọi
người biểu tình đừng bạo loạn, Cho nên Obama chỉ là một Ngụy
Quân Tử giống như cộng sản, nói một đường làm một nẻo, mỵ dân,
nhưng hành động thì tồi bại.
Trong chuyến du hành ngoại
quốc cuối nhiệm kỳ, Obama chê bai Trump ở Hy Lạp; đứng bên cạnh
bà Thủ tướng Đức, Obama tuyên bố sẽ im lặng, không yêu cầu người
biểu tình Mỹ gây bạo động trở về nhà. Sang Peru, Obama hăm dọa
sẽ lên tiếng chống lại sự kỳ thị của Trump, giống như một nhà
hoạt động (activist) dân quyền; chứ không phải là một Tổng thống
về hưu như George W. Bush.
Đảng Dân chủ dưới sự lãnh đạo
của Obama không còn là đảng Dân chủ của Franklin D. Roosevelt
với New Deal, của John F. Kennedy với câu nói bất hủ: “Hãy tự
hỏi mình đã làm gì cho Tổ Quốc, đừng đòi hỏi Tổ Quốc đã làm gì
cho mình”. Cái đảng Dân chủ dưới sự lãnh đạo của Obama – người
không kính trọng lá cờ Mỹ – mới có chiêu bài “Black Life
Matters”, nạn phục kích giết Cảnh Sát, nạn tài tử Hollywood bội
phản đòi bỏ nước Mỹ ra đi nếu Trump đắc cử. Đảng Dân chủ đang
rơi vào cuộc khủng hoảng lãnh đạo vì đã dành hết công suất để
ủng hộ Hillary, mà vẫn thất cử. Do vi phạm nhiều tội như nói
láo, không giữ bí mật quốc gia được Obama bày mưu tính kế, nên
Hillary đã thảm bại một cách đau đớn. Đảng Dân chủ không nhận ra
mình bị Obama kéo theo con đường “Xã Hội Chủ Nghĩa” khiến 70%
dân chúng đánh giá chệch hướng (wrong track); lại tồn tại những
phần tử Harry Reid, Nancy Pelosi, Chuck Schumer... vẫn tiếp tục
sử dụng lá bài kỳ thị chủng tộc (Racist) để chia rẽ xã hội.
Mặc dầu Donald Trump tỏ ra hòa hoãn để đoàn kết, như tuyên
bố không chủ tâm truy tố Hillary, dù khi tranh cử đã hô hào
“Lock Her Up”. Thế mà khi Trump chọn một nhân vật vào chức vụ gì
đó thì phía đảng Dân chủ la lối ầm ĩ: “White Male Supremacy”,
mặc dầu cái anh đàn ông to mồm đó cũng là Da Trắng, giống như
những ông trí thức Việt Nam con nhà giàu ủng hộ Hồ Chí Minh chủ
trương vô sản!
Là người Việt Nam, tôi luôn luôn ghi nhớ
lời dạy của Tổ tiên: “Đoàn kết thì Sống; Chia rẽ thì Chết”. Là
quân nhân bị mất nước vào tay cộng sản, tôi suy nghĩ rằng người
trí thức thì phải có viễn kiến để thấy trước tương lai mà hướng
dẫn dân tộc vào đường ngay nẻo chính. Hồ Chí Minh chẳng phải là
kẻ tài ba xuất chúng, nhưng tại trí thức Việt Nam mê sảng, hoang
tưởng mà cúi mình phục vụ cho một kẻ tàn ác vô ơn (giết bà
Nguyễn thị Năm và biết bao ân nhân trong kháng chiến), nên đưa
đến mất nước.
Tổng thống Abraham Lincoln, lãnh đạo đảng
Cộng Hòa, có công giải phóng người Da Đen ra khỏi cuộc đời nô
lệ; chứ không phải đảng Dân Chủ. Tổng thống đảng Dân chủ Harry
Truman, Thượng Nghị sĩ đảng Dân chủ Robert Byrd đều là thành
viên của nhóm Klu Kluk Klan (KKK). Có người công dân Hoa Kỳ nào
biết điều đó không?
Ngày nay đảng Dân Chủ chỉ lợi dụng
người Da Đen trong mỗi kỳ bầu cử để hốt phiếu, hào phóng chính
sách Welfare khiến người Da Đen mất khả năng tự lập. Theo thống
kê, dưới sự lãnh đạo của ông Barack Hussein Obama, người Da Đen
càng ngày càng nghèo hơn, thất học nhiều hơn, tội phạm nhiều
hơn. Chỉ có hạng to mồm như Al Sharpton là giàu có. Đó là một
chủ trương thâm hiểm làm mất tiềm năng đóng góp cho Đất Nước Hoa
Kỳ trở nên giàu mạnh. Hễ ai bày tỏ lòng yêu nước đều bị đảng Dân
chủ chụp cho cái mũ kỳ thị chủng tộc. Thậm chí khẩu hiệu “Make
American Great Again” của Donald Trump cũng bị Bill Clinton phê
bình Trump có âm mưu thể hiện Chủ Nghĩa Dân Tộc! Chủ trương của
Donald Trump về biên giới phía Nam chẳng khác gì những điều mà
Bill Clinton đọc trong bài diễn văn trước lưỡng viện Quốc Hội
năm 1995, thì nay Bill Clinton gán cho Donald Trump chủ trương
kỳ thị chủng tộc. Luận điệu của Clinton sao giống cái mồm điêu
ngoa Việt Cộng thế?!
Nước Mỹ cần có những người lãnh đạo
can đảm, thẳng thắn như bà Thủ tướng Úc Châu, Julia Gillard, dám
dõng dạc nói với người Islam đại ý rằng: “Đất Nước này được dựng
lên bởi người Christian. Chúng tôi chấp nhận đơn xin của các bạn
đến Đất Nước này thì các bạn phải tuân thủ luật lệ Đất Nước này.
Các bạn không thể đem luật Hồi giáo (Sheria Law) buộc chúng tôi
phải thi hành. Nếu các bạn không hài lòng, chúng tôi không ngăn
cản các bạn ra đi”.
Đã có trường hợp viên Thiếu tá Hồi
giáo gốc Trung Đông – tên Nidal Hasan – xả súng giết chết 13
quân nhân tại căn cứ Fort Hood và nhiều trường hợp giết người
tương tự xảy ra, nhưng Obama và bà Hillary chủ trương cho nhập
cư hàng chục ngàn người Hồi giáo mà không thể sưu tra lý lịch.
Hillary cũng có chủ trương cho nhập cư ào ạt người Hồi giáo như
Obama, nên tôi rất lo lắng nếu anh chị chỉ huy một đơn vị có
người Hồi giáo quá khích nằm vùng. Vì thế, cử tri nào bỏ phiếu
bầu cho bà Hillary là không biết sự tích Trojan Horse (con Ngựa
gỗ thành Troie) ở Hy Lạp xảy ra năm 670 trước Thiên Chúa hoặc
không nhớ Miền Nam mất vào tay cộng sản vì bọn nằm vùng phản
phúc.
Do đó, về nội trị Donald Trump phải triệt để sưu
tra lý lịch người nhập cư để quân khủng bố không thể trà trộn,
phải giáo dục quần chúng cảnh giác âm mưu kỳ thị chủng tộc với
chiêu bài “Black Life Matters” do đảng Dân chủ xúi giục; áp dụng
pháp luật một cách công bằng và minh bạch để không một ai được
ngồi xổm trên pháp luật, khiến cho người dân tự động xếp mình
vào kỷ cương, nâng đỡ người nhập cư hợp pháp học tập nếp sống
dân chủ và yêu nước Mỹ. Về đối ngoại, Mỹ phải xem Nga là đồng
minh chiến lược để ngăn “Họa Da Vàng” của Tàu mà Napoléon
Bonarparte đã cảnh báo từ thế kỷ 18 và để tiêu diệt ISIS, vì Nga
cũng bị bọn Hồi giáo quá khích (Radical Islam) coi như kẻ thù
nguy hiểm cần tiêu diệt.
Miền Nam Việt Nam quá nhân đạo,
thiếu quyết tâm tiêu diệt cộng sản nên đã bị bọn lãnh đạo độc
tài man rợ, khát máu của Miền Bắc xâm chiếm, như nhà văn Dương
Thu Hương nhận định khi lần đầu bước chân vào nhà sách ở Miền
Nam. Nếu người yêu nước Mỹ không cương quyết chận đứng chiêu bài
“Black Life Matters” kỳ thị chủng tộc của phe cánh Liberals thì
Nước Mỹ sẽ có thể rơi vào hoàn cảnh giống như Miền Nam Việt Nam.
Bởi vì bọn Tầu Cộng, bọn chiến binh Hồi giáo quá khích vẫn không
ngừng nuôi tham vọng tiêu diệt nền văn minh Hoa Kỳ.
Donald Trump dù nói lên được nỗi tức giận của dân Mỹ đối với âm
mưu của Obama dẫn nước Mỹ vào con đường “Xã Hội Chủ Nghĩa” như
các nước Bắc Âu, mà nếu không nhờ có WikiLeaks tiết lộ những bí
mật của đảng Dân chủ và của bà Hillary thì Trump sẽ không thể
nào đoạt được thắng cử vẻ vang như vừa qua. Sở dĩ chính trị các
nước Âu Châu theo đường hướng xã hội phóng túng (Liberal
Society) được là nhờ sức mạnh quân sự Hoa Kỳ (khối NATO). Vậy có
thể khẳng định rằng bao lâu sức mạnh Mỹ không còn, thì hoặc thế
giới sẽ bị thống trị bởi Tầu Cộng hoặc bởi quân Hồi Giáo Cực
Đoan.
Lời Thiên Chúa dạy: “Sự Thực Giải Phóng Con Người”.
Nhân Mùa Tạ Ơn, tôi viết bài này để tạ ơn Trời Đất đã sắp đặt
cho anh chàng người Úc châu tên là Julian Assange – Chủ bút tờ
báo WikiLeaks – tiết lộ những âm mưu đen tối, tham nhũng của
đảng Dân Chủ để giúp một thương gia chưa từng hoạt động chính
trị – Donald Trump – đoạt chức Tổng thống để thanh lọc cái định
chế (establishment) thối nát của cả hai đảng. Donald J. Trump là
nhà đại cách mạng sẽ làm thay đổi Hoa Kỳ và Thế giới. Thiết nghĩ
Donald Trump nên đặc biệt ân xá cho ông Julian Assange đã tiếp
tay cho mình thành công bước đầu.
Trong Mùa Lễ Tạ Ơn có
lẽ một số anh chị em Sĩ quan gốc Việt trong Quân lực Hoa Kỳ phải
ra tiền tuyến, không được sum họp gia đình, tôi xin gửi lời cám
ơn sự hy sinh gian khó của quý anh chị đã thay mặt chúng tôi đền
ơn nước Mỹ. Một ngày kia các anh chị sẽ có dịp lãnh đạo nước Mỹ.
Trân trọng,
Bằng Phong Đặng văn Âu
Email Address:
bangphong033@gmail.com
Tel: 714 – 276 – 5600
|
Hình nền: Bộ Huy hiệu Sư Đoàn Nhảy Dù QLVNCH. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet E-mail by KQ Bằng Phong Đặng Văn Âu chuyển
Đăng ngày Thứ Bảy, November 26, 2016
Ban Kỹ Thuật Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang