Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
Trang
Thi-Văn
Chủ đề:
Thơ xuân của lính cho lính
Tác giả: Mường Giang
Mục lục
1. Anh về Phan Thiết
2.
Thư gửi
chị
3. Xuân viễn
xứ
4. Xuân đến
thêm bẽ bàng
5.
Bao giờ dẵm lại lá Xuân quê
6.
Thêm một lần Xuân viễn
xứ
7. Tết này ta
về Phan Thiết
8.
Xuân mùa Chinh chiến
9.
Xuân này con vẫn không
về được
10. Xuân
chiến địa
1.
ANH
VỀ PHAN THIẾT
Anh về Phan Thiết ngang Xuân Lộc
còn nhớ
tháng tư hận ngút trời
có ghé Chứa Chan đồi Phượng Vỹ
khóc
đời tù ngục máu xương rơi
có đi cúng Phật trên Tà Cú
đến Gió Ngàn Phương vọng hải đài
tìm lại một thời làm lính
trận
đêm ôm súng lạnh nhớ thương ai
có xuống bến tàu
khu nghĩa địa
đừng quên mặc niệm những hồn oan
bỏ mình trên
biển hồi di tản
u uất bao năm nỗi hận hờn
đừng quên
thăm lại Quân y Viện
thắp một nén hương mộ bạn mình
lính
trận dân lành chung buổi giỗ
tháng tư Phan Thiết loạn đao binh
có vào vườn hoa thăm lầu nước
nhớ nhặt giùm nhau kỷ
niệm xưa
trên những hàng vông băng ghế lạnh
hắt hiu rét
mướt gió mưa đùa
có dến truờng yêu thời tuổi học
thảm
thê nay đã đổi tên đường
làm cho thăm thẳm bờ ly cách
ngơ
ngác đi tìm nẻo nhớ thương
có ghé chợ Cồn Chà Ðức Thắng
nhà thương, xóm mới, động Làng Thiền
kiếp nghèo, ngõ hẹp,
người Phan Thiết
chia sớt giùm nhau nỗi oan khiên
có
viếng Hòn Rơm, chơi Mũi Né
đừng quên những ngụm nước Bầu Sen
Thái An cát động sầu muôn thuở
quán lẻ mưa bay tiếng lục huyền
có về thăm bốn quận miền bắc
chắc thấy bâng khuâng nhớ
những ngày
nằm võng đu đưa trên quốc lộ
thương em đợi giặc
gió ngàn bay
có qua phố chợ ba ngày tết
nhớ một vòng
hoa tặng mẹ hiền
mang chút hồn quê khi trở lại
cho người lữ
khách đón tân niên
2.
THƯ
GỬI CHỊ
Tết năm nay nếu chị về Phan Thiết
xin vui lòng thăm
mộ mẹ giùm em
tội cho người đã mòn mỏi ngày đêm
rồi gục
chết khi con chưa trở lại
Sao quên được những ngày xưa
thân ái
thuở thanh bình hạnh phúc khắp nơi nơi
xuân ấm no
niềm vĩnh cửu tuyệt vời
tết đoàn tụ nguồn thương yêu bất tận
đã lâu rồi xuân là xuân thống hận
quê hương nghèo mẹ lây
lất, héo hon
con đứa chết, đứa biệt xứ phong trần
đứa vất
vưởng trên rừng kinh tế mới
bao năm qua cùng xuân đi xuân
tới
con muốn về như những tết xa xưa
sửa lại nhà dột nát
bởi nắng mưa
chùi sạch lớp rong rêu nơi sân gạch
ngõ
trước vườn sau cỏ lau đốn sạch
rồi trồng hoa vạn thọ đón tân
niên
kiếp lính quèn chẳng có bao nhiêu tiền
nhưng phụ mẹ để
sắm mua làm cỗ
nên cũng có mai vàng cùng pháo đỏ
thêm
dưa hành măng thịt với đế ngon
đêm giao thừa trong tiếng pháo
nổ giòn
con với mẹ cùng nàng xuân hớn hở
nay xứ người
giữa đôi bờ cách trở
đón xuân về con tủi hận cô đơn
tỉnh
rồi mơ thêm vàng võ tâm hồn
mượn men đắng chan hòa niềm thương
nhớ
bao mộng thắm theo biển đời vụn vỡ
bao xuân sầu
cũng hờ hững trôi qua
chỉ còn đây hình bóng mẹ nhạt nhòa
qua lệ mắt, cùng con đêm trừ tịch
3.
XUÂN
VIỄN XỨ
Xuân về trên đất khách
ta ngồi đón mông lung
hắt hiu đêm trừ tịch
một mình uống rượu suông
trong nhà
không hoa nở
ngoài ngõ chẳng pháo ran
ngẩn ngơ mình với
bóng
chợt ngun ngút bẽ bàng
bao xuân sầu viễn xứ
nào
thấy được người thân
rượu hình như có lệ
cay đắng lẫn bâng
khuâng
bao xuân sầu tan tác
ta lạc lõng bơ vơ
thương
về nơi đất mẹ
càng lúc càng mịt mờ
quê hương giờ xuân
đến
mẹ già hết đợi trông
bên này con lầm lũi
trôi nổi
kiếp long đong
xuân về trên đất khách
ta một mình ngẩn
ngơ
soi gương chợt thấy lạ
qua một đêm đợi chờ
4.
XUÂN
ÐẾN THÊM BẼ BÀNG
Quê người đêm trừ tịch
cùng đèn uống
rượu suông
quẩn quanh không thân thích
bạn bè lạc ngàn
phương
sầu theo men vào tim
đốt hồng thêm nỗi nhớ
thương đau ngự trong hồn
làm xuân về vụn vỡ
xuân ơi đến
mà chi?
cho đau người ly xứ
đời còn có nghĩa gì?
qua
thời gian thác lũ
nghìn trùng chốn quê hương
xuân còn
hay đã chết
xót mẹ già chết mòn
đợi đàn con lưu lạc
quê hương hận ngun ngút
quê người buồn nghĩa trang
bạn bè
tìm đâu thấy
xuân đến thêm bẽ bàng
xuân chìm trong đáy
cốc
ta tượng đá hắt hiu
nhặt từng sợi tóc bạc
để cạn hết
niềm đau
5.
BAO
GIỜ DẴM LẠI LÁ XUÂN QUÊ
Nửa đêm đứng ngóng xuân ngoài ngõ
hồn chợt bâng khuâng tiếng thở dài
nghe gió trở mình trên lá
rụng
buồn lên cửa mắt, bước chân ai
Trở giấc vàng đông
gầy tiễn biệt
nhớ nào gói trọn mảnh tình riêng
lạnh lùa sỏi
đá tê hồn đợi
xa vọng mùa xưa khúc nhạc phiền
Chừng như
mùa đông làm trăng chết
biển cũng trở buồn vọng ngẩn ngơ
bỏ
bến chơ vơ mùa tàn lịm
thuyền neo chất nặng tháng năm chờ
Ta biến thành ga sầu hải đảo
ngàn phương mòn đợi gió đôi
bờ
em còn bên song ngồi đan áo?
khiến kẻ tình si phải ngẩn
ngơ
Ta giờ cũng vẫn sầu thơ rượu
giữa cảnh vào đông
tiếc muộn màng
tâm sự ngút ngàn ai biết tới
nên đành héo
hắt kiếp lang thang
Thơ theo vàng võ màu đông nhớ
năm
đó một đi chẳng hẹn về
tóc nhuộm thời gian trăng cổ độ
bao
giờ dẵm lại lá xuân quê?
6.
THÊM
MỘT LẦN XUÂN VIỄN XỨ
mỗi năm cứ đến ngày xuân tết
ta
lại bâng khuâng chuyện trở về
ngoài biển vật vờ đôi cánh nhạn
trong tim lầm lũi bước đam mê
bốn mốt năm buồn, đời lưu xứ
*
đập vỡ gương soi vẫn hắt hiu
tầm tã vực hồn mưa cổ độ
tay ôm ảo ảnh bóng mây chiều
đã biết ngày về đâu có hẹn
nhưng sao thương quá cảnh quê nhà
tết này Phan Thiết hoa còn
thắm
trong hóc vông già, ve vẫn ca?
biển lưới cá đầy
như buổi trước?
tiếng hò giã gạo có còn không?
nhớ ôi là
nhớ ngôi trường nhỏ
lưu bút ngày xanh, tuổi chớm hồng
còn nữa, mộ phần đồng đội cũ
năm nao chết thảm giữa binh đao
chắc nay cũng đã tan thành bụi
trước nỗi tang dâu huyết lệ
trào
mẹ đợi con về mòn mỏi gục
vợ chờ cũng hóa đá thiên
thu
bao lần hẹn hứa rồi quên hẹn
mấy chục năm qua vẫn tháng
tư
----------
* bốn chục năm buồn, đời lưu xứ
7.
TẾT
NÀY TA VỀ PHAN THIẾT
Tết này mình rủ về Phan Thiết
sống
lại mùa xuân tuổi học đường
tháng chạp hăm ba cùng với mẹ
nửa đêm tiễn Táo rất thân thương
Hăm nhăm lễnh khễnh mang
quà tết
kính biếu thầy cô khắp phố phường
lấp ló sau lưng
me nhìn trộm
cành mai đang hé cánh xuân hương
Chiều hăm
chín tết theo chân chị
mệt lả chen nhau giữa bước người
phiên chợ cuối năm vui đáo để
tiếng cười làm gió cũng chơi vơi
Quẩn quanh đã bắt đầu đì đẹt
pháo nổ xen trong điệu trống
lân
khắp bếp bề bề măng, cốm, mứt
nhà trên cha vịnh bức
tranh xuân
Giao thừa ngồi đợi chuông chùa vọng
giữa
bước nàng xuân lộng nõn nường
hương rợp xiêm y rền nhạc ngựa
trần gian mở hội đón tiên nương
Hừng sáng cả nhà đi hái
lộc
mông mênh đất tỏa ngát hương trầm
pháo hồng mừng tết
bay trăm lối
bỗng tiếng gà vang báo đổi năm
Trời hỡi
xuân về thương với nhớ
ngồi đây mà ngóng tết xa mờ
quán
khuya vắng bóng người muôn dặm
tiếng sếu càng thêm mộng ngẩn
ngơ
Giờ đâu còn đủ dòng dư lệ
để khóc mùa xuân lạc bến
chiều
nhớ mẹ nên buồn rầu mộng mị
những ngày tết nhỏ vẹn
thương yêu
8.
XUÂN
MÙA CHINH CHIẾN
Rồi cũng tết cũng mùa xuân viễn xứ
đời
chinh nhân sao lắm nỗi đoạn trường
xưa những mùa tết ngập lệ
đau thương
nơi đồn vắng, hố cá nhân chờ giặc
Ðêm giao
thừa một mình buồn hiu hắt
ngậm ngùi cùng chiếc bóng chúc tân
niên
loay hoay tìm đâu thấy một ai quen
chỉ tiếng nhạn kêu
sương ngoài quan tái
Sáng mùng một chờ thư em mòn mỏi
đứng lại ngồi trông mây nổi mù bay
cuối quê xa thương mẹ ngóng
đêm ngày
chờ thằng con lính, trăm lần lỗi hẹn
Nhưng mẹ
ơi nơi này xuân nào đến
với những hồn ma lạnh quẩn quanh đây
bên suối ngàn róc rách gió lả lay
tết muôn dặm năm qua buồn
muốn khóc
Tàn chinh chiến tưởng không còn chết chóc
đâu
ai ngờ thảm tuyệt vẫn muôn phương
xưa banh xác vì bom đạn
chiến trường
nay gục úa bên đòn roi đói bệnh
Xưa đồn
vắng chờ xuân xuân không đến
nay trong tù không muốn tết vẫn
sang
đời gì đâu sao tàn nhẫn bẽ bàng
kiếp lính trận cứ ngậm
ngùi cô quạnh
Mùng một tết góp cơm canh trà bánh
nén
hương lòng nhớ bạn chết thảm đơn
tuổi hoa niên mà đã bỏ trần
gian
nằm với đất bên đường sầu cỏ úa
Nay xứ lạ một lần
xuân tới nữa
tết không nhà hiu quạnh vắng người thương
vẫn
tỉnh say nơi quán lẻ bên đường
chờ bạn tới cụng ly mừng xuân
thắm
Nhưng họ đã chết queo ngoài muôn dặm
kể từ mùa
chinh chiến bỏ trường xưa
chỉ còn ta buồn bã kiếp sống thừa
bao chục năm héo cùng xuân viễn xứ
9.
XUÂN
NÀY CON VẪN KHÔNG VỀ ÐƯỢC
Mẹ ơi, thôi thế thêm lần nữa
Con chẳng kịp về để đón xuân
Như những lần xuân qua lỗi hẹn
Xuân này con cũng thế mà thôi
Quê người hiu hắt đời vong
quốc
Quê mẹ triền miên cảnh tóc tang
Nên có gì vui mà đón
đợi
Có chăng niềm thống hận vô vàn
Thương mẹ già nua
sầu chiết bóng
Héo mòn đáy mắt ngóng tin con
Ðể rồi sướt
mướt đêm trừ tịch
Rã rượi thân đơn với tủi hờn
Thương
mẹ lất lây đời đói rách
Âm thầm gượng sống giữa quê hương
Ðợi ngày con mẹ vui tao ngộ
Nhưng đã bao năm chỉ chán chường
Nơi này xuân đến con nào biết
Lầm lũi tỉnh mơ bước lạc
loài
Nhà chẳng hoa đèn, không pháo nổ
Có chăng rượu đắng để
nguôi ngoai
Mẹ ơi thôi thế thêm lần nữa
Con trẻ đành
xin lỗi hẹn rồi
Vì non nước đang còn thống hận
Con về sao
được hỡi mẹ ơi...
Mẹ đã chết queo trong huyệt lạnh
Mà
con vẫn cứ tết quê người
Hẹn về nhưng vẫn chưa về được
Thêm
một lần xuân nát tả tơi...
10.
XUÂN
CHIẾN ÐỊA
Chợt nhớ năm nào trên chiến địa
chúng mình
hiu hắt đón xuân chơi
một thằng bộ binh đời như bỏ
một đứa
nhảy dù cũng tả tơi
bó gối trong căn hầm tránh đạn
chia
nhau một cốc cà phê đen
hít dăm ba điếu quân tiếp vụ
ấy tết
cô đơn của lính quèn
rừng vẫn vô tình buồn ủ rũ
gục đầu
tắm đạn pháo thương đau
chim đàn cũng bỏ ta về phố
mặc kẻ
chinh nhân vạn cổ sầu
rồi cũng chia tay người mỗi ngả
bao mùa xuân tới vẫn tha phương
tan hàng mới được tin bạn đã
chết rục năm nao giữa chiến trường
thương bạn xót ta buồn
lại khóc
một thằng bất hạnh, đứa điêu linh
chết không mồ mả
nơi đèo lũng
sống mất quê hương kiếp ký sinh
thắp nén
hương lòng nơi gác lạnh
cốc cà phê nóng điếu thuốc đen
mời
bạn về trong đêm trừ tịch
để lại cùng vui tết lính quèn
Xóm Cồn Ha Uy Di
Ngày đầu năm
2017
Mường Giang
Trung tâm lưu trữ những buổi lễ Mừng Thánh Tổ SĐND/QLVNCH
|
Hình nền: Xuân Đinh Dậu. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet E-mail by Elvis Tran Nguyen chuyển
Đăng ngày Thứ Hai,
January 2, 2017
Ban Kỹ Thuật Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang